TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Bình chọn: mọi người đánh giá truyện này thế nào

Trang 4 của 13 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối
Kết quả 16 đến 20 của 61

Chủ đề: Thiên hạ - Chương 60

  1. #16
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    120
    Xu
    971

    Mặc định

    Quay về bởi vì không có cậu nhóc Bình Minh làm vướng chân nên tốc độ nhanh hơn không ít, cùng với lão sư gia ngày đi đêm nghỉ. Chạng vạng tối ngày hôm sau đã quay về đến Vân Vụ thôn.
    Cả đi cả về mất 5 ngày, cũng may có Siêu lão quản lí nên thôn trang vẫn phát triển ổn định.
    Theo như Siêu lão, trong số npc lưu dân mới chiêu mộ, có 1 thợ may, 1 thợ mộc, thậm chí có cả 1 thợ rèn nên lão đã cho xây tiệm may cũng với xưởng mộc. bởi vì không có sắt nên tạm thời xưởng rèn chỉ dùng để sửa vũ khí, chứ chưa sản xuất được.

    Tên thôn: Vân Vụ.
    Cấp: 1
    Dân số: 130
    Số công trình: 50
    Công trình đặc thù:3
    Kinh tế: 350 đơn vị lương thực; 800(đơn vị) gỗ; 560 đá; 0 sắt; 145 kim tệ
    3 ngân tệ 10 đồng tệ
    Chỉ số hài lòng:(Văn hóa-xã hội) 69 (nếu thấp dưới 50 dân chúng sẽ tự bỏ đi)
    Điều kiện lên cấp: tối thiểu 100 dân và 30 công trình.
    Npc đặc thù: Trương Phi: võ tướng (võ lực), Trương Siêu: văn sĩ

    Mặc dù đã đủ điều kiện để lên cấp, Long vẫn suy nghĩ xem có thăng cấp hay không. Theo như diễn đàn công bố, bình thường thôn cấp 1 ít phải chịu sự quấy nhiễu ở bên ngoài hơn (trừ khi chiến hỏa lan đến nơi). Nhưng lên đến trấn cấp 2 người chơi sẽ phải đối mặt với 1 số thử thách của hệ thống như giặc cướp, thú dữ….

    Thôi, có gì để mai tính.
    Tối đó, Long mang một đống quà mua ở thành Vạn Xuân ra chia cho mọi người, trẻ con được phát kẹo, người dân được chia cho mấy bộ quần áo mới, Siêu lão được tặng hẳn tấm da hổ Long thu thập được.
    Riêng Uyển Như, cô nàng được hắn cứu lần trước, sau đó đã quấn quýt lấy hắn, đợt rồi cũng muốn đi theo Long nhưng không được phép bởi đi đường xa rất nguy hiểm thì được Long tặng thêm cho một cái vòng ngọc và một cái trâm cài tóc làm nàng đỏ hây 2 má.

    Tim đập thình thịch, không dám nhìn lâu Long vội quay đầu sang chỗ khác.
    Uyển Như lí nhí:
    _ cám ơn huynh nha, mấy món đồ đẹp lắm, muội rất thích.
    Lấy hết dũng cảm hôn lên má Long một cái, rồi bối rối chạy thẳng vào phòng, trong lòng loạn như con hươu con đang chạy.

    Sờ sờ chỗ Uyển Như hôn, Long khóc không ra nước mắt: phi lễ a! lại còn không phải là phụ nữ xinh đẹp nữa chứ (muốn biết về quan niệm phụ nữ đẹp của Long xin coi lại mấy chương trước).



    Cuối cùng cũng đến ngày thu hoạch vụ lúa đầu tiên, hôm nay Long cùng Trương Phi và mấy người nông dân ra ruộng gặt (Trương Phi làm culi khuân vác thì thôi rồi). Cánh đồng lúa chín vàng ươm, từng làn gió nhẹ đưa hương lúa bay khắp mọi nơi, tham lam hít cái mùi của tự nhiên, Long thấy nhẹ nhàng khoan khoái. Đặt chân xuống nền ruộng còn ẩm ướt Long thấy mát rượi, cái cảm giác được quay về tự nhiên, về với đất mẹ thật tuyệt vời.

    Công việc gặt hái diễn ra nhanh chóng, cầm chặt thanh nứa cật sắc lẹm (không có sắt để làm nông cụ), xoàn xoạt, từng ôm lúa vàng to tướng được ôm lên bờ. Đến trưa một khoảnh ruộng chỉ còn trơ lại gốc rạ, ruộng lúa bên cạnh cũng sắp chín. Long và mọi người ngồi dưới gốc cây cổ thụ trà đá thuốc lào chém gió. Đang lúc chém gió hăng say chợt một nông dân hét lên:
    _thú rừng đến phá lúa, mau mau cản nó lại.

    Long giật mình nhìn theo hướng ngón tay của người nông dân thì thấy một con vật đen sì, hai sừng cong nhọn hoắt, đang lao ầm ầm về phía ruộng lúa sắp chín. Nếu để nó lao vào ruộng thì đúng là tai họa, lúa sẽ hỏng hết. Vội bật dậy, nhưng Trương Phi còn nhanh chân hơn đã lao về phía con trâu rừng (người dân ở đây gọi như vậy).

    Đi tắt đón đầu được con trâu, Trương Phi vội chắn trước mặt nó (trâu bò vãi, nó húc một cái thì chả lòi ruột ra à). Con trâu không hề giảm tốc mà còn dậm mạnh chân lao thẳng về Trương Phi, Trương Phi lách mình đợi nó lao ngang qua chợt lao vào ôm lấy cổ nó, ầm, cả Trương Phi và con trâu mộng đều bị ngã xuống đất, lực va chạm không nhỏ làm Trương Phi rất vất vả mới đứng dậy được. Tuy nhiên cậy sức trẻ trâu Phi tiếp tục lao vào vật nhau với con trâu đấy, Long nhìn vậy cũng lo lắng lắm tuy nhiên không dám can thiệp (ngu gì lao vào, trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết), nhìn xung quanh chợt thấy sợi dây thừng to dùng để kéo lúa Long chợt nảy ra chủ ý.
    Vội gọi mấy người nông dân kia lại đóng một cái cọc to xuống đất một đầu buộc dây thừng lại, Long cầm một đầu dây thừng lại gần chỗ Trương Phi và con trâu đang vật nhau, vội gọi:
    _Trương Phi, anh cố giữ chặt lấy nó để tôi trói nó lại.

