Chương 255: Làm cho bọn chúng sống không bằng chết
Mai Thanh Vân chẳng thèm quan tâm đến tình trạng của đám người này, bọn chúng còn chưa thể chết, những thứ đáng sợ nhất còn đang chờ đợi chúng ở phía trước.
Vù….!!! Mai Thanh Vân đưa cánh tay phải hướng xuống mặt đất.
Ùng….Ùng….!!! Mặt đất đang yên bình của hành tinh Mĩ Lai bỗng chốc có một vùng bán kính khoảng 100km rung chuyển dữ dội, điều kỳ lạ là mặt đất ngay bên cạnh bán kính đó không hề chuyển động hay có chuyện gì xảy ra.
Ầm…..Ầm…..!!! Một tòa nhà đen ngòm từ bên dưới lòng đất chui lên, đầu tiên là đỉnh một đỉnh chóp nhọn hoắt, tiếp theo đó nó mở rộng dần ra, một tòa nhà có hình nón được hình thành rất nhanh, nền móng của nó có có bán kính 100km, tòa nhà có một màu đen tuyền, không ai trên hành tinh có thể nhìn thấy trên bề mặt tòa nhà hình nón này có khắc hình con rắn, màu của nó hòa lẫn tuyệt đối với màu đen không hề có sự sai lệch về màu sắc.
- Chuyện…chuyện….gì thế này? Người dân hay nô lệ niệm giả sống trên hành tinh Mĩ Lai tụ tập hết trên bầu trời quan sát thứ kỳ lạ đang hình thành.
- Thủ lĩnh! Chúng ta có tấn công nó không? 4 người phụ trách quay sang hỏi Mai Võ Trụ, 10 triệu khẩu pháo loại D lúc nào cũng sẵn sàng tấn công kẻ địch.
- Không! Đây là một thế lực cực mạnh, chúng ta không đủ khả năng chống lại nó! Tòa kiến trúc kỳ lạ kia hình thành trên nền đất không có ai ở chứng tỏ người đến không có ác ý, tốt nhất đừng chạm vào họ! Mai Võ Trụ lắc đầu.
- Thủ lĩnh thật sáng suốt! Bọn ta vừa nhìn thấy đã định tấn công đúng là muốn đi tìm chết! 4 người gật gù lau mồ hôi trên trán, tâm thần của bọn họ bị công trình kiến trúc đè nén dễ sinh ra cảm giác muốn phản kháng, may mắn cho họ là Mai Thanh Vân không tập trung tinh thần trấn áp ra xung quanh, nếu không tất cả người trên hành tinh Mĩ Lai đã giống hệt như đám người Ung Bức Thử.
“Đằng Sơn và Thanh Vân đi đâu rồi? Nếu 2 đứa thất bại thì phải có đám người tộc Ung Bức Thử đổ bộ xuống đây mới đúng! Cái này là cái gì vậy? Sao ta có cảm giác nó rất quen thuộc gần gũi!!!!???” Mai Võ Trụ nhìn khối kiến trúc hình chóp nón đăm chiêu suy nghĩ.
Vù…vù….!!! Một luồng khí phun ra cực nhanh từ bề mặt đen tuyền của tòa nhà hình chóp, con rắn trên bề mặt đang chuyển động, cái miệng nó há ra phun rất nhiều khí màu đen làm bầu trời tối om, một cột khí đen có bán kính 100km kéo dài từ mặt đất bên này bán cầu sang bên kia bán cầu rồi thông với không gian vô tận, nó như một cây gậy màu đen xuyên thủng qua hành tinh Mỹ Lai.
Cả thế giới bên trong bán kính 100km trở thành thế giới âm u không một chút ánh sáng, nhưng không hiểu sao bầu trời bên ngoài cách tòa kiến trúc không quá 1mm vẫn sáng trưng như cũ, dường như trong đó là một thế giới riêng tách biệt với bên ngoài.
