"Lòng anh là tàu viễn dương xa xứ
Mãi lênh đênh bỏ mọi thứ sau lưng
Ngẩn cao đầu đối mặt từng cơn bão
Bến đậu là cơn mơ hão huyền thôi.
Em có nhận tàu viễn dương xa xứ?
Vượt ngàn khơi đỗ bến từ miền xa
Người lãng khách chẳng có nhà ấm cúng
Hãy dang tay dung túng kẻ qua đường."
(Trích "Không biết nhục lộng ngôn trước thi sĩ", A)