TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 4 của 12 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối
Kết quả 16 đến 20 của 56

Chủ đề: Đại Thời Đại 1958 - Thanh Sơn Thiết Sam

  1. #16
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Chương 16: Kiêm nhiệm Bộ Nội vụ

    Người dịch: ngo_ngo

    Nguồn: www.tangthuvien.vn


    Tòa nhà chính phủ Baku cách Đoàn Thanh niên cộng sản không xa, chỉ là bình thường Đoàn Thanh niên cộng sản tương đối nhàn, Serov không hay đến nơi này, chuyện gì cũng để Valia đi làm, hậu quả của việc này là người không hiểu lắm về Đoàn Thanh niên cộng sản còn tưởng bí thư trung ương Đoàn Thanh niên là một người phụ nữ.

    Serov đã sớm quen với các loại kiến trúc to thô vụng của Liên Xô rồi, hồi nhỏ cũng không phải là chưa từng thấy. Trong ấn tượng của Serov, ở một số khu ngoại ô vẫn còn có thể tìm thấy các kiến trúc thời kỳ xã hội chủ nghĩa này, tất cả chỉ còn là hoài niệm. Chính vì thế, mỗi lần đi qua ngôi sao năm cánh đỏ nằm chính giữa mặt tiền tòa nhà, Serov đều cảm thấy tâm tình sảng khoái.

    Vị trí trung tâm trong phòng họp, vị trí của bí thư Nikolai Vladimir trống rỗng, khiến những người đang hiện diện có chút không quen nhưng cũng lập tức khôi phục lại, người đi trà nguội ở bất kỳ nơi nào cũng giống nhau, bây giờ điều mà mọi người quan tâm là cấp trên vừa mới đến nhận thức nhìn mình có thuận mắt không.

    Khi Semichastny là bí thư thứ hai, biểu hiện chỉ có thể gọi là bình thường, quy củ, hơn nữa cũng không có tình huống nào trái ý Nikolai Vladimir, nói đơn giản là nhân vật thuộc loại sức hiện diện kém, cũng chính vì như vậy mà khiến mọi người có cảm giác không biết phải bắt đầu tư đâu, nhưng mọi chuyện chẳng liên quan gì đến Serov.

    Serov ngồi xoay xoay ca tráng men giống như đang táy máy một món đồ nghệ thuật, ngôi sao năm cánh đỏ in giữa cốc trà cũng khiến hắn thấy rất thú vị, chỉ là cảm thấy phía trên hình như thiếu mất thứ gì đó, “Đáng ra phải in thêm một câu vì nhân dân phục vụ...” Serov lèm bèm.

    “Các đồng chí đã tới đông đủ rồi...” Semichastny chưa tới ba mươi tuổi, có thể nói là còn rất trẻ, so sánh giữa tuổi tác và chức vụ của anh ta, trên toàn Liên Xô cũng là rất ít ỏi, khác với cái chức bí thư Đoàn Thanh niên cộng sản của Serov, Semichastny hiện tại trên danh nghĩa có thể gọi là người lãnh đạo tối cao của Azerbaijan.

    Mang theo ý chí sục sôi đặc hữu của người trẻ tuổi, Semichastny trầm giọng nói: “Thành tích xuất sắc của bí thư Nikolai trong thời gian tại nhiệm khiến người kế nhiệm là tôi cảm thấy rất áp lực, căn cứ công văn của trung ương, bí thư Nikolai giờ đã được điều tới Moscow, công tác tại Azerbaijan hiện tại do tôi tạm thời lãnh đạo, tôi hy vọng tất cả các đồng chí sẽ cùng tôi nỗ lực, tiếp tục phấn đấu vì sự thịnh vượng của Xô-viết...”

    Semichastny không để mọi người hô Ura khỏi mồm, đã nói tiếp: “Căn cứ quyết định của trung ương, đồng chí Alekper Ogly Yakubov là bí thư thứ hai Azerbaijan, đồng chí Yakubov sẽ cùng tôi lãnh đạo công tác Azerbaijan trong giai đoạn hiện tại! Đồng thời...” Semichastny nhìn quanh một vòng, hướng ánh mắt về phía Serov, nói: “Đồng chí Alexios đã nhận được mệnh lệnh, chuẩn bị điều tới Bộ Nội vụ Stalingrad, bí thư thứ nhất Đoàn Thanh niên cộng sản Serov tạm thời kiêm nhiệm chức bộ trưởng Bộ Nội vụ!”

    Vừa dứt lời, trong phòng họp liền xao động một chập nhưng cũng lập tức bình tĩnh lại, nếu nói Yakubov trở thành bí thư thứ hai thì mọi người còn có thể hiểu được, dù sao người ta cũng là người có thâm niên nhất trong số cán bộ bản địa, hơn nữa đã công tác rất nhiều năm, nhưng chuyện Serov kiêm nhiệm Bộ Nội vụ thì thật sự khiến người khác khó hiểu.

    Phải biết rằng Serov chỉ mới 26 tuổi, thậm chí chính bản thân Serov cũng có chút ngỡ ngàng, ít nhất ở kiếp trước hắn chưa nghe có ai 26 tuổi đã giữ chức giám đốc công an tỉnh kiêm bí thư Đoàn Thanh niên cộng sản. Những người có mặt đều là nhân vật đã trải qua rất nhiều sóng gió, liếc nhìn bí thư thứ nhất Azerbaijan, lại nhìn Serov 26 tuổi, giống như hiểu ra điều gì đó?

    Bên phía Moscow có vẻ thích đề bạt người trẻ tuổi, ít nhất là có một số người thích đề bạt cán bộ trẻ.

    Mặc dù Serov có chút chột dạ, nhưng tuyệt đối không thể luống cuống trước mặt đám cáo già này, hắn còn khá bình tình nhấp một ngụm nước, nếu đổi thành bia thì càng tốt hơn nữa, Serov rất lưu manh nghĩ.

    “Được rồi, tôi đã nói xong kế hoạch điều động công tác, bây giờ sẽ bàn đến nhiệm vụ của chúng ta năm nay!” Semichastny hắng giọng một tiếng: “Mặc dù bí thư Nikolai đã rời chức vụ nhưng tôi không muốn vì công tác điều động nhân sự mà làm trì hoãn nhiệm vụ năm nay, mời đồng chí Yakubov trình bày qua về chỉ tiêu nhiệm vụ Moscow đề ra...:”

    Yakubov bắt chéo hai tay, nhìn quanh mọi người một lượt rồi mới chậm rãi nói: “Căn cứ kế hoạch Xô-viết 5 năm lần thứ năm, trong 5 năm này hệ thống đường sắt trên toàn quốc sẽ đổi mới toàn diện, hệ thống đường sắt hiện nay đã không thể theo kịp bước phát triển kinh tế của chúng ta, do thời gian trước Tổng bí thư Stalin bất hạnh qua đời, hiện tại Ủy ban Kế hoạch trung ương đã điều chỉnh phương án kế hoạch năm nay!”

