TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn thấy truyện này như nào

Người bình chọn
109. Bình chọn này đã đóng
  • quá tuyệt

    38 34.86%
  • khá tuyệt

    41 37.61%
  • cũng tuyệt

    30 27.52%
Bình chọn có nhiều lựa chọn
Trang 52 của 52 Đầu tiênĐầu tiên ... 242505152
Kết quả 256 đến 257 của 257

Chủ đề: [Khoa Huyễn] Tuyệt thế vô song - Chương 256

  1. #256
    Ngày tham gia
    Aug 2010
    Đang ở
    Lâm Gia Trang - Hà Nội city
    Bài viết
    435
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 255: Làm cho bọn chúng sống không bằng chết

    Mai Thanh Vân chẳng thèm quan tâm đến tình trạng của đám người này, bọn chúng còn chưa thể chết, những thứ đáng sợ nhất còn đang chờ đợi chúng ở phía trước.

    Vù….!!! Mai Thanh Vân đưa cánh tay phải hướng xuống mặt đất.

    Ùng….Ùng….!!! Mặt đất đang yên bình của hành tinh Mĩ Lai bỗng chốc có một vùng bán kính khoảng 100km rung chuyển dữ dội, điều kỳ lạ là mặt đất ngay bên cạnh bán kính đó không hề chuyển động hay có chuyện gì xảy ra.

    Ầm…..Ầm…..!!! Một tòa nhà đen ngòm từ bên dưới lòng đất chui lên, đầu tiên là đỉnh một đỉnh chóp nhọn hoắt, tiếp theo đó nó mở rộng dần ra, một tòa nhà có hình nón được hình thành rất nhanh, nền móng của nó có có bán kính 100km, tòa nhà có một màu đen tuyền, không ai trên hành tinh có thể nhìn thấy trên bề mặt tòa nhà hình nón này có khắc hình con rắn, màu của nó hòa lẫn tuyệt đối với màu đen không hề có sự sai lệch về màu sắc.

    - Chuyện…chuyện….gì thế này? Người dân hay nô lệ niệm giả sống trên hành tinh Mĩ Lai tụ tập hết trên bầu trời quan sát thứ kỳ lạ đang hình thành.

    - Thủ lĩnh! Chúng ta có tấn công nó không? 4 người phụ trách quay sang hỏi Mai Võ Trụ, 10 triệu khẩu pháo loại D lúc nào cũng sẵn sàng tấn công kẻ địch.

    - Không! Đây là một thế lực cực mạnh, chúng ta không đủ khả năng chống lại nó! Tòa kiến trúc kỳ lạ kia hình thành trên nền đất không có ai ở chứng tỏ người đến không có ác ý, tốt nhất đừng chạm vào họ! Mai Võ Trụ lắc đầu.

    - Thủ lĩnh thật sáng suốt! Bọn ta vừa nhìn thấy đã định tấn công đúng là muốn đi tìm chết! 4 người gật gù lau mồ hôi trên trán, tâm thần của bọn họ bị công trình kiến trúc đè nén dễ sinh ra cảm giác muốn phản kháng, may mắn cho họ là Mai Thanh Vân không tập trung tinh thần trấn áp ra xung quanh, nếu không tất cả người trên hành tinh Mĩ Lai đã giống hệt như đám người Ung Bức Thử.

    “Đằng Sơn và Thanh Vân đi đâu rồi? Nếu 2 đứa thất bại thì phải có đám người tộc Ung Bức Thử đổ bộ xuống đây mới đúng! Cái này là cái gì vậy? Sao ta có cảm giác nó rất quen thuộc gần gũi!!!!???” Mai Võ Trụ nhìn khối kiến trúc hình chóp nón đăm chiêu suy nghĩ.

    Vù…vù….!!! Một luồng khí phun ra cực nhanh từ bề mặt đen tuyền của tòa nhà hình chóp, con rắn trên bề mặt đang chuyển động, cái miệng nó há ra phun rất nhiều khí màu đen làm bầu trời tối om, một cột khí đen có bán kính 100km kéo dài từ mặt đất bên này bán cầu sang bên kia bán cầu rồi thông với không gian vô tận, nó như một cây gậy màu đen xuyên thủng qua hành tinh Mỹ Lai.