- Mợ….mợ chủ!!?? Y La Bố đứng ở rất xa nhìn về phía cây cột âm u, khí Mai Thanh Vân phát ra rất đặc trưng, nó không phải khí của vũ trụ mà là khí sinh vật hắc ám độc nhất vô nhị nên Y La Bố có thể nhận ra, tên này từ ngày đó đến h vẫn một mực sống trên Mĩ Lai đợi Đằng Sơn và Mai Thanh Vân trở về, hắn tin với năng lực khủng bố của 2 người đánh bại tộc ung Bức Thử là điều quá bình thường.
Hiu….!! Một cơn gió màu đen bất ngờ xuất hiện trước mặt Y La Bố, nó rất nhanh chuyển động quấn quanh người hắn.
Á…..Á….Ặc….Ặc….!!! Y La Bố kêu lên thất thanh, hắn bị cơn gió màu đen lôi đi xềnh xệc không thể phản kháng.
- Ai kia?
- Sao hắn chui vào trong cột khói đen xì đó? Định tìm chết chắc?
- Nhìn mặt hắn trông quen quen! Hình như là người tộc Ung Bức Thử! Chẳng lẽ bọn chúng định đánh vào công trình kỳ lạ đó?
- Ta nghĩ không phải đâu! Hắn la lên như điên thế kia hẳn là bị người khác ép buộc bay đến! Không biết ai là người tạo ra cái thứ này? Có ai dám đi vào thử nghiệm tác dụng của nó không?
- Ngươi bị thần kinh à? Người hoặc những người có thể tạo ra công trình này không phải là người cùng đẳng cấp với chúng ta! Nếu đi vào 1 bước chắc chắn sẽ chết, ta không dại đâu! Tên kia chết chắc rồi!
Đám niệm giả quân giải phóng thi nhau bàn luận về Y La Bố, hầu như tất cả mọi người đều nhận định Y La Bố chết mất xác trong cột khói đen khổng lồ.
Bụp….!! Y La Bố đập vào lớp khói bao bọc bên ngoài.
- Á….Á….Mợ chủ tha mạng! Mợ chủ tha mạng!! Ta không làm gì sai mà!!! Cứu……uuuuuu với……!!!!! Hàng loạt những cảnh tượng đáng sợ nhất trong đời Y La Bố hiện lên trước mặt hắn, đây là huyễn cảnh tác động trực tiếp đến linh hồn gây cho con người ta cảm giác sợ hãi tột độ.
Đám khói đen có tác dụng lôi những ký ức ẩn dấu sâu bên trong trí não ra ngoài phơi bầy trước mắt đối tượng, Minh Vương Âm Phong ngoài khả năng thôn phệ nó còn có khả năng tạo huyễn cảnh, tác dụng huyễn cảnh là tác dụng làm cho Mai Thanh Vân trở nên quyến rũ chết người.
Bịch…bịch….!!! Y La Bố rơi xuống một nơi êm ái như đệm bông, mắt nhắm tịt tay ôm đầu chân co vào bụng Y La Bố trông không khác gì con sâu đo cuộn mình chịu đòn, mặt hắn vẫn còn co rúm lại vì sợ.
- Vô dụng….!!! Có mấy cái huyễn cảnh mà không chịu được làm sao thành người hầu của vợ chồng ta? Tiếng Mai Thanh Vân vang lên xung quanh chỗ Y La Bố đang nằm.
- Mợ…mợ chủ? Y La Bố lúc này mới chịu mở mắt ra nhìn cảnh vật quanh người hắn, đây là một căn phòng làm bằng nguyên liệu màu đen kì lạ trên bề mặt khắc hình những con rắn rất sống động trông như đang còn sống, căn phòng rất đẹp nhưng Y La Bố chẳng dám sờ vào vật gì, huyễn cảnh đáng sợ làm Y La Bố trở nên nhát gan như chuột.
Hiu….!!! Một cơn gió màu đen thổi qua người Y La Bố làm hắn lạnh sun vòi, ánh mắt hắn nhìn thấy những cảnh vật xung quanh biến đổi nhanh như chong chóng.