    Đường sắt là một hệ thống vận chuyển cực kỳ khổng lồ, cũng là phương thức giao thông vận tải quan trọng nhất của Liên Xô. Trong nền kinh tế quốc dân của Liên Xô, vận chuyển đường sắt là một trong những ngành cơ sở, giữ một vị trí đặc thù. Công tác vận chuyển đường sắt toàn quốc do Bộ Giao thông Liên Xô quản lý thống nhất, cả nước được chia thành 32 cục đường sắt và 180 chi cục, mỗi cục đường sắt quản lý bình quân 4000 đến 6000 cây số đường sắt, mỗi chi cục đường sắt quản lý từ 700 đến 1000 cây số đường sắt. Ngành đường sắt Liên Số có gần 4 triệu công nhân viên chức, ước tính khoảng 3,5% toàn bộ nhân khẩu công tác của Liên Xô. Ngoài ra hệ thống tàu điện ngầm tại tám thành phố lớn của Liên Xô cũng thuộc phạm vi hệ thống đường sắt quốc gia.

    “Xin hỏi đồng chí Mikhail, Cục đường sắt có ý kiến gì với kế hoạch sau điều chỉnh không, nếu như có, các ban ngành khác có thể tiến hành hỗ trợ Cục đường sắt!” Semichastny hỏi, dù sao cũng vừa mới ngồi xuống cái ghế bí thư thứ nhất, anh ta cực kỳ quan tâm đến bảng thành tích cá nhân của mình.

    Không chỉ có Semichastny quan tâm, bản thân Mikhail cũng rất quan tâm, nếu như làm hỏng việc sẽ khiến bí thư mới nảy sinh nghi ngờ năng lực của mình, đó hoàn toàn không phải là chuyện tốt đẹp gì.

    “Nếu mọi người đều không còn vấn đề gì nữa thì tan họp đi, đồng chí Serov ở lại, tôi có việc cần trao đổi!” Cuộc họp lần này không dài dòng như tưởng tượng, khiến tất cả mọi người đều có chút không quen, nhưng mà đây cũng có thể coi là một chuyện tốt. Lãnh đạo các bộ ngành rất nhanh chóng rời khỏi phòng họp.

    Chờ mọi người đều đi hết, Semichastny tới bên cạnh Serov, vỗ vỗ vai hắn, nói: “Công tác của Bộ Nội vụ phải trông cậy vào cậu rồi!”

    “Nếu đồng chí Alexios là điều chuyển bình thường thì tại sao không tiến hành lựa chọn nhân viên trong Bộ Nội vụ để đề bạt?” Serov hỏi. Semichastny là bí thư thứ hai, hiểu rõ Bộ Nội vụ như lòng bàn tay, chắc chắn sẽ chú ý tới vấn đề này.

    “Chúng tôi sớm muộn gì cũng đều phải đi!” Semichastny một lời hai ý nói, “Đồng chí Shelepin rất hy vọng người trẻ tuổi trong Đảng phát huy được tiếng nói của bản thân! Hơn nữa căn cứ theo tin tức từ Moscow, Bộ Nội vụ chuẩn bị cải tổ rồi, bao giờ bắt đầu còn chưa xác định nhưng mà cũng sắp sửa! Bây giờ việc quan trọng nhất là phòng ngừa sự xâm nhập của Iran! Phải biết rằng thái độ của Iran với Liên Xô là rất không thân thiện, chính phủ Iran giai đoạn này đã trở thành một khâu quan trọng trong vòng vây của chủ nghĩa đế quốc với Liên Xô, nhất định phải giám sát chặt chẽ!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。


  2. #17
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Chương 17: Vương triều Pahlavi

    Người dịch: ngo_ngo

    Nguồn: www.tangthuvien.vn


    Serov thầm nghĩ ông đây cũng là người Liên Xô, ngay chính hành vi của Liên Xô với Iran đổi thành ai cũng thấy là đang đối địch, không phải lừa nhau nữa được không? Người bình thường coi nguy cơ Berlin là lần đầu tiên Mỹ - Xô đọ sức mặt đối mặt, kỳ thật đó chỉ là lần đầu tiên có sức ảnh hưởng lớn nhất, so đấu Mỹ - Xô trên thực tế đã sớm bắt đầu từ trước đó. Thế chiến thứ nhất, hai nước Anh – Nga nắm tay thanh trừ thế lực các nước đồng minh, triệt để chia cắt và chiếm lĩnh Iran. Đến cuối cuộc đại chiến, đế quốc Nga tan tành tro bụi

    Nước Anh thừa cơ độc chiếm Iran, còn dùng Iran làm bàn đạp, can thiệp vũ trang vào Nội chiến Nga, chiếm lĩnh các thành phố quan trọng trong đó có Baku. Liên Xô thì dùng phương thức đóng quân ở phía bắc Iran cùng xuất khẩu cách mạng tiến hành phản kích. Năm 1942, Hiệp ước ba bên Anh – Liên Xô – Iran được ký kết, thế lực nước Mỹ ồ ạt tiến vào Iran.

    Nước Đức đầu hàng, chiến sự tại Châu Âu kết thúc, chính phủ Iran gửi thông điệp đến Anh, Mỹ, Xô, yêu cầu họ rút quân khỏi Iran

    Để có ấn tượng tốt với Iran, Anh – Mỹ đáp ứng sẽ rút khỏi Iran trong thời hạn quy định, còn Liên Xô thì căn bản không thèm để ý tới thông điệp của Iran. Sau khi Nhật Bản đầu hàng, Liên Xô thấy không thể không rút quân, liền bắt đầu khởi động “Nguy cơ Azerbaijan” nhằm chia cắt Iran. Ngày 12/12 “nước Cộng hòa tự trị Azerbaijan” được thành lập, ba ngày sau tây Azerbaijan lại thành lập “nước Cộng hòa nhân dân người Kurd”. Liên Xô sử dụng xe tải phân phát vũ khí cho phân tử nổi loạn, chính phủ Iran phái 1500 quân đội đến khôi phục trật tự nhưng vừa rời Tehran 18 dặm Anh đã bị quân đội Liên Xô ngăn cản.

    Do đó Iran thỉnh cầu Anh – Mỹ hỗ trợ, nước Mỹ khi ấy đã có vũ khí hạt nhân, nói chuyện mười phần tự tin. Từ tháng 9 đến tháng 10 năm 1945, trong cuộc họp ngoại trưởng năm nước tại London, ngoại trưởng Mỹ James Byrnes một lần nữa dùng bom nguyên tử khoe khoang nhưng không thu được hiệu quả gì, thế là chạy tới Moscow nói với Stalin, Iran có thể sẽ tố cao lên Liên Hiệp Quốc.