    Lúc này, Phi cũng đã hơi mệt, vật lộn cả chục phút đồng hồ với con trâu chứ ít gì. Gồng hết sức bình sinh ghì chặt đầu nó lại. Long vội lại gần chưng cũng phân vân chưa biết buộc vào đâu, chỉ có 1 sợi thừng muốn giữ chặt nó thì thật khó, thôi cứ buộc vào cổ nó (ngu vãi, buộc vào cái đấy của nó, con trâu mà chạy thì chỉ có đứt đố nó dám chạy).

    Cuối cùng cũng chế trụ được con trâu. Trương Phi thở hồng hộc:
    _Đáng tiếc ta không mang theo đại chùy nếu không thì đã không phải mệt thế này.
    Nói rồi nằm bắn một bi thuốc lào rồi nằm lê tê phê. (nghỉ ngơi ấy mà).
    Con trâu nghe vẻ cũng mệt nằm thở phì phò, đấu sức với tên nhân loại kia làm nó mệt quá chừng.

    Long thầm thở phào, con trâu chết tiệt, về ông đem mày xào khế. Tí nữa thì phá hết ruộng lúa rồi.
    Mon men lại gần xem con trâu ra sao bất chợt nó lại vùng lên muốn chạy. Giật mình thấy cái cọc lung lay sắp đổ, Trương Phi chưa thể tới kịp được, Long vội giữ chặt cái cọc (ngu thí mồ mà đi giữ trâu, nó húc thì sao), đang định tối nay về làm thịt nó sao lại để nó chạy được. Con trâu thì ra sức chạy, Long thì ra sức ghì chặt cái cọc xuống đất. Chả mấy chốc một khoảnh đất đã bị xới tung. Linh quang chợt lóe, đằng nào mình chả phải xới đất này lên để trồng vụ lúa mới, có con trâu này làm culi thì nhàn đi bao nhiêu.

    Vội gọi mấy người nông dân lại và bày tỏ ý kiến của mình, mấy người nông dân sáng hết cả mắt vội khen Long thông minh.
    Buổi chiều đã gặt xong cánh đồng, Long và mọi người mang thóc về thôn. Trương Phi thì có nhiệm vụ áp tải con trâu mộng về.
    Về đến đầu thôn, Siêu lão đã ra đón thấy con trâu thì vội hỏi, sau khi nghe mọi việc và ý kiến của Long về việc xử lí con trâu, Siêu lão liên tục khen sáng suốt làm Long cũng phải đỏ mặt.

    Rồi Siêu lão vuốt râu:
    _Tuy nhiên con thú này dã tính chưa thuần, khó có thể đem đi cày ruộng luôn được.
    Long cũng gật đầu:
    _Lão cứ yên tâm, ta đã tính cả việc này rồi. Chỉ cần bỏ đói nó, nếu chịu nghe lời ta mới cho ăn. Chỉ cần qua một thời gian là ổn thôi.

    Rồi Long trầm ngâm:
    _Ta có ý kiến thế này, Siêu lão xem thế nào nhé: thôn chúng ta tại sao không đi bẫy thú rừng về nuôi. Chúng sẽ là nguồn cung cấp thực phẩm sẵn có cho chúng ta đấy.
    Siêu lão gật gù:
    _cậu nói phải lắm, tại sao trước đây ta lại không nghĩ ra nhỉ. Đúng là hậu sinh khả úy!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi su bơ hê rô, ngày 03-03-2015 lúc 22:19.
    ---QC---


  2. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,Blue_sky,caoky9x,dnna261,han than,jinling,Ngân Nhãn Lang,ngocphuoc84hcm,nhathuy92cr,theawesome,timesdragon,
  3. #17
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    120
    Xu
    971

    Mặc định

    2 mẫu ruộng đem lại 2000 cân thóc, trừ đi 200 cân làm giống, còn dư ra 1800 cân thóc, cũng đủ để ăn trong một thời gian.
    Hệ thống quy định ngày mùa gieo hạt cụ thể, nếu bỏ lỡ lần này chỉ có thể đợi đến lần sau hoặc trồng giống cây khác (mỗi giống cây có mùa vụ gieo trồng khác nhau). Tất cả có 1 ngày nghỉ ngơi trước khi gieo mùa vụ mới.

    Ngày hôm sau, Long cùng Trương Phi dẫn theo mười tên hương dũng đi săn.vì để bắt sống nên cả đội chọn dùng bẫy.
    Nói chung là bẫy rập còn rất thô sơ, phần lớn là đào hố bẫy thú rơi xuống là chính, mất cả buổi để đào mười cái hố quanh con suối nơi thú hay lui tới, Long và Trương Phi nghỉ ngơi, chợt nghe thấy tiếng thú rống, cả 2 nhìn nhau rồi chạy về hướng đó.
    Chạy tới nơi chỉ thấy một vùng đất tan hoang, cây cối đổ rạp, còn có vết máu lưu lại. Tài cao gan lớn, cả 2 liền đi theo vết máu, chắc là dã thú bị thương, có thể bắt về nuôi hoặc làm thịt ăn cũng không tệ. Đi một đoạn 2 người thấy một cái hang sâu hút, đứng chần chờ bên ngoài một lát Trương Phi quay sang bảo Long:
    _không biết bên trong là dã thú gì, chúng ta cứ như vậy tiến vào thì nguy hiểm lắm, để ta đi làm cây đuốc rồi tiến vào xem sao.

    Long gật gật đầu, Trương Phi chạy đi một lát rồi quay lại với thanh gỗ đầu được tẩm nhựa thông, cả hai liền tiến vào hang. Ánh đuốc leo lét hắt lên vách hang, đi được một lát Long chợt thấy…………………………………… …………Là mỏ sắt – Long vội reo, cả thôn của Long cũng chỉ có vài dụng cụ bằng sắt mà thôi. Nếu khai thác được mỏ sắt này, cộng thêm thợ rèn nữa thì thôn của Long sẽ phát triển nhanh chóng.
    Kiềm chế hưng phấn, Long cùng Trương Phi tiếp tục đi sâu vào trong cuối hang thấy một con gấu to đùng bị thương rất nặng. Ném thử viên đá vào thấy con gấu vẫn nằm im, cả hai tiến lên, con gấu đã chết, cả hai vui mừng khênh con gấu về. Cả một đoạn đường dài Long vẫn không kìm nổi hưng phấn,\:" haha, có cái mỏ sắt này thì làm gì mà thôn không phát triển."

    Về đến thôn, Long gọi người đến thịt con gấu, riêng cái mật gấu Long tặng cho Siêu lão, dẫu gì lão đã già rồi, dạo này còn phải lao tâm lao sức lo cho thôn trang nên sức khỏe không còn tốt nữa. Siêu lão nhận được mật gấu thì hết sức cảm động.
    10 hương dũng thì cũng mang được một số chiến lợi phẩm về, đáng mừng nhất là có 1 ổ gà đang ấp cùng với 2 con dê con. Chúng được chuyển vào mục trường và cử 1 người chăm sóc cẩn thận

    Tối đó, Long gọi mọi người đến ăn mừng, thôn vừa thu hoạch xong vụ lúa đầu tiên, lương thực đã dư dả, mọi việc đang dần tốt đẹp hơn.
    Nhìn những người dân lam lũ suốt ngày làm lụng vất vả mà nụ cười tươi luôn nở trên môi. Nhìn lũ trẻ con lau nhau chơi đùa bên bếp lửa, Long thấy bình yên lạ. Họ dễ thỏa mãn lắm, họ chỉ cần được ăn no, được mặc ấm thế thôi.
    Long thở ra một hơi, có lẽ mình không phải là thôn trưởng tốt nhưng mình sẽ cố gắng giúp mọi người có một cuộc sống ổn đinh.
    Dần dần Long cảm thấy mình bắt đầu hòa nhập vào cuộc sống này. Ngày ngày tìm một việc gì đó để làm, tối cùng mọi người ngồi bên đống lửa thuốc lào, trà đá, chém gió, một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi.

    Siêu lão thấy Long đang trầm tư bên đống lửa liền tiến dến:
    _thôn trưởng!
    Long vội rời khỏi dòng suy nghĩ. Quay sang Siêu lão liền nói:
    _ có phải lão gặp ta vì chuyện mỏ sắt.
    _Đúng vậy, lão nghe con trai nói cậu và nó đã phát hiện một mỏ sắt phải không!?

    _Đúng vậy, nó nằm cách thôn ta không xa.
    Siêu lão trầm ngâm:
    _thôn trưởng định làm thế nào với nó, nếu chúng ta khai thác mà bị triều đình phát hiện thì có rất nhiều rắc rối đó.

    Mắt Long lóe lên:
    _hừ, triều đình thì sao, họ lo cho chúng ta được cái gì, họ chỉ biết bắt nạt dân nghèo chúng ta mà thôi. Đó, bao nhiêu kẻ cướp bao nhiêu quân xâm lược họ có làm gì được đâu mà với dân nghèo chúng ta họ bóc lột thậm tệ. Với mỏ sắt này ta nghĩ chúng ta sẽ có một cuộc sống tốt hơn. Nếu nộp mỏ sắt cho triều đình chúng ta được cái gì, ta chỉ sợ tất cả chúng ta sẽ làm culi đào mỏ hết.

    Siêu lão im lặng không nói, lão biết tất cả đều là sự thật, nhưng dẫu sao lão cũng học tư tưởng Nho giáo nên không muốn thừa nhận điều đó mà thôi.
    Long lại nói tiếp:
    _ta biết lão không muốn đối mặt với triều đình nhưng sự đời không như ý muốn, cuộc sống của mình phải tự mình nắm trong tay.

    Siêu lão ngẫm nghĩ một lát rồi nặng nề gật đầu:
    _thôn trưởng dạy phải, là lão hủ mắt kém, ta cũng mong triều đình sẽ cho người dân có một cuộc sống tốt nhưng ta đã thất vọng. Lũ tham quan vì tiền mà bẻ cong công lí, người dân đói khổ oan ức chẳng biết kêu ai. Có lẽ chỉ có tự chúng ta đứng lên tự giành lấy hạnh phúc của mình thôi.

    Phù, cuối cùng cũng thuyết phục được Siêu lão, trước đây Long biết tuy Siêu lão giúp đỡ mình nhưng vẫn còn chưa muốn phản lại triều đình. Ai mà biết sau này sẽ thế nào, tốt nhất nên thuyết phục lão đứng về phía mình thì hơn.
    Long và Siêu lão thương lượng thật kĩ việc khai thác mỏ sắt. dẫu sao đây cũng không phải việc nhỏ, nếu lộ ra thì chắc chắn phiền phức sẽ ùn ùn kéo tới.

    Cuối cùng Long chỉ cử hai người đi khai mỏ sắt, tuy không được nhiều nhưng cũng tạm đủ trong việc cung ứng cho việc chế tạo nông cụ. Cũng may là thôn của Long cũng đã có một thợ rèn nên việc chế tạo nông cụ cũng không khó khăn lắm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi su bơ hê rô, ngày 03-03-2015 lúc 22:20.

  4. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,Blue_sky,caoky9x,dnna261,han than,jinling,Ngân Nhãn Lang,ngocphuoc84hcm,nhathuy92cr,theawesome,timesdragon,
  5. #18
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    120
    Xu
    971

    Mặc định

    _Đinh, chúc mừng người chơi đọa lạc thiên sứ của Mĩ quốc thành lập Thiên đường thôn, đạt danh hiệu “thiên hạ đệ nhị thôn”, thưởng danh vọng 30 đặc thù kiến trúc 2 cuốn.
    Sau 10 ngày (trong game) cuối cùng cũng có thêm một thôn nữa được thành lập, điều này càng kích thích người chơi cày cuốc kiếm kiến thôn lệnh hơn bao giờ hết.

    Sư đoàn đặc chủng phiên hiệu 1x5x của Đại Hán:
    _bằng mọi giá, bất kể hi sinh, lập tức tập trung mọi người săn boss cấp cao kiếm kiến thôn lệnh. Nếu không được thì tất cả từ chức đi là vừa.
    Hạ tử lệnh xuống, tên chỉ huy ngồi phịch xuống cái ghế:
    _chết tiệt một lũ ăn hại, bao nhiêu lâu rồi còn không kiếm ra được 1 cái kiến thôn lệnh.

    Trước đây, một số quốc gia đã bố trí một vài vị trí có thể tìm được kiến thôn lệnh, nhưng không hiểu vì sao khi tìm đến thì không còn một cái nào cả (do tên phá hoại tân thủ thôn gây ra đó), thế nên, tất cả phải tuân theo một cách duy nhất: cày cuốc.

    Khi nghe thấy hệ thống thông báo, Long đã hạ quyết tâm nâng cấp lên trấn cấp 2, không tranh thủ vượt lên thì sẽ bị kẻ khác vượt qua mà thôi.