    Cả thế giới bên trong bán kính 100km trở thành thế giới âm u không một chút ánh sáng, nhưng không hiểu sao bầu trời bên ngoài cách tòa kiến trúc không quá 1mm vẫn sáng trưng như cũ, dường như trong đó là một thế giới riêng tách biệt với bên ngoài.

    - Mợ….mợ chủ!!?? Y La Bố đứng ở rất xa nhìn về phía cây cột âm u, khí Mai Thanh Vân phát ra rất đặc trưng, nó không phải khí của vũ trụ mà là khí sinh vật hắc ám độc nhất vô nhị nên Y La Bố có thể nhận ra, tên này từ ngày đó đến h vẫn một mực sống trên Mĩ Lai đợi Đằng Sơn và Mai Thanh Vân trở về, hắn tin với năng lực khủng bố của 2 người đánh bại tộc ung Bức Thử là điều quá bình thường.

    Hiu….!! Một cơn gió màu đen bất ngờ xuất hiện trước mặt Y La Bố, nó rất nhanh chuyển động quấn quanh người hắn.

    Á…..Á….Ặc….Ặc….!!! Y La Bố kêu lên thất thanh, hắn bị cơn gió màu đen lôi đi xềnh xệc không thể phản kháng.

    - Ai kia?

    - Sao hắn chui vào trong cột khói đen xì đó? Định tìm chết chắc?

    - Nhìn mặt hắn trông quen quen! Hình như là người tộc Ung Bức Thử! Chẳng lẽ bọn chúng định đánh vào công trình kỳ lạ đó?

    - Ta nghĩ không phải đâu! Hắn la lên như điên thế kia hẳn là bị người khác ép buộc bay đến! Không biết ai là người tạo ra cái thứ này? Có ai dám đi vào thử nghiệm tác dụng của nó không?

    - Ngươi bị thần kinh à? Người hoặc những người có thể tạo ra công trình này không phải là người cùng đẳng cấp với chúng ta! Nếu đi vào 1 bước chắc chắn sẽ chết, ta không dại đâu! Tên kia chết chắc rồi!

    Đám niệm giả quân giải phóng thi nhau bàn luận về Y La Bố, hầu như tất cả mọi người đều nhận định Y La Bố chết mất xác trong cột khói đen khổng lồ.

    Bụp….!! Y La Bố đập vào lớp khói bao bọc bên ngoài.

    - Á….Á….Mợ chủ tha mạng! Mợ chủ tha mạng!! Ta không làm gì sai mà!!! Cứu……uuuuuu với……!!!!! Hàng loạt những cảnh tượng đáng sợ nhất trong đời Y La Bố hiện lên trước mặt hắn, đây là huyễn cảnh tác động trực tiếp đến linh hồn gây cho con người ta cảm giác sợ hãi tột độ.

    Đám khói đen có tác dụng lôi những ký ức ẩn dấu sâu bên trong trí não ra ngoài phơi bầy trước mắt đối tượng, Minh Vương Âm Phong ngoài khả năng thôn phệ nó còn có khả năng tạo huyễn cảnh, tác dụng huyễn cảnh là tác dụng làm cho Mai Thanh Vân trở nên quyến rũ chết người.

    Bịch…bịch….!!! Y La Bố rơi xuống một nơi êm ái như đệm bông, mắt nhắm tịt tay ôm đầu chân co vào bụng Y La Bố trông không khác gì con sâu đo cuộn mình chịu đòn, mặt hắn vẫn còn co rúm lại vì sợ.

    - Vô dụng….!!! Có mấy cái huyễn cảnh mà không chịu được làm sao thành người hầu của vợ chồng ta? Tiếng Mai Thanh Vân vang lên xung quanh chỗ Y La Bố đang nằm.

    - Mợ…mợ chủ? Y La Bố lúc này mới chịu mở mắt ra nhìn cảnh vật quanh người hắn, đây là một căn phòng làm bằng nguyên liệu màu đen kì lạ trên bề mặt khắc hình những con rắn rất sống động trông như đang còn sống, căn phòng rất đẹp nhưng Y La Bố chẳng dám sờ vào vật gì, huyễn cảnh đáng sợ làm Y La Bố trở nên nhát gan như chuột.

    Hiu….!!! Một cơn gió màu đen thổi qua người Y La Bố làm hắn lạnh sun vòi, ánh mắt hắn nhìn thấy những cảnh vật xung quanh biến đổi nhanh như chong chóng.