    Việc Liên Xô muốn thành lập phạm vi thế lực tại Iran chock giận tổng thống Mỹ vừa đắc cử Truman. Ông ta gửi một bức thư viết tay: “Tôi cho rằng, chúng ta phải sử dụng các phương pháp cứng rắn có thể để phản đối kế hoạch của người Nga tại Iran. Trừ phi người Nga đụng phải nắm đấm và kháng nghị cứng rắn nếu không một lần đại chiến khác sẽ có thể phát sinh.” Trong lời nói của Truman, mùi vị Chiến tranh Lạnh càng lúc càng đậm đặc.

    Tiếp đó, nước Mỹ khuyến khích Iran “tranh luận” với Liên Xô tại Liên Hiệp Quốc. Ngày 19/1/1946, Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc vừa mở phiên họp đầu tiên, người Iran đã lên tiếng tố cáo Liên Xô can thiệp công việc nội bộ Iran, yêu cầu Liên Xô phải rút quân khỏi Iran trước ngày 2 tháng 3, đại biểu Anh, Mỹ phát biểu ủng hộ.

    Người Liên Xô tuy nói với người Mỹ không sợ Iran tới Hội đồng Bảo an gây chuyện, nhưng khi vấn đề thật sự kéo tới, bị dư luận quốc tế trỉ trích một chặp, thật sự có chút mất thể diện. Thế là sau một hồi phân tích thiệt hơn, Liên Xô để thủ tướng Iran Ahmad Qavam dẫn đoàn đại biểu tới Moscow đàm phán. Ngày 18 tháng 2, Qavam tới Moscow nhưng Liên Xô từ chối rút quân khói Iran như kỳ hạn, thậm chí còn một lần nữa yêu cầu có được quyền thăm dò dầu mỏ ở khu vực phía bắc Iran, đàm phán tan vỡ.

    Kỳ hạn cuối cùng đã trôi qua, quân đội Liên Xô chỉ rút lui một phần khỏi lãnh thổ Iran. Lúc này, Mỹ - Xô không còn cơ sở chiến lược chung đã sớm tính toán đường chia đôi ngả, nước Mỹ trùng hợp muốn lợi dụng cơ hội này lôi kéo Iran. Nước Mỹ bắt đầu công khai tiến hành chỉ trích các hoạt động của Liên Xô tại Iran, tuyên bố muốn “sử dụng vũ lực” để bảo vệ hiến chương Liên Hiệp Quốc. Truman lại càng hung ác, ông ta triệu kiến đại sứ Liên Xô tới Nhà Trắng, cảnh báo nếu quân đội Liên Xô không lập tức rút quân khỏi Iran, nước Mỹ sẽ sử dụng bom nguyên tử đối phó với Liên Xô.

    Chịu áp lực của dư luận thế giới, quân đội Liên Xô rút lui toàn bộ khỏi Iran, tiếp đó quân chính phủ Iran tiến về phía bắc, nước Cộng hòa tự trị Azerbaijan và nước Cộng hòa nhân dân người Kurd nhanh chóng tan rã sụp đổ. Cuộc khủng hoảng Iran đến đây là kết thúc nhưng quan hệ Mỹ - Xô lúc này đã xấu đi đến cực điểm.

    “Thật là đau đầu!” Serov cười khổ, nói: “Theo lý mà nói, Pahlavi từng thu nhận không ít kỵ binh Cozak, có hiểu biết sâu về Liên Xô chúng ta, có điều bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi. Tuy thế lực của thủ lĩnh chủ nghĩa thực dân Đế quốc Anh đang dần suy yếu nhưng sức mạnh của người Mỹ lại có sự tăng trưởng lớn, hơn nữa người Iran chỉ cần mở bản đồ là sẽ không thể không thể không để ý tới Liên Xô diện tích khổng lồ ngay bên cạnh, sợ hãi sẽ khiến họ theo bản năng thù địch chúng ta!”

    “Yuri, giờ cậu nghĩ sao? Có cách nào không? Công tác về Iran là cực kỳ quan trọng với phía nam tổ quốc!” Semichastny cũng muốn xem thử năng lực của Serov, dù sao bản thân việc Shelepin có thể nhớ tới người này cũng đã đáng để Semichastny coi trọng, lần hỏi đáp này cũng có chút ý khảo sát.

    Serov cũng đang nghĩ biện pháp, Iran thời kỳ Pahlavi có thể nói là đã rất phương tây hóa, có khả năng vì cha của Pahlavi là người Cozak, Pahlavi không hề thân thiện với đạo Hồi. Theo lý mà nói, thế lực đạo Hồi bị chèn ép hẳn là đối tượng lợi dụng đầu tiên của Liên Xô nhưng điều này ngay từ đầu đã bị Serov phủ quyết, loại hành vi làm không ổn còn tự dẫn lửa thiêu mình này Serov nghĩ thôi là đủ kính nhi viễn chi.

    “Theo lẽ thường, chúng ta nên ủng hộ thế lực đạo Hồi mới có thể gây phiền phức lớn nhất cho Pahlavi, nhưng mà tôi kiến nghị không nên làm như vậy!” Serov nghĩ ngợi một chố rồi nói: “Người Iran tuy có chút phiền phức nhưng thực lực bản thân không mạnh, chỗ dựa chỉ có viện trợ của người Mỹ! Giai đoạn hiện tại chúng ta không thể đồng thời tạo quan hệ tốt với người Ả Rập và người Ba tư, cho nên chỉ có thể chọn lựa. Người Ả Rập như một nắm cát rời càng dễ dàng phân hóa, Iran thì lại khác, cả nước có 95% người dân theo đạo Hồi dòng Shiite, nhân khẩu Ba Tư cũng chiếm ưu thế tuyệt đối tại Iran, cho dù chúng ta thật sự thành công xây dựng quốc gia xã hội chủ nghĩa, sợ là cũng sẽ giống như Nam Tư, bị Tito hóa…”

    “Nói như vậy, vấn đề này rất khó giải quyết!” Semichastny kỳ thực cũng không trông mong Serov có thể giải quyết vấn đề khó nhằn này, chỉ là muốn xem thử cách nhìn của Serov, giờ thấy cũng chỉ bình thường không đột phá.

    Pahlavi ngược lại khiến Serov nhớ tới một người, chính là lão Tưởng (1) giờ đã diệt địch trăm triệu, di chuyển thắng lợi, đóng binh hải đảo bảo vệ dân chủ. Cùng được người Mỹ ủng hộ, cùng có ước mộng to lớn, chẳng quả lão Tưởng hiển nhiên là không khá bằng vị quân chủ phong kiến Pahlavi này, Pahlavi mặc dù hy vọng vương triều của mình vĩnh viễn không bị lật đổ, nhưng cũng phổ cập giáo dục trên quy mô lớn.