Bộp….!!! Bộp…!!!! Y La Bố lăn lông lốc dưới đất, hắn đang ở một đại sảnh cực kỳ rộng lớn, riêng chiều dài của nó đã lên đến vài chục km, có một cái ghế khắc hình con rắn đen rất to nằm phía trên cao, một bóng người thướt tha xinh đẹp vô cùng quyến rũ đang ngồi trên ghế nhìn xuống phía dưới.
P/s: Nếu bạn nào thấy truyện mình hay hãy sang lachongthuvien.com đọc để ủng hộ tinh thần cho mình, nếu có vật chất thì càng tốt, cám ơn các bạn nhiều, mọi yêu cầu thắc mắc xin liên hệ 01659653165, nhắn tin thôi nhé gọi mình không nge đâu.
Vừa chạm phải ánh mắt của hình bóng thướt tha xinh đẹp đó Y La Bố giống như bị thôi miên cứ nhìn chằm chằm vào mặt người đó, mặc dù hắn không nhìn thấy mặt người con gái nhưng tâm hồn lại bị mê mẩn đi quên mất chính mình là ai, đang ở đâu, mục đích sống là cái gì, trong đầu hắn lúc này chỉ còn hình bóng quyến rũ của người con gái trên ghế.
- Nhìn đủ chưa? Âm thanh Mai Thanh Vân vang lên lạnh lẽo vô cùng không có chút tình cảm nào.
- Ặc….Mợ chủ tha tội!!! Mợ chủ tha tội!!! Là ta thất lễ! Xin người tha lỗi cho ta! Y La Bố bị âm thanh lạnh lẽo đánh thức tỉnh dậy khỏi sự mê hoặc, hắn quỳ xuống dập đầu đến chảy cả máu cầu xin.
Bịch…bịch…!!! 8 tên tộc Ung Bức Thử lăn lông lốc dưới chân Y La Bố, 8 cái xác không hồn này vẫn đang mơ mơ màng màng chưa tỉnh lại nhưng tình trạng tốt hơn lúc trước nhiều, hình như Mai Thanh Vân đã giúp chúng hồi phục lại một ít.
- Ngươi! Làm cho bọn chúng sống không bằng chết! Phải cho bọn chúng biết cái chết là một hạnh phúc khó có thể nhận được, để cho chúng cầu xin ngươi cho chúng chết! Nếu không làm được việc này người chết sẽ là ngươi! Mai Thanh Vân phát ra âm thanh lạnh lẽo vọng đến tai Y La Bố.
- Nhưng…..!!! Mợ chủ! Bọn chúng mạnh hơn ta! Nếu nhỡ chúng tỉnh lại đánh chết ta thì làm sao? Y La Bố cúi rạp người xuống đất hỏi, hắn không dám ngửng đầu lên nhìn Mai Thanh Vân vì sợ sẽ bị nàng quyến rũ không dứt ra được.
- Bọn chúng không còn sức phản kháng! Ngươi đi thực hiện đi đừng lải nhải nữa! Mai Thanh Vân phất tay một cái Y La Bố và 8 tên tộc Ung Bức Thử biến mất khỏi đại sảnh.
Bộp…..!!!! Y La Bố xuất hiện trong một căn phòng làm bằng nguyên liệu cấp F nhưng lại có màu đen và những hoa văn hình con rắn tà dị trên tường, căn phòng rộng hơn 1000m dài 600m, trên vách tường quanh phòng có đủ các loại khí cụ dùng để tra tấn, 8 tên Ung Bức Thử nằm vật dưới chân hắn, dường như bọn chúng không bao h tỉnh lại.
- Mợ…mợ…chủ! Bọn chúng ngất hết thế này làm sao có thể làm cho chúng sợ hãi được? Y La Bố nhìn quanh khắp nơi không có lối nào ra nên ngửa cổ lên trời gào.