    Bộp….!!! Bộp…!!!! Y La Bố lăn lông lốc dưới đất, hắn đang ở một đại sảnh cực kỳ rộng lớn, riêng chiều dài của nó đã lên đến vài chục km, có một cái ghế khắc hình con rắn đen rất to nằm phía trên cao, một bóng người thướt tha xinh đẹp vô cùng quyến rũ đang ngồi trên ghế nhìn xuống phía dưới.

    P/s: Nếu bạn nào thấy truyện mình hay hãy sang lachongthuvien.com đọc để ủng hộ tinh thần cho mình, nếu có vật chất thì càng tốt, cám ơn các bạn nhiều, mọi yêu cầu thắc mắc xin liên hệ 01659653165, nhắn tin thôi nhé gọi mình không nge đâu.


    Vừa chạm phải ánh mắt của hình bóng thướt tha xinh đẹp đó Y La Bố giống như bị thôi miên cứ nhìn chằm chằm vào mặt người đó, mặc dù hắn không nhìn thấy mặt người con gái nhưng tâm hồn lại bị mê mẩn đi quên mất chính mình là ai, đang ở đâu, mục đích sống là cái gì, trong đầu hắn lúc này chỉ còn hình bóng quyến rũ của người con gái trên ghế.

    - Nhìn đủ chưa? Âm thanh Mai Thanh Vân vang lên lạnh lẽo vô cùng không có chút tình cảm nào.

    - Ặc….Mợ chủ tha tội!!! Mợ chủ tha tội!!! Là ta thất lễ! Xin người tha lỗi cho ta! Y La Bố bị âm thanh lạnh lẽo đánh thức tỉnh dậy khỏi sự mê hoặc, hắn quỳ xuống dập đầu đến chảy cả máu cầu xin.

    Bịch…bịch…!!! 8 tên tộc Ung Bức Thử lăn lông lốc dưới chân Y La Bố, 8 cái xác không hồn này vẫn đang mơ mơ màng màng chưa tỉnh lại nhưng tình trạng tốt hơn lúc trước nhiều, hình như Mai Thanh Vân đã giúp chúng hồi phục lại một ít.

    - Ngươi! Làm cho bọn chúng sống không bằng chết! Phải cho bọn chúng biết cái chết là một hạnh phúc khó có thể nhận được, để cho chúng cầu xin ngươi cho chúng chết! Nếu không làm được việc này người chết sẽ là ngươi! Mai Thanh Vân phát ra âm thanh lạnh lẽo vọng đến tai Y La Bố.

    - Nhưng…..!!! Mợ chủ! Bọn chúng mạnh hơn ta! Nếu nhỡ chúng tỉnh lại đánh chết ta thì làm sao? Y La Bố cúi rạp người xuống đất hỏi, hắn không dám ngửng đầu lên nhìn Mai Thanh Vân vì sợ sẽ bị nàng quyến rũ không dứt ra được.

    - Bọn chúng không còn sức phản kháng! Ngươi đi thực hiện đi đừng lải nhải nữa! Mai Thanh Vân phất tay một cái Y La Bố và 8 tên tộc Ung Bức Thử biến mất khỏi đại sảnh.

    Bộp…..!!!! Y La Bố xuất hiện trong một căn phòng làm bằng nguyên liệu cấp F nhưng lại có màu đen và những hoa văn hình con rắn tà dị trên tường, căn phòng rộng hơn 1000m dài 600m, trên vách tường quanh phòng có đủ các loại khí cụ dùng để tra tấn, 8 tên Ung Bức Thử nằm vật dưới chân hắn, dường như bọn chúng không bao h tỉnh lại.

    - Mợ…mợ…chủ! Bọn chúng ngất hết thế này làm sao có thể làm cho chúng sợ hãi được? Y La Bố nhìn quanh khắp nơi không có lối nào ra nên ngửa cổ lên trời gào.

    Hiu….!!! Cơn gió đen thổi ra từ những hoa văn có hình con rắn tụ hợp với nhau tạo thành khuôn mặt của Mai Thanh Vân.

    - Ngươi cứ làm việc của ngươi đi! Bọn chúng sớm tỉnh lại ngay thôi! Ta lúc nào cũng quan sát chỗ này đừng mơ tưởng đến việc qua mặt ta! Mai Thanh Vân lạnh lùng cất tiếng nói.

    - Vâng….Tuân lệnh mợ chủ! Thuộc hạ không dám làm trái ý người! Những tên này sẽ phải chịu hình phạt tàn khốc nhất của ta! Y La Bố vội vàng quỳ xuống nói, ngay khi khuôn mặt Mai Thanh Vân vừa xuất hiện hắn đã quỳ xuống không nhìn đến 1s, hắn sợ khi nhìn vào mặt Mai Thanh Vân sẽ không kiềm chế nhìn thêm nhiều hơn, đấy là muốn đi tìm chết.

    Hiu….!!! Khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Mai Thanh Vân biến mất khỏi căn phòng.

    “Đừng trách ta! Ai bảo các ngươi dám động vào chủ nhân! Cho dù là người cùng tộc cũng phải chịu hình phạt tàn khốc nhất ta biết! Cố gắng lên nhé! Hé..hé…hé…!!” Y La Bố đạp vào người 8 tên này như giã gạo, khuôn mặt hắn hiện lên nụ cười tàn khốc.

    Tộc nhân giết nhau cạnh tranh chức vụ là chuyện bình thường, người mạnh sống kẻ yếu phải chết, lúc trước khi Y La Bố lên tiếng khuyên ngăn những tên này còn không thèm để hắn vào trong mắt, nỗi hận này hắn không biết làm thế nào để trả không ngờ mợ chủ lại ban cho cơ hội tốt đến vậy, đừng nói là nương tay Y La Bố phải hành hạ hết sức mình ý chứ.

    Ở một căn phòng rộng lớn khác.

    - Á…Á…..!!! Chít…chít…!!! Cứu!!! Cứu mạng!! Ngươi tránh xa ra đừng đến gần ta!

    - Không phải ta hại ngươi!! Không phải ta hại ngươi!! Đừng tìm đến ta đòi mạng!! Chít….chít…!!!

    - Chít…chít….!!! Chém!!!! Giết….!! Chít…chít…!!!!

    Hơn 1 tỷ người tộc Ung Bức Thử gào thét điên cuồng trong căn phòng rộng lớn, những người này không tham gia vào việc làm Đằng Sơn mất tích nhưng bọn họ có tội là người tộc Ung Bức Thử, ngoài ra một tội khác là nằm trong bán kính 1 năm ánh sáng, chỉ trách số phận của họ đen đủi gặp ngay đúng lúc Mai Thanh Vân tức giận.

    “Toàn là một bọn xấu xa, không có bất cứ người nào tốt! Tộc quần này là một tộc quần rác rưởi! Tất cả các ngươi đều phải chết” Mai Thanh Vân lạnh lùng nhìn đám người đang điên cuồng, huyễn cảnh chỉ có tác dụng lôi ra những ký ức họ muốn quên nhất, những thứ xấu xa nhất họ từng làm, qua đó có thể thấy ai là người tốt ai là người xấu, những người ở đây chẳng có ai là không giết người cướp của, hiếp dâm, làm đầy chuyện biến thái.

    Bên trong căn phòng cao nhất hành tinh Mĩ Lai, Mai Võ Trụ đang ngồi uống rượu trầm ngâm nhìn về phía cột khói đen xì trước mặt, cảm giác quen thuộc càng lúc càng mạnh, ông tin chắc nơi đó có Mai Thanh Vân hoặc Đằng Sơn đang ở nhưng không cách nào vào được bên trong, những người vừa bước vào cột khói liền bị ảnh hưởng bởi huyễn cảnh bay lung tung một lúc rồi lại quay ra, chính Mai Võ Trụ cũng thử mấy lần cũng không thể tiến vào.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Ai có lòng thì post truyện của mình sang các web khác để mọi người cùng thưởng thứcHidden Content

    Các bạn vào đóng góp ý kiến cho tình tiết tiếp theo nhé, biết đâu mình lại dùng thì saoHidden Content


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,tuantreu,
  3. #257
    Ngày tham gia
    Aug 2010
    Đang ở
    Lâm Gia Trang - Hà Nội city
    Bài viết
    435
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 256: Cơ hội phát triển


    Tít….tít….!!! Thiết bị trên tay Mai Võ Trụ phát tín hiệu có người liên lạc.

    - Ta nge đây! Mai Võ Trụ tùy tiện kết nối, số liên lạc của ông chỉ có những người quan trọng trong hàng ngũ quân giải phóng được biết, nếu họ gọi đến chắc chắn là có công việc quan trọng.

    - Cha! Là con đây! Tiếng nói mê hồn vang lên, cho dù không gặp mặt trực tiếp lại thông qua thiết bị chuyển phát tín hiệu nhưng giọng nói của Mai Thanh Vân vẫn đầy mê lực.

    - Thanh Vân! Là con? Sao bây h mới liên lạc với cha? Còn Đằng Sơn đâu? 2 vợ chồng con và đứa cháu của ta vẫn ổn chứ? Mai Võ Trụ đứng bật dậy, chén rượu trong tay đổ hết lên người nhưng ông chẳng thèm quan tâm đến điều đó.

    …..

    Thiết bị liên lạc không có ai trả lời.

    - Thanh Vân! Chẳng lẽ có chuyện xảy ra! Mau nói cho ta biết! Nếu có việc gì không giải quyết được thì mau chạy đi! Nếu các con đánh không lại tộc Ung Bức Thử cũng không sao chúng ta có đủ sức chống lại bọn chúng rồi! Khuôn mặt Mai Võ Trụ từ vui mừng chuyển sang lo lắng, ông tưởng Mai Thanh Vân vẫn đang chiến đấu với tộc Ung Bức Thử.

    - Cha! Con….!!! Anh Đằng Sơn mất tích rồi! Huhuhuhu…..!!! Mai Thanh Vân nức nở trong máy liên lạc.

    Nàng biết Đằng Sơn chưa chết vì từ khi có con 2 người có một sợi dây liên kết vô hình thông qua đứa con trong bụng, tuy biết Đằng Sơn chưa chết nhưng hắn biến mất không biết đi đâu làm tâm trạng nàng không lúc nào được yên ổn, ở bên Đằng Sơn những ngày qua làm cho nàng không thể sống thiếu hắn.

    Trong cuộc đời này ngoài Đằng Sơn ra chỉ còn Mai Võ Trụ là người thân thiết nhất của nàng, ngay sau khi thực hiện xong việc trừng trị đám người Ung Bức Thử, Mai Thanh Vân liền gọi ngay cho Mai Võ Trụ báo tin, trước đó nàng phải tập trung tinh thần kéo đám người tộc Ung Bức Thử đến đây nên không thể liên lạc.

    - Cái gì? Chẳng lẽ nó bị tộc Ung Bức Thử bắt đi? Ta sẽ tập trung tất cả mọi người đánh tới tộc Ung Bức Thử đòi người! Cho dù phải hy sinh cũng quyết cứu Đằng Sơn ra bằng được! Mai Võ Trụ hùng hổ đập tay xuống bàn, đối với ông con gái là quan trọng nhất, chồng của con gái bị bắt cho dù chết ông cũng phải cứu ra.

    - Huhuhuhu……!!! Hic…..hic….!!! Tộc Ung Bức Thử? Bọn chúng chết hết rồi cha không phải quan tâm đến nữa! Anh Đằng Sơn lọt vào hố đen không biết bị truyền tống đến chỗ nào trong vũ trụ nữa! Huhuhuh……!!! Mai Thanh Vân vừa khóc vừa nói.

    - Hả? Tộc Ung Bức Thử chết hết? Mai Võ Trụ nge đến đó đã cứng đơ người, đoạn kể về Đằng Sơn ông chẳng nge được một chút nào.

    Tộc Ung Bức Thử thống trị thiên hà ngay từ khi nó mới hình thành.

    Tính theo số tuổi vũ trụ thì khoảng 300 triệu năm.

    Vậy mà chỉ sau 1 năm tộc Ung Bức Thử hoàn toàn biến mất khỏi thiên hà bảo sao Mai Võ Trụ không kinh ngạc.

    - Hic…hic…!! Tộc trưởng và đám người dưới quyền hắn đã chết hết! Những tên khác con không biết! Huhuhuuh…..!!!! Dù…dù sao bọn chúng cũng sinh sôi nảy nở 300 triệu năm muốn giết hết là điều không thể! Việc quan trọng bây h là tìm kiếm anh Đằng Sơn! Huhuhuhu….!!! Mai Thanh Vân cố gắng giải thích cho Mai Võ Trụ, giọng nói của nàng nghẹn ngào nge thật đáng thương.

    - Đằng Sơn mất tích? Nó đi đâu rồi? Chẳng lẽ nó đuổi theo đám người tộc Ung Bức Thử còn sống? Mai Võ Trụ bây h mới để ý đến việc Đằng Sơn mất tích, con rể đúng là con rể chẳng bao h được bố vợ coi trọng bằng con gái và đứa cháu ngoại.

    - Cha từ nãy đến h không nge con nói à? Huhuhuh……!!! Mai Thanh Vân ủy khuất khóc toáng lên.

    - Con…con nói cái gì? Xin lỗi! Là cha không tốt! Cha không để ý! Rốt cuộc Đằng Sơn nó bị làm sao? Mai Võ Trụ xấu hổ vội vàng khuyên nhủ Mai Thanh Vân.

    - Anh Đằng Sơn….hic…hic….bị cuốn vào lỗ đen…hic…hic….không biết đi đâu rồi ý! Huhuhuhu…..!!!! Mai Thanh Vân xụt xịt mãi mới nói hết câu.

    - Lỗ….lỗ…đen? Nó…nó không chết? Mai Võ Trụ lắp bắp hỏi lại, hình như ông không tin vào tai mình nữa rồi, đầu tiên là tộc Ung Bức Thử biến mất bây h là người rơi vào lỗ đen mà không chết, cuộc đời đảo lộn hết cả.

    - Hhuuhuhuhuhu…..!!! Cha muốn anh ấy chết sao? Hhuhuuhuhuh……!!!! Mai Thanh Vân khóc như thác đổ.

    - Ặc…!! Không phải thế! Là ta quá ngạc nhiên thôi! Nó không chết thì chắc chắn có thể quay trở về! Con quên có cổng không gian rồi sao? Cho dù nó đi xa đến đâu chăng nữa một thời gian sẽ quay về với con! Mai Võ Trụ bình tĩnh giảng giải cho Mai Thanh Vân.

    …..

    Mai Thanh Vân im lặng suy nghĩ, từ đầu tới h đây là lần đầu tiên nàng không phát ra tiếng khóc, Mai Võ Trụ đứng im chờ đợi Mai Thanh Vân nghĩ thông suốt, đàn bà một khi mất đi chỗ dựa đầu óc thường ngắn lại một mẩu, chuyện này Mai Võ Trụ gặp nhiều lần nên ông mới đưa ra lời khuyên nhanh chóng và chính xác.

    - Hic..hic…!! Nhưng sao 1 năm rồi anh ấy chưa quay về với con? Mai Thanh Vân thút thít nhưng rõ ràng nàng đã ngừng khóc.

    - Có lẽ nó vẫn đang bị truyền tống! Con đừng nên lo lắng quá nhiều kẻo ảnh hưởng đến đứa con trong bụng! Mai Võ Trụ nhẹ nhàng khuyên bảo.

    - Vâng! Con biết rồi! Cám ơn cha! Nếu không có cha con không biết phải xử lý như thế nào! Giọng Mai Thanh Vân đã bình tĩnh trở lại.

    - Con đang ở đâu? Cái cột khói đen ngòm bên ngoài là do con tạo ra phải không? Nếu rảnh nhớ qua đây thăm cha nhé! Mai Võ Trụ thở phào nhẹ nhõm, ông biết Mai Thanh Vân đã trở lại là người con gái thông minh như hồi trước nhưng không bảo nàng đến chỗ ông ở vì ông biết nàng cần ở một mình để tĩnh tâm.

    - Một thời gian nữa con sẽ tới! Cám ơn cha nhiều! Có con ở đây không có ai có thể làm hại đến hành tinh này! Cha cứ yên tâm phát triển! Mai Thanh Vân nói xong liền ngắt tín hiệu liên lạc.

    Phù….!! Mai Võ Trụ thở phào một hơi rồi ngồi xuống ghế, tất cả thắc mắc lo lắng trong 1 năm nay đều được giải quyết hết, không còn suốt ngày phải rụt rè sợ đám người tộc Ung Bức Thử tìm đến.

    P/s: Nếu bạn nào thấy truyện mình hay hãy sang lachongthuvien.com đọc để ủng hộ tinh thần cho mình, nếu có vật chất thì càng tốt, cám ơn các bạn nhiều, mọi yêu cầu thắc mắc xin liên hệ 01659653165, nhắn tin thôi nhé gọi mình không nge đâu.


    Hành tinh Mĩ Lai hoàn toàn thuộc về quân giải phóng, có Mai Thanh Vân con gái ông bảo vệ cả cái thiên hà này chẳng có ai có thể động đến Mĩ Lai, việc đáng quan tâm nhất bây h là tìm Đằng Sơn chỉ tiếc với khả năng của ông chỉ biết ngồi chờ tin tức mà thôi.

    Tít…..!! Thiết bị trên tay Mai Võ Trụ báo hiệu có người cần gặp.

    - Vào đi! Mai Võ Trụ thoải mái nói.

    Cạch….!!! Cánh cửa phòng mở ra, 4 người quyền lực cao nhất quân giải phóng bước vào, trông người nào người nấy quần áo chỉnh tề trên cầu vai còn có một bông hoa tượng trưng cho quyền lực.

    Dưới sự lãnh đạo của 4 người và Mai Võ Trụ kinh tế Mĩ Lai phát triển nhanh chóng trở lại, thị trường hoạt động kinh tế Mĩ Lai không bó gọn trong 1 tinh hệ như thời kỳ Ma Lễ Chi mà kéo sang các tinh hệ xung quanh, các loại sản vật thông thường trong tinh hệ Mĩ Lai xuất đi đổi về rất nhiều sản vật quý hiếm của tinh hệ khác.

    Tinh hệ Mĩ Lai lần đầu tiên gia nhập vào thị trường trao đổi hàng hóa liên tinh hệ trong thiên hà, nơi đây là thị trưởng kinh tế lớn nhất, Ma Lễ Chi trước đó tự ti mình là con trai tộc trưởng Ung Bức Thử khinh thường không thèm gia nhập vì thế nên kinh tế Mĩ Lai thuộc dạng kém phát triển.

    Kinh tế trên Mĩ Lai phụ thuộc hoàn toàn vào việc khai khoáng trên thiên thạch, các ngành ngề khác như sản xuất phi thuyền hay nghiên cứu chế tạo vũ khí quân dụng, du lịch đều bị bỏ xó, tất cả những phi thuyền cấp E và 1 phi thuyền cấp F hắn có đều là cha hắn cho.

    - Thủ lĩnh! 4 người cúi đầu chào Mai Võ Trụ, thực tế khi thành chủ nhân của 1 hành tinh tất cả công dân trên hành tinh phải gọi Mai Võ Trụ là đại nhân, nhưng những người này đã quen gọi là thủ lĩnh nên cứ gọi thế thôi.

    - Có chuyện gì vậy? Mai Võ Trụ tươi cười hỏi.

    - Thủ lĩnh hôm nay hình như có chuyện vui? 4 người đều nhận ra điều đó, bình thường khuôn mặt Mai Võ Trụ lúc nào cũng đăm chiêu cau có giống như đang suy nghĩ vấn đề rất quan trọng, nhưng hôm nay vừa vào cửa đã thấy ông tươi cười hớn hở bảo sao 4 người không ngạc nhiên.

    - Đúng! Ta báo cho các ngươi một tin tức tốt! Tộc Ung Bức Thử đã bị xóa xổ khỏi thiên hà! Bây h đã là thời đại mới của chúng ta! Mai Võ Trụ lớn tiếng tuyên bố.

    - Chuyện…chuyện này có thật không thủ lĩnh!??? 4 người giống như Mai Võ Trụ lúc trước không tin vào những gì tai họ nge được.

    - Thật 100%! Hành tinh Mĩ Lai cứ yên tâm phát triển, không có bất cứ thế lực nào trong thiên hà này có thể động đến Mĩ Lai! Mai Võ Trụ cười cười, ông nói như thể chính ông là người tiêu diệt tộc Ung Bức Thử và bảo vệ Mĩ Lai, thực tế thì con gái ông làm có khác gì ông làm đâu.

    - Tuyệt!!! Tuyệt!! Đây là cơ hội để Mĩ Lai phát triển lên tầng cao mới! 4 người hưng phấn nhẩy cẫng lên, lời nói của Mai Võ Trụ 4 người không bao h nghi ngờ độ chính xác, đây là sự tín nhiệm do trải qua sinh tử chi giao với nhau hình thành.