    Thế lực dòng Shiite không thể khống chế, tuyệt đối không thể đổ thêm dầu vào lửa, như vậy chỉ có thể dùng phương pháp trái ngược, “Đồng chí Semichastny, thế lực tôn giáo ngoan cố là kẻ địch lớn nhất của một quốc gia, nếu như tôn giáo không có vấn đề thì đồng chí Stalin đã không học tập Thần học nhiều năm như vậy vẫn kiến định gia nhập vào cách mạng, cho nên mục tiêu xâm nhập của chúng ta nên là các Mawlā (2) lớn trên toàn lãnh thổ Iran, mức độ ủng hộ không thể quá lớn, tôi nghĩ có thể gọi là công kích kiểu phòng ngự!”

    “Công kích kiểu phòng ngự!” Semichastny khẽ cười, hỏi: “Ý cậu là nhân viên xâm nhập của chúng ta sẽ đặt trọng điểm tại thế lực tôn giáo? Nhưng lại không thể dành cho quá nhiều ủng hộ mà phải ngược lại lợi dung Pahlavi thanh tẩy thế lực tôn giáo?”

    “Pahlavi không có khả năng đó!” Serov lập tức phủ định lời Semichastny, nếu Pahlavi thật sự là Darius (3) tái thế thì đã không bị lật đổ rơi vào kết cục lưu vong nước ngoài, “Nếu như quân đội của Pahlavi thật sự trung thành với y thì còn có thể đấu được với những Mawlā ấy, Iran rơi vào nội loạn cũng sẽ không trở thành vấn đề với Liên Xô

    “Vậy thì có thể triệu tập người Azerbaijan trong quân đội tiến vào Iran, hẳn là không thành vấn đề!” Semichastny tràn đầy tự tin nói.

    Serov gật gật đầu, trong lòng lại hạ quyết tâm không phái người Azerbaijan tiến vào Iran, thà rằng tìm người Armenia hoặc là Gruzia, như vậy ít nhiều gì cũng có chút sức miễn dịch với các Mawlā đó, tránh để lúc trờ về biến thành nhân tố không ổn định.

    Chú thích:
    (1): Tưởng Giới Thạch
    (2): Các giáo sĩ, thủ lĩnh Hồi giáo hoặc các trung tâm cải đạo, truyền giáo của đạo Hồi
    (3): Darius I (550 BC- 486 BC) vị vua cai trị đế chế Ba tư thòi kỳ hưng thịnh nhất

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。


  3. #18
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Chương 18: Chuyển giao

    Người dịch: ngo_ngo

    Nguồn: www.tangthuvien.vn


    “Cậu còn vấn đề gì nữa, cứ nói hết ra, chúng ta cùng nhau giải quyết!” Semichastny quyết định một lần giải quyết tất cả mọi vấn đề, hơn nữa đây cũng là ý của Shelepin. Trong kế hoạch, Azerbaijan đã được xác định trở thành đại bản doanh của Đoàn Thanh niên cộng sản, đây là một chuyện quan trọng, Semichastny không dám qua loa chút nào.

    Serov xòe tay, lắc đầu nói: “Chỉ là một chuyện nhỏ, tôi cần phân chia thời gian một ngày tại Đoàn Thanh niên cộng sản và Bộ Nội vụ. Anh cũng biết đấy, hai nơi tuy không cách xa nhau nhưng cũng phải mất nửa tiếng đi đường!”

    “Giai đoạn hiện tại vẫn lấy công việc tại Bộ Nội vụ làm trọng tâm, dù sao đồng chí Alexios cũng chỉ mới vừa điều chuyển, Bộ Nội vụ chắc chắn là có rất nhiều chuyện cần xử lý!” Semichastny cân nhắc một chút rồi nói: “Có cần tôi phái người hỗ trợ cậu không?”

    “Để tôi nghĩ xem!” Serov cẩn thận suy nghĩ rồi hỏi dò: “Đồng chí Heydar Aliyev thì thế nào?”

    Semichastny cảm thấy không có gì vướng mắc, đáp: “Đồng chí Aliyev lý lịch trong sạch, cũng không có vấn đề gì!”
    Semichastny hiển nhiên là cũng coi như nắm được tình hình Bộ Nội vụ, “Chỉ là thiếu tá Aliyev đang theo học tại trường đại học Azerbaijan, cũng được, dù sao anh ta cũng có thể đồng thời vừa công tác vừa học tập!”

    Serov giật mình, vội hỏi: “Đồng chí Aliyev hình như đã hơn ba mươi tuổi rồi, tại sao còn theo học đại học?” Nghe Semichastny nói, Serov còn tưởng mình đề cử phải một thằng đần, nhưng Semichastny lập tức khiến Serov ý thức được, chỉ thuần túy là hắn suy nghĩ nhiều.

    Aliyev chỉ đơn giản là bị gián đoạn việc học do thời kỳ chiến tranh, sau cuộc chiến khi một lần nữa hoàn thành học nghiệp có thể là cảm thấy kiến thức của mình chưa đủ nên mới lựa chọn đại học Azerbaijan để tiếp tục theo học, đồng thời vẫn tiếp tục nhận nhiệm tại Bộ Nội vụ. Với tình huống bất khả kháng này, Serov chỉ có thể nói là bội phục.

    Nói một cách công bằng, người như vậy cực kỳ ít gặp, vừa giữ cương vị không thấp lại vừa có chí cầu học bổ sung tri thức, ít nhất là trong kiếp trước cấp độ Serov tương đối thấp, thật sự chưa gặp được ai như vậy.

    “Mỗi thời đại đều có người như vậy, có thể là trong thời đại này loại người ấy nhiều hơn một chút!” Serov không trải qua thời kỳ một đất nước vươn mình đứng dậy từ đống tro tàn, cũng không hiểu được thế nào là tinh thần phấn đấu vượt lên tất cả, nhưng điều đó cũng không làm hắn giảm sự kính trọng với loại người như thế.

    “Tới Bộ Nội vụ đi, Valia!” Ra khỏi toàn nhà chính phủ, Serov lười nhác ngồi dựa mình vào ghế sau, cảm giác phong cách của mình hình như hơi kém, quả nhiên là không cần biết ở thời đại nào cũng đều có anh tài, nếu qua loa trên đời thì chắc chắn sẽ bị các anh tài trong lịch sử ấy đè bẹp đến cặn bã cũng không còn.

    “Hả? Đến Bộ Nội vụ làm gì?” Valia tuy có chút khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn khởi động chiếc xe cũ kỹ, giống như không phát hiện mình đã kiêm chức từ thư ký cho đến lái xe, Serov gần như có chuyện gì cũng đều kéo cô theo.