    Mở giao diện hệ thống, xác nhận nâng cấp thôn thành trấn, mất 200 thực, 200 gỗ, 100 đá, 5 kim tệ.
    _Đinh, người chơi Phi Long thăng cấp Vân Vụ thôn thành Vân Vụ trấn, danh vọng tăng 10 điểm.
    Hoàng kim ấn tăng thêm một khoảng thuộc tính.
    Hoàng kim ấn (vật phẩm tượng trưng cho thân phận trưởng thôn, +4 trí lực, +5 thống soái, +4 lực lượng, +100hp).
    _Chà, cứ tăng cấp thế này có khi hoàng kim ấn trở thành thần khí mất.

    Bạch quang lóe lên, trấn rộng lên không ít (hệ thống tự mở rộng thôn khi người chơi nâng cấp), những ngôi nhà tranh trở thành nhà ngói vững chắc, đường đất thành đường gạch, rộng gần gấp đôi…….. nói chung là nhìn với một diện mạo sáng sủa hẳn lên.

    Sau khi thăng cấp thành trấn, xuất hiện thêm 1 số công trình mới:
    Trường học: 200 gỗ, 50 đá, là nơi truyền dạy kiến thức, cần thầy dạy (dạy đủ kĩ năng ngành nghề, miễn là có thầy dạy phù hợp)
    Y quán: 200 gỗ, 50 đá, 2 ngân tệ: nơi chữa bệnh cho thôn dân, cần y sư
    Nhà thuyền:300 gỗ, 50 đá: chế tạo thuyền câu, thuyền chiến
    Chợ: 100 gỗ, 30 đá, 1 ngân tệ :nơi trao đổi hàng hóa, giao lưu buôn bán
    Dịch trạm: 100 gỗ, 30 đá, 1 ngân tệ: cung cấp xe ngựa vẩn chuyển hàng hóa, gửi thư…
    Quán rượu: 150 gỗ, 50 đá, 5 ngân tệ: là nơi quần hùng tụ hội, có thể chiêu mộ nhân tài ở đó

    Thành đá: 5 đá/1m chiều dài
    Ngoài ra, những công trình trước đó đều có thể thăng cấp lên.
    Trước hết phải tăng cấp binh doanh.
    Binh doanh cấp 2: nâng cấp từ binh doanh cấp 1, cần 200 gỗ, 50 đá, 10 ngân tệ : huấn luyện ra lính hương dũng (lv10), số lượng 10/100+10 (võ tướng làm tăng số lượng quân đội có thể chiêu mộ tối đa). Một người lính tốn hao 3 lương thực/ngày cần trả lương 3ngân tệ/ tháng, được trang bị mộc thuẫn và mộc thương (muốn trang bị mạnh cần đi mua thêm). Cần võ tướng.

    Chiêu mộ thêm 20 người nữa, Long giao cho Trương Phi tiếp tục luyện binh, lại móc 1 đống đồ trắng không dùng cùng quyển sơ cấp đao thuật giao cho Trương Phi: anh thấy ai tư chất tốt thì giao cho người đó, cái này tôi không can thiệp.

    Nhận thấy số trại mộc với trại đá còn quá ít, Long cho xây thêm mỗi thứ 2 cái nữa.
    Còn lại 1 loạt công trình, Long cũng không biết phải xây cái gì trước. Bèn hỏi ý kiến Siêu lão. Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, lão khuyên Long:
    _theo ngu kiến của lão phu, chúng ta nên xây thêm nàh thuyền, vừa để kiếm thêm cá, vừa có phương tiện đi lại trên đường thủy. ngoài ra thôn chúng ta cũng phải đồng thời cho xây tường đá bao quanh, theo như lời con của lão báo lại, cách đây nửa ngày đường có một trại giặc cỏ tới cả trăm tên, chúng đang tụ tập càng ngày càng đông, chắc chỉ khoảng mấy ngày một tuần nữa là chúng tấn công trấn ta mất.

    Long giật mình, không ngờ thử thách của hệ thống lại khó khắn đến thế. 30 lính, 1 tướng, cộng thêm 1 mình Long nữa thì khó mà chống lại chính diện bọn chúng được.

    Sau khi an bài Siêu lão thực hiện công việc, Long bỏ mặc mọi thứ, muốn đi luyện cấp, thực lực bao giờ cũng là quan trọng nhất. nắm đấm cứng chính là đạo lí.

    Vừa bước ra khỏi nha môn (gọi thế cho dễ đi, nhà của trưởng thôn giờ gọi vậy), không biết Uyển Như từ đâu tới quấn quýt lấy Long:
    _Phi Long ca ca, muội muốn xây quán rượu, nói cho huynh biết muội ủ rượu rất là giỏi nha, mấy ngày rồi không có việc gì làm làm muội chán chết đi được.

    Nhìn sang Uyển Như đang bám dính lấy mình như cục kẹo kéo, Long cười khổ, nếu không chấp nhận thì đảm bảo cô bé này sẽ tra tấn lỗ tai Long cả ngày. Vốn là loại ưa mềm không ưa cứng, Long gần như không thể tránh thoát nũng nịu thần công này.

    _Được rồi, muội đến bảo Siêu lão đi.
    _Hic, lão gia gia bận rộn suốt cả ngày làm gì có thời gian đâu mà quan tâm đến muội chứ.
    _Thế à, vậy sao muội không tìm lão sư gia.
    _Muội cũng tìm gặp một lần rồi, người gì đâu mà cứng nhắc cổ hủ quá, lão bảo không có lệnh của Long ca thì lão không được phép xây.- Uyển Như trề trề cái môi.

    À, dẫu sao lão cũng chỉ là NPC trung cấp (cấp B) nên không thể nào suy nghĩ linh hoạt như Siêu lão được (Siêu lão cấp S).
    Nghĩ vậy Long an ủi Uyển Như:
    _được rồi, muội đi bảo lão là ta đã đồng ý, bảo lão cho vài người giúp muội.

    _Yeah, muội biết là Long ca ca đối tốt với muội nhất.
    Thấy Uyển Như cao hứng, Long nói đùa:
    _ đấy là của hồi môn ta tặng cho muội đấy nhé, muội cố gắng mà kinh doanh đấy nhé.

    Uyển Như lí nhí:
    _ muội không muốn lấy chồng, muội chỉ muốn ở với ca ca như vậy thôi.

    Câu chuyện đang chuyển sang chiều hướng xấu, Long tìm cớ chuồn:
    _ quên mất,, ta từ thành Vạn Xuân mang về một số cuốn sách, giờ phải mang vào trong thư viện để cho mọi người có thể tìm đọc đã.

    Nói xong, bật trạng thái cuồng hóa, Long chạy như gắn mô tơ vào đít, để lại Uyển Như đứng đó mơ màng dõi theo bóng lưng của Long.

    Tính ra đây cũng là lần đầu tiên Long đặt chân vào thư viện, bởi vì nó nằm trong rừng trúc nên khá là yên tĩnh. Không khí trong lành, chim hót véo von, giá có thêm mấy chậu hoa đặt nữa thì tuyệt rồi.

    Ghi nhớ điều này để chuẩn bị sai người làm, Long vào thư viện, bỏ lên giá sách mấy quyển sách ô sin được của lão thành chủ.
    Binh thư yếu lược: Đây có thể được coi là tinh hoa tổng kết nghệ thuật quân sự cả một đời của vị tướng quân thanh danh hiển hách nhất triều Trần Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn

    • Quyển 1: gồm 9 chương: Thiên tượng, Kén mộ, Chọn tướng, Đạo làm tướng, Kén luyện, Quân lễ, Tuyển người làm việc dưới trướng, Đồ dùng của binh lính, Hiệu lệnh.
    • Quyển 2: gồm 10 chương: Hành quân, Hướng đạo, Đồn trú, Tuần canh, Quân tư, Hình thế, Phòng bị, Điểm về việc binh, Phép dùng gián điệp, Dùng cách lừa dối.
    • Quyển 3: gồm 7 chương: Liệu thế giặc, Quyết chiến, Đặt cờ, Dã chiến, Sơn chiến, Thủy chiến, Lâm chiến.
    • Quyển 4: gồm 7 chương: Đánh thành, Giữ thành, Công thành, Xông vây - ứng cứu, Lui đánh, Thắng và đặt phục, Phép nhận hạng

    Khi đặt bộ binh thư ấy vào giá sách, Long nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống:
    Đinh, thư viện của người chơi Phi Long có bộ binh thư yếu lược, sức hấp dẫn của thôn với các võ tướng tăng lên.

    Chà, ngon đấy. xem xét rồi đặt nốt các bộ sách còn lại vào các giá khác nhau (thư viện chia thành từng khu vực ứng với các lĩnh vực khác nhau).
    _Đinh, thư viện của người chơi Phi Long có bộ ngư tiều y thuật vấn đáp, sức hấp dẫn của thôn với các y sư tăng lên.
    _Đinh, thư viện của người chơi Phi Long có bộ canh nông thuật, sức hấp dẫn với NPC nông dân cấp cao tăng lên.
    _Đinh, thư viện của người chơi Phi Long có bộ yếu giải về Lỗ Ban, sức hấp dẫn với thợ mộc tăng lên…

    Một loạt các thông báo làm Long cười toét cả miệng. bây giờ trấn không thiếu dân nhưng các NPC chức nghiệp đặc thù lại không có nhiều nên nhiều ngành nghề muốn phát triển mà không được. Bây giờ thì với cái thư viện này, nhân tài có mà ùn ùn kéo đến.
    Bật xem thông tin trấn

    Tên trấn: Vân Vụ.
    Cấp: 2
    Dân số: 530
    Số công trình: 140
    Công trình đặc thù:3
    Kinh tế: 1350 đơn vị lương thực; 1000(đơn vị) gỗ; 7000 đá; 100 sắt; 130 kim tệ
    5 ngân tệ 30 đồng tệ
    Chỉ số hài lòng:(Văn hóa-xã hội) 78 (nếu thấp dưới 50 dân chúng sẽ tự bỏ đi)
    Điều kiện lên cấp: tối thiểu 2000 dân, người chơi danh vọng >200
    Npc đặc thù: Trương Phi: võ tướng (võ lực), Trương Siêu: văn sĩ
    Quân sự: 30/100 hương dũng

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi su bơ hê rô, ngày 03-03-2015 lúc 22:23.

  6. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,Blue_sky,caoky9x,dnna261,han than,jinling,Ngân Nhãn Lang,ngocphuoc84hcm,nhathuy92cr,theawesome,timesdragon,
  7. #19
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    120
    Xu
    971

    Mặc định

    Sau khi để sách vào thư viện, Long tìm đến Trương Phi hỏi về tình hình luyện quân.
    Trương Phi hồ hởi:
    _ bẩm trấn trưởng, 10 người lính tuyển mộ lúc trước giờ đã lên cấp 15, tất cả đều lĩnh ngộ đao thuật (do luyện tập nhiều). còn 20 người tuyển mộ lúc sau tôi đã xếp 2 người mới với một người cũ, như vậy sức chiến đấu sẽ mạnh hơn.

    _Tôi tin tưởng ở huynh, huynh cứ việc sắp xếp theo cách nào hợp lí nhất.

    _Đinh, chúc mừng người chơi Phá Thiên của Đại Hán quốc thành lập Bạch Liên thôn, đạt danh hiệu “thiên hạ đệ tam thôn”, thưởng danh vọng 20, đặc thù kiến trúc 1 cuốn. – tiếng thông báo của hệ thống vang lên.

    Theo đẳng cấp người chơi tăng lên, số người chuyển chức ngày càng nhiều, chỉ cần với số lượng đông đảo, mài chết boss kiếm kiến thôn lệnh càng ngày càng dễ. (trước đây rất khó bởi vì trong quần chiến, chỉ có trạng thái tổ đội, cùng bang, cùng thôn, cùng liên minh mới không ngộ thương nhau, còn đâu là ai trúng đòn thì coi như đen thôi)

    Điều này càng thôi thúc Long phát triển thôn mình nhanh hơn nữa.
    _Trương huynh, gần đây có một trại cướp, cũng phải đến vài trăm tên, chúng ta không có nhiều thời gian nữa, tôi quyết định tìm mọi cách đến quấy phá bọn chúng. Bằng không khi cả vài trăm tên cùng kéo đến trấn chúng ta không thể nào chống nổi
    Trương Phi xoa xoa nắm tay:
    _Trấn trưởng chỉ cần hạ lệnh, lên núi đao xuống biển lửa Phi này cũng không từ. Vài trăm tên giặc cỏ, Phi này còn chưa thèm để chúng vào mắt.
    Long cười khổ, Trương Phi là một mãnh tướng tất nhiên không để bọn chúng vào mắt, nhưng đám lính hương dũng thì không thể. Mãnh hổ nan địch quần lang, một mình Trương Phi rất khó để làm nên chuyện.
    Cắn răng suy nghĩ, Long quyết định chiêu mộ thêm 30 hương dũng nữa.
    Điều này gây áp lực lên Long rất nhiều, trấn thì chưa có nguồn thu tài chính, mà tiêu thì bao nhiêu cũng ít. 60 lính hương dũng muốn nuôi cũng phải tốn một số lượng tài chính không hề nhỏ.

    Cũng may là có công cụ bằng sắt, sản lượng tài nguyên kiếm được đã tăng cao, không còn lo thiếu thốn nữa. (có công cụ sắt làm ruộng dễ hơn, khai thác gỗ đá cũng nhanh hơn)

    Để lại 20 người ở nhà đề phòng bất trắc Long và Trương Phi đem 40 người đến trại cướp.
    40 với mấy trăm, cứng chọi cứng là điều không hề khôn ngoan. Nhưng cướp cũng phải làm ăn, chỉ cần bọn chúng tách toán đi nhỏ lẻ thì có cơ hội làm thịt được chúng.

    Tiểu đầu mục Ất hôm nay dẫn huynh đệ dưới trướng của mình ra ngoài kiếm một vụ làm ăn, dạo này dê béo càng ngày càng ít, chỉ toàn là lũ dân chạy nạn, ép khô cũng chẳng nổi một giọt dầu.
    Cũng may đại đương gia đã thông báo anh em chuẩn bị làm một vụ lớn, nghe đâu là có một cái trấn nào đó gần đây giàu có lắm. Mấy hôm nữa là xuất phát rồi.
    _Đầu lĩnh, có dê béo – tên lâu la dò đường chạy về báo.
    _Nói cụ thể ta xem? Tên tiểu đầu mục 2 mắt sáng rỡ.
    _Trên quan đạo có một đoàn buôn, chúng kéo theo mấy cái xe trâu chất đầy hàng hóa chuẩn bị đi ngang qua đây.
    _Nhân số thế nào?
    _Khoảng 20 tên, trong đó có khoảng 10 tên có vẻ là bảo tiêu.

    Dưới trướng tên Ất này có 30 người, ngẫm lại có vẻ mình chiếm ưu thế, có chết vài tên cũng chả sao, trong loạn lạc cái không đáng giá nhất chính là mạng người. Ra lệnh cho đám lâu la:
    _Chúng mày chuẩn bị, xong vụ này tao dẫn tụi mày vào thành ăn chơi thả cửa (có tiền thì làm cha thiên hạ, không quan tâm có phạm tội hay không).

    Nghe thấy thế, tụi lâu la hưng phấn hẳn lên, mấy tháng rồi chúng chưa biết mùi vị đàn bà. Cả lũ bắt đầu mài đao xoàn xoạt, đợi dê béo vào tròng.
    Đoàn buôn vẫn chưa biết nguy hiểm đang chuẩn bị vây lấy mình, chiếc xe trâu vẫn lọc cọc tiến lên. Tên bảo tiêu dẫn đầu ra lệnh:
    _anh em cẩn thận, vùng này có lắm giặc cướp lắm. không được lơ là mất cảnh giác nghe chưa.
    Nghe thế tất cả bảo tiêu đều cầm chặt vũ khí, xem chừng bốn phía xung quanh.

    Đúng lúc đó, tên đầu lĩnh Ất ra hiệu cho đàn em lao ra vây lấy đoàn xe:
    _Đường này do ta mở, cây này do ta trồng. Muốn thông qua thì mau nộp lệ phí.

    Tên thương nhân thủ lĩnh là một kẻ cực kì mập mạp, tiến lên cười nịnh bợ:
    _ ây dà, anh em vất vả quá, phí qua đường là bao nhiêu vậy, có gì từ từ nói chuyện, không nên động đao động thương. Hòa khí sinh tài mà.

    Tên Ất nhìn nhìn tên béo một chút:
    _biết điều thì giao 3 à 5 kim tệ ra đây, không thì đứng trách ta đao kiếm vô tình.

    Tên thương nhân khó xử:
    _anh hùng ngài xem, tôi chỉ là thương nhân buôn bán nhỏ, làm sao kiếm ra được nhiều tiền như thế chứ.

    _Mẹ kiếp thằng béo, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt hả, muốn tiền hay muốn mạng.

    Tên thương nhân bị tiếng quát dọa lùi về đằng sau mấy bước, lũ cướp cất tiếng cười vang. Còn mấy tên bảo tiêu thì biến sắc, chuẩn bị xông lên.

    Ra hiệu cho toán bảo tiêu bình tĩnh, tên thương nhân vội tiến lên, cầm một bọc tiền định đưa vào tay tên tiểu đầu lĩnh.
    Cười híp mắt, tên Ất cũng không định tha cho tên thương nhân này, nhưng phải đánh lừa kẻo hắn cầm tiền chạy mất thì không ổn, đợi lấy được tiền rồi lại cướp hàng, vẹn cả đôi đường. bàn tay đang định đưa ra cầm túi tiền chốc lát cứng đờ.

    Cuồng hóa.
    Trùng phong thuật.
    Tên thương nhân béo múp míp như con lợn sữa tưởng chừng vô hại lại hóa ra sát thần đòi mạng. không kịp phòng thủ đón đỡ, tên Ất bị đánh bật về sau, cột máu giảm 2/3, chưa kịp hoàn hồn, 1 thanh lao đã ném đến ghim hắn thẳng xuống mặt đất.

    Kẻ ném lao chính là Trương Phi, còn tên thương nhân béo dĩ nhiên là Long rồi.
    Nhổ bãi nước bọt, Long bực tức: "mẹ kiếp, dám gọi ông là thằng béo, anh em đâu, chém chết mịa tụi nó đi."
    Lúc này, toàn bộ bảo tiêu cầm vũ khí lao vào, trên mấy cái xe hàng không hề có chút hàng nào cả. chỉ có 20 hương dũng đằng đằng sát khí lao ra.

    Tất cả đều là kế sách của Long, sau khi suy nghĩ, Long đã cho người đóng giả thương nhân, dụ kẻ địch trúng kế. Cũng may là trấn có được mấy con trâu, đóng thêm cái xe vào nữa, chất vài cái bao, cái hòm (thực chất là cho người ngồi trong), cộng thêm vẻ mập mạp phúc hậu trời sinh của tên béo thì đúng là một đoàn thương buôn rồi.

    Thấy đàn dê béo bỗng chốc thành bầy lang hung tàn, lũ cướp hoảng loạn.
    Thêm nữa, tên đầu mục đã chết nên bọn chúng lại càng như rắn mất đầu. cộng thêm kĩ năng uy hiếp cùng quan uy đồng thời mở ra (là mệnh quan triều đình có thêm kĩ năng quan uy đối với dân đen, giặc cướp) làm cho thuộc tính chúng giảm trên một mảng lớn.
    Chiến đấu rất nhanh nghiêng về một phía, 30 tên bị đồ sát chỉ còn 10, chúng đặc biệt sợ hãi với một tên đại tinh tinh, kẻ nào kháng cự đều bị hắn dùng một chùy đập bẹp dúm.
    Nhưng kẻ đáng sợ nhất ở đây lại là tên béo, nếu hắn liều lĩnh thì anh em ở đây bao nhiêu cũng chết. nhưng mà hắn lại vờn xung quanh, chốc chốc lại xổ vào móc lóp cắn trộm làm chúng không thể nào tập trung được. mặc dù hắn giết được ít nhưng tất cả đều nhận định đây là kẻ nguy hiểm nhất.

    Lần này chủ yếu là luyện binh nên Long hạn chế ra tay, dẫu sao là chỉ huy cũng được hưởng 5% exp của đội quân. Nên chủ yếu là tạo điều kiện cho binh lính tiêu diệt giặc cướp mà không gặp phải thương vong.

    Không còn gì hấp dẫn nữa cả, tất cả kết thúc chóng vánh. Long cũng không định bắt tù binh bây giờ, tù binh mới bị bắt độ trung thành rất thấp, rất dễ làm phản hoặc trở thành đào binh. Mà trong tình hình nước sôi lửa bỏng thế này không thể nào tách người ra mà trông coi bọn chúng được.

    Ra lệnh cho tất cả nghỉ ngơi, lính NPC không thể uống thuốc hồi máu như người chơi nên tất cả phải đợi hồi phục tự nhiên.
    Cũng may là không có ai bị thương nặng nên rất nhanh lấy lại được sức chiến đấu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi su bơ hê rô, ngày 04-03-2015 lúc 20:53.

  8. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,Blue_sky,caoky9x,dnna261,han than,jinling,Ngân Nhãn Lang,ngocphuoc84hcm,nhathuy92cr,theawesome,timesdragon,
  9. #20
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    120
    Xu
    971

    Mặc định

    Cứ tiếp tục làm như vậy được 2 lần, Long cũng mang lính về, bởi theo như điều tra của Long, một ngầy trại cướp chỉ cử ra 3 hay 4 đợt như vậy. hơn nữa, thể lực của binh lính cũng đã cạn kiệt, không thể chiến đấu thêm nữa.

    Mang theo chiến lợi phẩm là một đống đao hỏng giáp rách (khi thu thập trang bị trên chiến trường, đến 60% xác suất trở thành trang bị hỏng, cần sửa chưa mới sử dụng lại được.) cùng với chục tên tù binh bị đánh cho tơi tả. Bởi vì trấn của Long chuyển khá nhiều lính nên thanh niên trai tráng tương đối thiếu, mấy tên này có thể chưa chuyển thành lính được nhưng làm culi chạy việc thì vẫn còn tạm được.

    Lẽ ra còn bắt được nhiều hơn nhưng tên Trương Phi cuồng bạo lực quá, lời chiêu hàng chưa kịp phát ra, lũ cướp đã bị Trương Phi xử lí chục tên rồi. Đúng là võ tướng loại hình lực lượng có khác.

    Áp giải tù binh về, giao cho Siêu lão xử lí (nói chung là bỏ đói rồi chiêu hàng, nếu hàng thì cho ăn, không thì tiếp tục nhịn, khi chiêu hàng được, mặc định trung thành là 60 giống NPC lưu dân, trung thành dưới 50, NPC sẽ bỏ trốn).

    Siêu lão nhận được 10 tên trai tráng thì cũng mừng lắm,trấn đang phát triển, nguồn lực lượng càng đông càng tốt nhưng bởi vì Long đã lấy 40 nam đinh làm hương dũng nên lực lượng lao động sút giảm nghiêm trọng (khi chuyển chức thành sĩ binh, sức chiến đấu mạnh hơn, đồng thời khả năng lao động kinh tế sẽ sút giảm).


    Siêu lão cũng thông báo là bến thuyền cũng đã xây dựng xong.
    Mở giao diện bến thuyền:
    Thuyền cỡ nhỏ: 50 gỗ, cần thợ mộc sơ cấp để đóng, tải trọng 130kg .
    Thuyền cỡ trung: 200 gỗ, cần thợ mộc sơ cấp, tải trọng 450kg.
    Thuyền cỡ lớn: 500 gỗ, 20 sắt, cần thợ mộc cao cấp (hoặc thợ đóng thuyền sơ cấp), tải trọng 1500kg
    Thuyền siêu cấp: cần bản vẽ, thợ đóng thuyền trung cấp
    Thuyền chiến: cần bản vẽ, thợ đóng thuyền cấp tương ứng.

    Lập tức cho nguời đóng 5 thuyền nhỏ và một thuyền trung (đủ cho số lượng ngư dân hiện có), thế là trấn có cá ăn rồi.
    Trấn của Long đang bước vào thời kì phát triển thần tốc, đất khai hoang được ngày càng nhiều, sản lượng lương thực ngày càng tăng cao. Công cụ bằng sắt càng ngày càng nhiều, khai thác tài nguyên cũng dễ dàng hơn.
    Mục trường chăn nuôi bắt đầu nhộn nhịp, đủ thứ dê, thỏ, gà, trâu, bò, vịt nhộn nhịp khắp sân cung cấp nguồn thực phẩm dồi dào cho trấn.
    Mấy trang trại trồng cây ăn quả cũng bắt đầu ra những lứa trái đầu tiên.

    Bình thường, NPC chỉ tính tổn hao lương thực, nhưng nếu kết hợp cả lương thực thực phẩm thì chất lượng cuộc sống sẽ được cải thiện hơn, độ hài lòng của người dân cũng cao hơn.

    Xem thông tin trấn:
    Tên trấn: Vân Vụ.
    Cấp: 2
    Dân số: 743
    Số công trình: 201
    Công trình đặc thù:3
    Kinh tế: 6350 đơn vị lương thực (gồm cả lương thực và thực phẩm); 3561(đơn vị) gỗ; 2370 đá; 240 sắt; 128 kim tệ 5 ngân tệ 30 đồng tệ
    Sản lượng gỗ: 800/ngày, sản lượng đá: 400/ngày, sản lượng sắt: 50/ngày
    Chỉ số hài lòng:(Văn hóa-xã hội) 82 (nếu thấp dưới 50 dân chúng sẽ tự bỏ đi)
    Điều kiện lên cấp: tối thiểu 2000 dân, người chơi danh vọng >200
    Npc đặc thù: Trương Phi: võ tướng (võ lực), Trương Siêu: văn sĩ
    Quân sự: 40/100 hương dũng

    NPC cao cấp còn quá ít a! Long rất lười quản lí, chỉ mong có thêm NPC cao cấp biết tự chủ để mình đỡ phải mệt. nhưng những NPC vậy chỉ khả ngộ bất khả cầu.
    Đang đau đầu suy nghĩ làm sao để kiếm NPC xịn thì Uyển Như bưng bát chè tới:
    _đại ca nghỉ một chút đi, huynh vất vả suốt cả ngày rồi.
    Xấu hổ, tuyệt đối là xấu hổ, cả ngày nay Long toàn sai người đi làm, trao hết gánh nặng cho thuộc hạ còn mình là một ông chủ ăn chơi. Có gì đâu mà mệt cơ chứ.
    _Cảm ơn muội, lại vất vả cho muội rồi. – nói xong, Long bưng chén chè lên ăn sạch sẽ. không quên giơ ngón tay cái lên tán thưởng Như Nguyệt.

    Nhìn thấy Long ăn hết bát chè, Như Nguyệt vội hỏi:
    _ huynh ăn nữa không, để muội đi lấy cho, muội nấu nhiều lắm.
    Thôi, không cần đâu, ta đã béo như thế này rồi, ăn nữa thì thành heo mất. công nhận muội nấu chè ngon thật đấy. Ai lấy được muội thì có được khẩu phúc rồi.

    Uyển Như ngượng ngùng:
    _muội chỉ muốn nấu cho đại ca ăn thôi.
    Toát mồ hôi hột, con gái bây giờ chủ động mạnh bạo thế sao.Cơ mà đây không phải là mĩ nữ, anh nhịn.
    Long hỏi:
    _thế quán rượu của muội đã xây xong chưa?
    _Hi, huynh nhắc muội mới nhớ, cuối tuần này mẻ rượu đầu tiên muội cũng ủ xong, lúc ấy quán rượu khai trương, huynh nhớ đến đấy nha. Không là muội giận đấy.

    _Được rồi, huynh sẽ đến mà.
    Sau khi Long hứa xẽ tham dự buổi khai trương, Uyển Nhi tung tăng như con chim sẻ rời đi.
    Haiz, cuối tuần à, kiểu này phải xử trại cướp nhanh hơn rồi.
    Sáng hôm sau, Long lại cùng Trương Phi dẫn người đi phục kích bọn cướp. có vẻ như bọn cướp vẫn chưa nhận ra điều bất ổn, vẫn tiếp tục cử người đi, tất cả đầu như trâu đất xuống biển, một đi không trở lại. đến lúc này, bọn cướp mới nhận ra điều không ổn.

    _Đại đương gia, không ổn rồi, đây là toán huynh đệ thứ sáu không trở lại rồi, chúng ta mất gần 200 huynh đệ.
    Trong trại cướp, một tên lâu la đang báo cáo với đầu lĩnh.
    _Mẹ kiếp, tụi mày làm ăn kiểu gì thế, sao đến tận hôm nay mới báo, tao nuôi chúng mày để làm gì.
    Tên lâu la không dám hó hé nửa lời, ngày hôm qua, khi hắn định báo cáo thì gặp lúc tên đại đương gia đang uống rượu, bởi vì quấy rầy nhã hứng của hắn nên đã bị lôi ra ngoài đánh cho một trận.

    Đạp tên lâu la ngã lăn ra đất, tên đại đương gia thét gào:
    _một lũ phế vật, mày đi bảo nhị đương gia đem người của hắn về đây. Tích cực truy tìm tung tích của các anh em bị mất tích. Không tìm được thì mang đầu về đây gặp tao.

    Tên lâu la không dám ở lại, sợ lại bị đại đương gia trút giận, vội ba chân bốn cẳng đi gọi nhị đương gia.
    Tối đó, tên nhị đương gia dẫn người về, số cướp ở trại lại lên tới 400 tên. Ngay khi về, hắn đã quay sang hỏi tên đại đương gia:
    _Sao đại ca lại gọi đệ về thế, đệ đang chuẩn bị đánh cướp một đoàn buôn, sắp phục kích được chúng thì đại ca lại gọi đệ về.

    Tên đại đương gia cười giả lả:
    _quên mấy cái vụ vặt vãnh ấy đi, theo như bọn thuộc hạ bẩm lại, gần đây có một trấn giàu có lắm, mà lính thì lại ít, làm xong vụ này cũng đủ cho chúng ta ăn cả năm.
    Hai mắt tên nhị đương gia sáng lên:
    _đại ca nói thật không?
    _Ta lừa đệ làm gì, ta định tập trung anh em lại làm một vụ, không hiểu sao quân số lại cứ giảm khó hiểu. mấy toán anh em ta cử ra ngoài làm nhiệm vụ đều không trở về. Con mẹ nó đúng là gặp quỷ.

    Đúng lúc này tên tiểu lâu la tiến vào:
    _bẩm đại đương gia, nhị đương gia, thuộc hạ đã điều tra ra vụ anh em bị mất tích. Là bọn người Vân Vụ trấn làm đấy ạ. Một anh em trốn thoát khỏi độc thủ của bọn chúng, lúc ấy hắn đang đi vệ sinh lên thoát được một kiếm.

    Xoảng, tên đại đương gia ném mạnh cái chén đang cầm trong tay xuống đất:
    _bọn này quá lắm, dám động thủ trên đầu thái tuế. Ta không động đến chúng chúng đã phải thắp hương tạ ơn thần phật rồi. vậy mà chúng dám nhổ răng cọp à. Mẹ kiếp, triệu tập anh em san bằng cái trấn đấy cho ta.

    Tên nhị đương gia khuyên nhủ:
    _đại ca, trời cũng tối rồi, chi bằng để ngày mai chúng ta triệu tập tất cả mọi người, nhất cỗ tác khí san bằng trấn của chúng thì hơn.
    Tên đại đương gia vẫn tức lắm, nhưng thấy tên nhị đương gia nói cũng có lí, nên đành tạm nguôi:
    _ được, ta cho chúng sống thêm một ngày. Sớm ngày mai tụ trống điểm binh, san trấn Vân Vụ thành bình địa.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi su bơ hê rô, ngày 03-03-2015 lúc 22:32.

    ---QC---


  10. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,Blue_sky,caoky9x,dnna261,han than,jinling,Ngân Nhãn Lang,ngocphuoc84hcm,nhathuy92cr,theawesome,timesdragon,
Trang 4 của 13 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status