    - Cơ hội? Các ngươi định làm gì? Mai Võ Trụ không hiểu.

    - Thủ lĩnh! Hôm nay chúng ta tới đây báo cáo tình hình thiên hà! Hiện nay đang có rất nhiều cuộc chiến tranh nổ ra ở khắp nơi! Nhu cầu vũ khí và quân dụng tăng lên theo từng ngày! Tinh hệ Mĩ Lai chẳng có tài nguyên gì ngoài vô số thiên thạch và hành tinh mỏ quặng! Đây chính là nguồn của cải có giá trị cao nhất hiện nay! Anh em sinh đôi đứng ra nói.

    - Tiếp đi! Mai Võ Trụ gật đầu.

    - Rất nhiều tinh hệ khác đang hỏi mua quặng của chúng ta, nhưng do tình hình chiến sự căng thẳng nên chúng tôi khá do dự không biết nên để quặng lại chế tạo vũ khí hay bán cho bọn họ với giá cao! Chính nhờ thông tin thủ lĩnh vừa nói hành tinh Mĩ Lai được bảo vệ an toàn tuyệt đối nên chúng ta có thể tha hồ bán quặng đi kiếm những món tiền cực lớn! Người phụ trách máy móc nói.

    - Từ những món tiền đó chúng ta có thể mua lại công nghệ kỹ thuật chế tạo vũ khí máy móc của tinh hệ khác! Thủ lĩnh! Ngài thấy thế nào? Người phụ trách chiến tranh hưng phấn nắm chặt tay lại.

    - Tốt! Kế hoạch rất hay! Ta tin vào khả năng của các ngươi! Tốt nhất là phát triển tinh hệ Mĩ Lai của chúng ta thành trung tâm của cả thiên hà! Không có gì phải lo lắng về an toàn chuyên tâm vào phát triển thôi! Mai Võ Trụ tán thành nhiệt tình kế hoạch của 4 người.

    - Cám ơn thủ lĩnh! Cám ơn thủ lĩnh! Ngài quả là người lãnh đạo tốt nhất! 4 người vui mừng cúi đầu tung hô Mai Võ Trụ.

    - Chúng ta cùng là những nô lệ đi lên! Đừng nói những câu khách sáo đó làm gì! Ước mơ của thủ lĩnh Cát Thiên là giải phóng toàn bộ nô lệ trong thiên hà! Chỉ cần Mĩ Lai trở thành trung tâm phát triển nhất thiên hà, ước mơ đó có thể thực hiện được! Mai Võ Trụ lần lượt vỗ vai 4 người.

    - Thủ lĩnh yên tâm! Chúng tôi sẽ cố gắng hết mình! Xin ngài cứ tin vào chúng tôi! Tinh hệ Mĩ Lai sẽ trở thành bá chủ thiên hà! 4 người gật đầu chắc chắn.

    - Cố gắng lên! Tất cả chúng ta cùng cố gắng là có thể làm được điều đó!

    Cạch….!!! 4 người mang theo tâm trạng hưng phấn ra ngoài, trở thành tinh hệ trung tâm bá chủ của cả thiên hà rộng 100.000 năm ánh sáng là điều tất cả tinh hệ trong thiên hà đều mơ ước, nếu Mĩ Lai thành công đó chính là sự kiện lịch sử.

    “Đằng Sơn, Thanh Vân, cám ơn 2 con đã mang lại ngày mai tươi sáng cho những nô lệ cực khổ! Cầu trời cho 2 con luôn được hạnh phúc!” Mai Võ Trụ nhìn về phía cột khói màu đen khổng lồ đầy cảm xúc.

    Kể từ đó tin tức tầng lớp lãnh đạo của gia tộc Ung Bức Thử hoàn toàn biến mất khỏi vũ trụ lan ra khắp nơi, số phận của những tên tấn công Mĩ Lai không có ai biết ngoài trừ Mai Thanh Vân và Y La Bố.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Ai có lòng thì post truyện của mình sang các web khác để mọi người cùng thưởng thứcHidden Content

    Các bạn vào đóng góp ý kiến cho tình tiết tiếp theo nhé, biết đâu mình lại dùng thì saoHidden Content

    ---QC---


  4. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,tuantreu,
Trang 52 của 52 Đầu tiênĐầu tiên ... 242505152

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status