    “Thượng tá Alexios điều chuyển tới Stalingrad nhậm chức, hiện tại do tôi tạm thời lãnh đạo công tác Bộ Nội vụ!” Serov đáp: “Alexios hẳn là đang chuẩn bị chuyển giao, tôi muốn tới gặp anh ta! Nói mới nhớ lần trước bọn tôi còn hẹn cùng nhau đi săn, cũng nên đến gặp nhau một lần!”

    Không lâu sau, hai người đã tới nơi làm việc của Bộ Nội vụ, nhìn từ bên ngoài thì chỉ là một khu nhà bình thường, hoàn toàn không có gì khác biệt với những địa điểm xung quanh, mấy toàn nhà hợp thành một khối vuông, ở giữa tương tự như không gian xanh của các khu tập thể, loại nhà cửa này gần như có mặt ở khắp nơi trên lãnh thổ Liên Xô, quy hoạch cũng đều na ná nhau cả.

    Phong cách kiến trúc không tốn chất xám này gần như đạt tới cực hạn dưới thời Khrushchyov, từng có một câu chuyện cười nói về tình huống này, một người tới thành phố khác làm việc, sau đó tưởng rằng mình gặp ảo giác bị lạc đường liền lái xe về nhà, mở cửa ra, đột nhiên phát hiện khung cảnh bên trong hoàn toàn khác hẳn với nhà mình. Hóa ra người đó đã đến thành phố khác rồi, chỉ là bị quy hoạch giống y hệt nhau làm nhầm lẫn thôi.

    Thậm chí có người nói ở khu vực Siberia, rất nhiều thành phố đều dùng chung một thiết kế giống nhau, một người nếu bị bắt cóc vẫn có thể hoàn toàn không tốt hơi sức tìm về đến nhà mình, chỉ là ngoài người đó ra, tất cả những người khác đều biến thành xa lạ.

    “Serov, anh có vẻ hơi choáng váng, làm sao vậy?” Không biết từ lúc nào Serov thần du thiên ngoại, thiếu chút nữa thì bước vào rãnh thoát nước, Valia vội vàng tới đỡ lấy hắn. Tư thế hai người chẳng hề giống quan hệ công việc mà tựa như một đôi tình nhân đang dạo chơi, chỉ là người xem mặc đồng phục màu xám xung quanh có hơi đông.

    “Tôi chỉ bị kiến trúc vĩ đại của Liên Xô chúng ta làm sững sờ một chút thôi!” Serov lúc này đang chân thành hết mức có thể. Hai người xuất trình giấy tờ xong được thông báo vị trí phòng làm việc của chủ tịch. Alexios đang chỉnh lý tài liệu, chỉ là so với một thời gian trước thì có vẻ có chút trầm lặng.

    Serov cho rằng tình huống này có thể là do Beria sụp đổ gây chút ảnh hưởng tới Alexios, chỉ không biết tình hình này là phổ biến trong toàn nội bộ KGB hay là chỉ phát sinh ở một vài nơi cục bộ.

    Dù sao thì việc bôi xấu Beria cũng thật sự quá hung ác, căn cứ báo cáo của Malenkov, lời kể của Khrushchyov cùng phát biểu của những người khác, những thử nghiệm cải cách của Beria thông qua Đoàn Chủ tịch trung ương sau khi Stalin qua đời biến thành âm mưu tội ác đặt Bộ Nội vụ lên trên Đảng và chính phủ, việc sửa đổi những sai lầm trong chính sách dân tộc biến thành gây chia rẽ quan hệ giữa các dân tộc, ý kiến của Beria trong việc xử lý vấn đề nước Cộng hòa Dân chủ Đức biến thành “kẻ đại diện cho chủ nghĩa đế quốc”.

    Mới vẻn vẹn mấy ngày trước, thứ trưởng Bộ Nội vụ Kobulov cũng bị dẫn độ, có thể thấy không khí trong Bộ Nội vụ toàn Liên Xô là như thế nào, có lẽ trong việc Bộ Nội vụ bị cải tổ chia tách ra KGB cũng có vài phần là vì ảnh hưởng của Beria quá lớn.

    “Nói như vậy, Serov tới tiếp nhận công tác của tôi trong Bộ Nội vụ! Như vậy cũng tốt!” Alexios như thở phào một tiếng: “Kỳ thực đây cũng là kết quả tốt nhất rồi!”
    Liếc nhìn Valia đứng cạnh Serov, Alexios hơi ngừng một chút rồi cũng không tị hiềm, nói: “Nhân viên công tác ở đây đều trung thành với tổ quốc, Serov!”

    Serov nghe được trong ngữ khí Alexios còn có ẩn ý khác, Alexios không muốn vì Beria sụp đổ mà gây nên động đất trong Bộ Nội vụ, hoặc có thể nói là hy vọng Serov không tiến thành đại thanh trừng!

    “Yên tâm đi, Alexios, không cần biết là làm công tác gì, chỉ cần là đồng chí của tôi thì đều được đãi ngộ công bằng!” Serov cũng không trực tiếp đáp ứng, dù sao thì chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, hoàn toàn không do Serov làm chủ.

    “Như vậy là tốt rồi!” Alexios gật đầu, thở hắt ra một hơi, “Vận mệnh thật khiến người ta không thể đoán trước được, chẳng ngờ sự việc tiến triển lại hoàn toàn trái ngược với dự tính của tôi!” Alexios rõ ràng là chỉ chuyện của Beria.

    “Bất kỳ chuyện gì cũng đều cần cân bằng! Thế lực Bộ Nội vụ quá mạnh!” Serov nói.

    “Ồ? Cân bằng, ha ha...” Alexios cười lớn, giống như nghĩ đến chuyện gì đó, “Ngành quyền lực như chúng ta sẽ không bị suy yếu, cứ chờ mà xem, cho dù là cải tổ, cơ quan mới cũng sẽ lại dần dần phát triển, đó là bản chất công việc của chúng ta quyết định!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。


  4. #19
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Chương 19: Đưa tiễn

    Người dịch: ngo_ngo

    Nguồn: www.tangthuvien.vn


    “Chỗ này chung quy cũng sẽ do cậu tiếp nhận, đi qua xung quanh đi!” Alexios đưa mắt nhìn quanh giống như đang hoài niệm, dù sao cũng là nơi đã công tác nhiều năm như vậy.

    “Ở đây có tới hơn một nghìn người đang làm việc, công tác không chia ra làm nhiều ban ngành như tổng bộ, hơn nữa ở chỗ chúng ta cũng không cần phải chia quá chi tiết!” Alexios thỉnh thoảng gật đầu chào hỏi những người xung quanh, giới thiệu: “Cục tình báo chia làm hai ban nội ngoại, một đối phó gián điệp nước ngoài xâm nhập, một phụ trách điều tra thế lực ngoài biên giới! Cục số bảy lớn nhất giám sát tình huống trong nước, người liên lạc cấp dưới của Cục bảy nói thật là đến tôi cũng không biết có bao nhiêu! Ngoài ra còn có ban kỹ thuật, ban bảo vệ, chỉ là trong các công việc cụ thể chức trách sẽ có đan xen, đến lúc ấy cậu sẽ biết thôi!”

    “Còn về khu nhà đối diện kia!” Theo hướng Alexios chỉ, Serov nhìn thấy một tòa nhà giống như bị lưới thép bao vây. Tất cả cửa sổ trên tòa nhà này đều được bọc bằng một lớp lưới thép, hơn nữa có thể thấy được đó không phải là sau này bổ sung thêm mà là ngay từ khi xây dựng đã gắn lưới thép vào trong xi măng!

    “Đó là nhà giam nội bộ!” Serov thầm nghĩ quả nhiên, tiếp theo được Alexios hỏi có muốn đi vào xem thử không, Serov dứt khoát từ chối, “Kỳ thực bây giờ đã tìm hiểu được kha khá rồi, không nhất định phải một ngày hiểu rõ toàn bộ Bộ Nội vụ, chuyện đó cũng không thực tế!”

    Alexios cười cười không nói gì, giống như không phải lần đầu tiên gặp tình huống này, Serov cảm thấy mình hôm nay đã được biết đủ nhiều bí mật rồi, hơn nữa hắn cũng không hề muốn một ngày chứng kiến nhiều mặt tối tăm như vậy, chuyện đó không phải là tốt với hắn.

    Một người nếu trong một ngày trông thấy toàn là những chuyện như là tai nạn, giết người, phản bội, áp bức, nếu như hắn không phát điên thì tin rằng cũng sẽ không cách việc tính cách đại biến quá xa, những chuyện một đời có khi chỉ gặp phải một lần, nếu để Serov một ngày tiếp xúc hết toàn bộ, thật xin lỗi, hắn cảm thấy tim mình còn chưa mạnh khỏe đến vậy, cần thích ứng từ từ.

    “Chuẩn bị bao giờ lên đường?” Serov trực tiếp hỏi.

    “Còn khoảng một tuần, chuyện của Bộ Nội vụ cần ba ngày là xử lý xong, đến lúc đó thì đi dạo chơi xung quanh vậy!” Alexios bỗng cảm thấy có chút lạnh lẽo, rõ ràng đang ánh nắng rực rỡ nhưng lại không xua tan được hơi lạnh trong lòng.

    “Đến lúc đó chúng ta đi săn đi! Serov nói, “Tôi muốn đi dạo quanh biển Caspi!”

    Serov ngồi trên xe, cũng không trêu chọc Valia như ngày thường, “Valia?”

    “Nghe thấy rồi!” Valia trả lời cũng rất đơn giản.

    “Hay là tôi điều cô tới Bộ Nội vụ nhé!” Serov có chút do dự.

    “Lý do!” Valia đánh vô lăng, không nói rõ là đồng ý hay không đồng ý.

    “Tìm một cô gái xinh đẹp như thế này làm thư ký cũng không đơn giản! Cô cũng nên chiếu cố cho tôi một chút!” Serov mặt dày quá tường thành, chẳng hề thấy ngại ngùng chút nào.

    “Anh thật sự không cảm thấy mình rất vô liêm sỉ sao?” Liếc nhìn đèn giao thông phía trước, Valia đạp phanh xe dừng lại, nói.

    “Không hề, tôi cảm thất mình rất thành thật!” Serov cười ha ha, “Ít nhất là tôi không trực tiếp làm thế, tốt xấu gì cũng có trưng cầu ý kiến của cô!”

    “Nếu như tôi không đồng ý thì sao?” Valia khởi động xe, hỏi.

    “Cô nói vậy dễ mất tình bạn lắm!” Serov còn chuẩn bị nung nấu cảm xúc, nặn ra một hai giọt nước mắt gì đó, nhưng phí sức hồi lâu liền từ bỏ hành động vô vị ấy. Lần rơi nước mắt trước đã cách bây giờ quá xa rồi, sắp sửa quên luôn cả cảm giác khóc là như thế nào.

    Niềm vui khi câu cá nằm ở việc giải phóng bản thân khỏi tất cả những việc lặt vặt xung quanh, tạm thời quên đi những phiền muộn, mưu mô đấu đá trong công việc. Hẹn lịch xong với Alexios, Serov xin nghỉ hai ngày ở Đoàn Thanh niên cộng sản, luôn tiện mang theo Valia, có thể nói Serov bây giờ rời khỏi sự hỗ trợ của người đẹp thư ký, về cơ bản là chẳng làm nổi chuyện gì.

    “Cứ coi như đi nghỉ mát đi, cô một ngày từ sáng đến tối đều làm việc không thấy mệt à? Tôi giúp cô xin nghỉ hai hôm là muốn tốt cho cô thôi!” Serov nhìn Valia, giải thích. Dung mạo xinh đẹp có cái lợi là không cần biết đang tức giận hay đang cao hứng, hay là đang cảm xúc thế nào, trông đều ưa nhìn như nhau, Valia chính là thuộc loại như vậy.

    “Anh đến cả nghỉ phép cũng kéo tôi theo? Người trong cơ quan nhìn vào sẽ thế nào?” Valia đau đầu nói: “Như vậy cũng ảnh hưởng không tốt cho anh!”

    “Cô kết hôn rồi? Hay là có bạn trai rồi?” thấy Valia lắc lắc đầu, Serov vẻ mặt khinh bỉ nói: “Giai chưa vợ gái chưa chồng, nam nữ trẻ tuổi ở cạnh nhau thì làm sao? Điều lệ Đảng không có một mục nào quy định hai người cùng một ban ngành không thể ở cùng nhau! Nếu như họ không phục, để người của ban giám sát tới kiểm tra, sau đó để người của Bộ Nội vụ tới bắt tôi đi này!”

    Valia không nói gì cả, thật sự là không biết phải phản bác thế nào, bộ trưởng nhiệm kỳ trước của Bộ Nội vụ không phải chính là đồng nghiệp anh mời đi sao? Còn về lãnh đạo Bộ Nội vụ hiện tại, cái thằng đấy không phải chính là anh sao? Cho dù thật sự có phạm sai lầm, chẳng lẽ còn hy vọng anh tự bắt chính mình sao? Còn phía ban giám sát, có bí thư thứ nhất Semichastny ngồi đó, ngay từ đầu đã đảm bảo Serov được an toàn rồi.

    “Ngày ngày nghĩ ngợi nhiều như vậy làm gì? Công việc của Đoàn Thanh niên công sản để phó bí thư Menbakash xử lý là được rồi!” Serov đẩy đẩy Valia lên xe, tiếp đó móc ra một khẩu súng lục TT-33 đưa cho Valia, nói nhanh: “Cầm lấy, nhớ chú ý an toàn!”

    Súng lục TT-33, cái tên này Serov không quen, nhưng một phiên bản khác của nó ở hậu thế thì phải gọi là tiếng tăm lừng lẫy, đó chính là bản sao chép súng lục TT-33 của Trung Quốc, gần như đã trở thành vũ khí đặc trưng của cảnh sát Trung Quốc, ít nhất là tới thời khắc cuối cùng của Serov ở kiếp trước, nó vẫn là vũ khí tiêu chuẩn của cảnh sát (1). Ưu điểm là sức xuyên phá mạnh, nhược điểm là độ giật lớn, thử thách năng lực thao tác thuần thục của xạ thủ, nhưng điều tối quan trọng là, công nghệ đơn giản lại còn rẻ, quả thực là thần khí để giết người cướp của.

    Súng này có thể dễ dàng bắn xuyên áo chống đạn của cảnh sát cùng cửa xe ô tô mà họ hay thích nấp phía sau, khủng hết chỗ nói.

    “À!” Valia khẽ đáp, bỏ vào bao đựng đeo bên hông.

    Đổi tính rồi? Serov lén cười khì khì, vẫy vẫy tay ra dấu cho gia đình Alexios ở phía trước, hai chiếc xe ô tô rời khỏi trụ sở Đoàn Thanh niên cộng sản.

    Trong phòng làm việc của Menbakash, phó bí thư Menbakash đang đứng nhìn đoàn người Serov rời đi, thư ký sau lưng ông ta lấp la lấp lửng nói: “Quả không hổ là người trẻ tuổi, dù đi ra ngoài chơi cũng đem theo người đẹp thư ký của mình, người không biết còn tưởng Đoàn Thanh niên cộng sản là do nhà họ quản đây!”

    “Làm tốt công việc của mình đi!” Menbakash quay đầu lạnh lùng nói: “Chỉ cần làm tốt công việc thuộc trách nhiệm của mình, tự nhiên sẽ có thể nâng cao đãi ngộ! Đừng có nói bóng nói gió trong cơ quan nữa!”

    Menbakash lúc này hoàn toàn không bị thư ký khích bác làm ảnh hưởng, Serov tuổi còn rất trẻ, hơn nữa còn được Semichastny ủng hộ, chắc chắn sẽ không ở lại Đoàn Thanh niên cộng sản quá lâu. Valia chỉ là một thư ký, rât nhiều chuyện đều do Menbakash phụ trách cụ thể, cho nên Menbakash không hề chán ghét Serov, chỉ không biết thư ký của mình bị làm sao?

    ‘Chẳng lẽ là vì Valia?’ Menbakash cười khổ, lắc đầu, so sánh giữa thư ký của mình và Serov, hai người tuổi tác tương đương, cấp độ của Serov lại càng cao hơn không biết đến bao nhiêu mà kể, thư ký của mình còn có quyền lựa chọn sao, độ khó này ít nhất là cấp độ địa ngục.

    Chú thích:
    (1) Súng K-54

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。


  5. #20
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Chương 20: Người nước ngoài cũng được coi là người?

    Người dịch: ngo_ngo

    Nguồn: www.tangthuvien.vn


    Biển Caspi không những là điểm đến du lịch của rất nhiều người Liên Xô trong thời gian rảnh rỗi mà nơi đây còn có hạm đội Caspi được xếp ngang hàng với bốn hạm đội lớn của Liên Xô. Nguyên nhân thành lập hạm đội Caspi không cần nói cũng biết, chắc chắn là có liên quan tới Iran, về lịch sử có thể truy ngược lại từ thời kỳ đế quốc Nga tiến xuống Iran, kể cả ở hiện tại quy mô hạm đội Caspi có hơi nhỏ thì trên danh nghĩa vẫn cùng bốn hạm đội khác được xưng là năm hạm đội lớn của Liên Xô.

    Khí hậu quanh biển Caspi khá khô, điểm này Serov cũng tạm coi là thích ứng được, cả nhóm ngồi pháo ra biển. Thực tế chứng minh, đứng trước những sự vật chưa từng tiếp xúc qua, Serov luôn đánh giá quá cao năng lực của bản thân, nói theo lời Alexios là, Serov đã mặc áo phao nhưng cũng chỉ còn thiếu nước lấy dây thép buộc luôn mình vào thuyền.

    Đưa cho Serov một điếu thuốc, Alexios có chút tức cười, hỏi: “Cậu không biết bơi? Cho tôi biết lúc đó cậu suy nghĩ kiểu gì vậy? Lại nghĩ tới chuyện ra biển Caspi du ngoạn? Bây giờ tôi thấy rất hứng thú với cấu tạo não của cậu, giao cho người của cục kỹ thuật không biết chừng sẽ có thành quả nghiên cứu mới!”

    “Anh đừng có dọa tôi nữa!” Serov trợn trừng mắt xuyên qua lan can tàu nhìn xuống mặt biển rồi lại lặng lẽ thu ánh mắt về, vẻ mặt rất là trấn định.

    Lại còn giả bộ giỏi lắm cơ? Alexios đưa tay vỗ vỗ thân tàu, nói: “Yên tâm đi, mặc dù là tàu pháo cũ đã gần hai chục năm nhưng cũng bền chắc hơn tàu có bình thường nhiều!” Trên lãnh thổ Liên Xô những tàu pháo nhỏ phải tính đến hàng nghìn chiếc, ngay cả Alexios cũng không biết chiếc đang ngồi đây rút cuộc là thuộc lớp nào, mẫu nào.

    Lần đầu tiên tôi được gặp cái kiểu an ủi thế này đấy? Serov ngồi xuống, học theo Alexios vung cần câu ra xa. Giống như phần lớn những chuyện khác, Serov đương nhiên là chẳng hiểu gì hết về câu cá, chẳng qua sau khi trùng sinh thì Serov có vẻ cũng có chút thay đổi, ấy là học được tình thần không biết thì không phải sợ.

    Alexios tự nhiên là khá hơn gã tay mơ Serov này nhiều, thành thạo quăng cần câu, tiếp đó nhàm chán hỏi: “Cậu hình như lúc nào cũng mang theo cô thư ký ấy? Ít nhất là mỗi lần tôi gặp cậu, lần nào cũng thấy cậu dẫn theo!”

    “Chuyện đó không có gì lạ! Tôi muốn lấy cô ấy làm vợ!” Serov chẳng hề ngại ngùng chút nào, liếc nhìn vợ Alexios, nói: “Loại người gia đình đề huề như anh làm sao hiểu được nỗi khổ của kẻ độc thân như tôi!”

    Giống như không nhìn thấy con cá Alexios vừa câu được lên, Serov tiếp tục nhập định, như vậy lại khiến Alexios không thấy thú vị gì nữa, hỏi: “Từ sau khi quen biết tôi mới phát hiện, kỹ năng giải trí của cậu thấp đến thảm hại! Không biết câu cá, không biết lái xe, nếu cậu tách khỏi cô thư ký của mình ra phải chăng là chẳng biết làm gì nữa?

    “Cho nên tôi mới không muốn tách khỏi cô ấy!” Serov nheo mắt, thấy cần câu giống như động đậy một chút, cần câu được kéo lên chứng minh hắn chỉ một lần nữa gặp ảo giác, tiếp tục nhập định.

    “Hà, cậu thế này chẳng bằng đừng đi chia tay tôi còn hơn!” Alexios dở khóc dở cười nói, “Vẻ mặt cậu lúc này thật sự còn phẳng hơn Quảng trường Đỏ Moscow, cậu khẳng định không phải muốn chọc tức tôi lần cuối trước khi tôi đi?”

    “Vậy thì anh muốn làm thế nào? Ngồi nhìn mình chẳng câu được cái gì lên?” Serov chỉ giỏ cá của Alexios, nói: “Giờ tôi cảm thấy anh đang tràn ngập ác ý với tôi, căn bản không hề để tôi vào trong mắt...”

    Cái thằng khốn này! Alexios có một ý tưởng vô cùng mộc mạc, đó là nện một chai vodka lên đầu Serov, chỉ có thể đổi chủ đề sang phương diện công việc: “Trong nhà giam nội bộ còn có rất nhiều phạm nhân, sau khi tôi đi cậu chuẩn bị xử lý bọn chúng như thế nào!”

    “Anh muốn làm thế nào?” Tâm tình Serov chung quy cũng tốt lên được một chút, nếu vừa rồi Serov không tính nhầm thì số lượng mình câu được lên tạm thời đang thua kém theo tỷ lệ một phần mười hai.

    “Hiện tại là tôi hỏi cậu, sắp sửa do cậu tiếp nhận, chuyện ở Azerbaijan không liên quan đến tôi nữa!” Alexios bất đắc dĩ nói: “Cậu hai mươi sáu tuổi làm đến bí thư Đoàn Thanh niên cộng sản chỉ thuần túy là ăn may? Thật không biết sếp bên Đoàn Thanh niên cộng sản tại sao lại nhìn trúng cậu?”

    “Thế mới nói, anh chỉ có thể ở trong Bộ Nội vụ không dám thấy ánh mặt trời!” Serov không chút khách khí đáp, “Tôi đương nhiên là có tài năng, hơn nữa tài năng của tôi còn cao hơn anh rất nhiều!”

    Nhìn bộ dạng tự tin tràn trề của Serov, Alexios thật sự muốn hỏi, rút cuộc là cậu kiếm đâu ra cái sự tự tin ấy?

    Alexios cảm thấy nhất định phải để Serov hiểu được năng lực của mình, nếu không thì nuốt không trôi cục tức này, “Chim ưng Đoàn Thanh niên cộng sản? Hay là Semichastny? Hiện tại tôi cực kỳ hoài nghi hai người này đã nhìn nhầm rồi! Vị trí thích hợp nhất với cậu phải là ở ban tuyên truyền, ngày ngày dắt theo mấy người đẹp chạy khắp nơi tuyên truyền cổ động! Chẳng trách đồng chí Bagramyan hỗ trợ cậu gia nhập Đoàn Thanh niên cộng sản xong liền không quan tâm đến chuyện ở Azerbaijan nữa!”

    “Sau đó già rồi thì đi xin cơm?” Serov biết bản thân mình hiện tại có chút vấn đề, đây không phải cái gì mà mệnh ta do ta không do trời, cũng không chuẩn bị quỳ gối trước hiện thực. Serov thật sự rất muốn nói, ta trùng sinh lại thật quá khủng, biết được tất cả mọi nhược điểm của nước Mỹ, nhưng lại không có cách nào cho các người biết ta lại khủng đến thế. Đúng! Chính là cái cảm giác này, thật sự rất bức bối. Có điều? Bagramyan là ai?

    Serov nghĩ ngợi một lúc, không tìm thấy người này trong ký ức của nguyên chủ, nhớ lại các nhân vật lớn của Liên Xô ở kiếp trước, vừa bắt đầu đã lập tức bỏ cuộc, hắn cũng không phải là Baidu, Google, mà có thể nhớ được tên tuổi gần nghìn ủy viên.

    “Làm sao anh biết Shelepin và Semichastny quan tâm tới tôi? Chính tôi cũng chỉ suy đoán có thể là vậy! Còn nữa, Bagramyan là ai?” Serov đã đoán trước được mình sẽ bị chê cười, theo lời Alexios nói, Bagramyan hẳn là một vị bề trên của Serov, có thể là lớp cha chú của Serov có quan hệ thân thiết với Bagramyan.

    Quả nhiên, Alexios lúc này nhìn Serov như nhìn một tên cặn bã, vẻ rất khó tin, hỏi: “Nếu không phải cha cậu hy sinh ở Kiev, đại tướng Bagramyan sẽ thèm quan tâm tới cậu? Còn nữa, cậu thật sự quá coi thường năng lực của Nộ Nội vụ bọn tôi đấy, toàn Liên Xô chín mươi chin phần trăm số người đều có thể tìm được hồ sơ tại Bộ Nội vụ!”

    “Cũng có nghĩa là, còn khoảng một triệu người nằm ngoài phạm vi quan sát của các anh?” Serov trả lời làm Alexios thiếu chút nữa thì tức xì khói.

    Thu cần câu lại, nhìn ra xung quanh, ừm? Đúng là một nơi tốt để giết người vứt xác, một người biến mất ở đây, người khác vĩnh viễn đừng mong tìm ra được.

    “Người trong nhà giam Bộ Nội vụ tại sao lại bị bắt!” Serov lên tiếng làm Alexios không biến ý tưởng thành hành động, bây giờ chung quy cũng tiến vào chủ đề rồi.

    “Có rất nhiều nguyên nhân, phạm tội, gián điệp, tình huống nào cũng có! Không ít người là gián điệp vượt biên tới đây, đều là người Iran, nước Mỹ thành lập một trạm radar cỡ lớn ở Iran, cộng thêm quy mô xâm nhập cũng không nhỏ!” Alexios đáp.

    “Vậy còn giữ những kẻ đó lại làm gì, nuôi ăn còn lãng phí lương thực của nhân dân!” Serov sắc mặt bình đạm, không chút hứng thú nói: “Phạm nhân bình thường di chuyển tới nông trường cải tạo, phạm nhân giết người xử bắn, còn về đám gián điệp Iran ấy?”
    Serov quay lại nhìn Alexios, khó hiểu hỏi: “Có vẻ anh vẫn còn quá nhân từ đấy, người nước ngoài mà cũng được coi là người à?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。

    ---QC---


Trang 4 của 12 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status