Hiu….!!! Cơn gió đen thổi ra từ những hoa văn có hình con rắn tụ hợp với nhau tạo thành khuôn mặt của Mai Thanh Vân.
- Ngươi cứ làm việc của ngươi đi! Bọn chúng sớm tỉnh lại ngay thôi! Ta lúc nào cũng quan sát chỗ này đừng mơ tưởng đến việc qua mặt ta! Mai Thanh Vân lạnh lùng cất tiếng nói.
- Vâng….Tuân lệnh mợ chủ! Thuộc hạ không dám làm trái ý người! Những tên này sẽ phải chịu hình phạt tàn khốc nhất của ta! Y La Bố vội vàng quỳ xuống nói, ngay khi khuôn mặt Mai Thanh Vân vừa xuất hiện hắn đã quỳ xuống không nhìn đến 1s, hắn sợ khi nhìn vào mặt Mai Thanh Vân sẽ không kiềm chế nhìn thêm nhiều hơn, đấy là muốn đi tìm chết.
Hiu….!!! Khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Mai Thanh Vân biến mất khỏi căn phòng.
“Đừng trách ta! Ai bảo các ngươi dám động vào chủ nhân! Cho dù là người cùng tộc cũng phải chịu hình phạt tàn khốc nhất ta biết! Cố gắng lên nhé! Hé..hé…hé…!!” Y La Bố đạp vào người 8 tên này như giã gạo, khuôn mặt hắn hiện lên nụ cười tàn khốc.
Tộc nhân giết nhau cạnh tranh chức vụ là chuyện bình thường, người mạnh sống kẻ yếu phải chết, lúc trước khi Y La Bố lên tiếng khuyên ngăn những tên này còn không thèm để hắn vào trong mắt, nỗi hận này hắn không biết làm thế nào để trả không ngờ mợ chủ lại ban cho cơ hội tốt đến vậy, đừng nói là nương tay Y La Bố phải hành hạ hết sức mình ý chứ.
Ở một căn phòng rộng lớn khác.
- Á…Á…..!!! Chít…chít…!!! Cứu!!! Cứu mạng!! Ngươi tránh xa ra đừng đến gần ta!
- Không phải ta hại ngươi!! Không phải ta hại ngươi!! Đừng tìm đến ta đòi mạng!! Chít….chít…!!!
- Chít…chít….!!! Chém!!!! Giết….!! Chít…chít…!!!!
Hơn 1 tỷ người tộc Ung Bức Thử gào thét điên cuồng trong căn phòng rộng lớn, những người này không tham gia vào việc làm Đằng Sơn mất tích nhưng bọn họ có tội là người tộc Ung Bức Thử, ngoài ra một tội khác là nằm trong bán kính 1 năm ánh sáng, chỉ trách số phận của họ đen đủi gặp ngay đúng lúc Mai Thanh Vân tức giận.
“Toàn là một bọn xấu xa, không có bất cứ người nào tốt! Tộc quần này là một tộc quần rác rưởi! Tất cả các ngươi đều phải chết” Mai Thanh Vân lạnh lùng nhìn đám người đang điên cuồng, huyễn cảnh chỉ có tác dụng lôi ra những ký ức họ muốn quên nhất, những thứ xấu xa nhất họ từng làm, qua đó có thể thấy ai là người tốt ai là người xấu, những người ở đây chẳng có ai là không giết người cướp của, hiếp dâm, làm đầy chuyện biến thái.
Bên trong căn phòng cao nhất hành tinh Mĩ Lai, Mai Võ Trụ đang ngồi uống rượu trầm ngâm nhìn về phía cột khói đen xì trước mặt, cảm giác quen thuộc càng lúc càng mạnh, ông tin chắc nơi đó có Mai Thanh Vân hoặc Đằng Sơn đang ở nhưng không cách nào vào được bên trong, những người vừa bước vào cột khói liền bị ảnh hưởng bởi huyễn cảnh bay lung tung một lúc rồi lại quay ra, chính Mai Võ Trụ cũng thử mấy lần cũng không thể tiến vào.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile