Gửi bởi
leqingping
Tư Mã Ý có tính phản ấy mà
Thời Tào Tháo, Tào Phi thì Tư Mã Ý đâu được trọng dụng. Phải tới thời Tào Tuấn vô năng quá mới phải vời đến họ Tư Mã.
Còn chuyện "Tào Tháo rượt" thì là do chúng ta đọc thiếu 1 chữ quan trọng là chữ "bị", đúng ra phải là "Tào Tháo bị rượt". Biến cố này là ở đoạn Tào Tháo choảng nhau với Mã Siêu, bị anh này rượt tóe khói đến độ cắt cả râu, vứt cả áo ngoài, phải lấy vạt áo che mặt mà chạy.
theo nguồn tin tôi đọc được thì nguyên bản đầu tiên của anh La viết 3 thế lực khá cân bằng chứ tác giả chả thiên vị anh nào cả. Về sau cha con Mao Tôn Cương có chỉnh lý lại bản nguyên gốc của anh La, các câu thơ mà các bạn đọc mỗi đầu hồi là của cha con họ Mao đó, tuy nhiên bản chỉnh lý này lại đưa câu chuyện theo hướng thế lực họ Lưu cái gì cũng tốt cũng mạnh, anh Tào là gian thần công không đủ bù tội
Tôi nghĩ nhân vật bị "dìm hàng" nhiều nhất là anh Lưu Bị. Anh này hẳn nhiên là phải có thực tài thì anh tài tứ phương mới theo về chứ yểu điệu kiểu khóc nhè như trong truyện miêu tả thì...Còn nhớ đoạn Tào và Lưu uống rượu luận anh hùng, Tào đã thừa nhận Lưu là một anh hùng hiếm thấy trong thế gian và sánh ngang được với Tào, vậy chẳng phải là Lưu cũng giỏi giang lắm sao. Vậy tại sao trong truyện thì họ Lưu lại bị dìm hàng thê thảm? Lý do là để nâng anh Gia Cát lên một tầm cao mà chả có nhân vật nào sánh được. Họ Lưu phải dở dở ương ương thì Gia Cát ra tay "nâng đỡ" mới có giá trị chứ.
Theo như nhận định của tôi thì Gia Cát là nhân vật có tính mưu phản cao nhất truyện nhưng lại khéo léo che giấu đến mức người ngoài nhìn vào lại lầm tưởng là phò tá nhà Hán. Tại sao lại như vậy?
_ Lúc khởi nghiệp khuyên Lưu Bị theo Lưu Biểu, lúc Lưu Biểu mất thì xúi Lưu Bị chiếm Kinh Châu. Lưu Biểu và Lưu Bị là đồng tông.
_ Mượn thế lực Ngô chống Tào, mượn sức người khác xong thì ung dung chiếm phần hơn.
_ Xúi Lưu Bị mượn cớ giúp Lưu Chương rồi sau đó chiếm Ích Châu. Lưu Bị và Lưu Chương là đồng tông.
_ Con trai Lưu Bị lên ngôi, Gia Cát thâu tóm toàn bộ quyền lực từ trong ra ngoài, đẩy vua vào con đường ăn chơi trụy lạc (vì chả có việc gì để làm).
_ Thực hiện việc chiến tranh liên tục mà chẳng màn đến sức dân thì được ca tụng là phò nhà Hán. Trong khi đó Khương Duy cũng làm tương tự nhưng bị bêu rếu là phá hoại sức dân.
_ Nghi kỵ người khác tài hơn mình, điển hình là việc từ chối làm theo kế chiếm Trường An của Ngụy Diên.
_ Bức Ngụy Diên vào con đường phản. Thực chất Ngụy Diên rất trung thành với Lưu, khi Lưu chạy nạn đến thành Trường Sa thì chính Ngụy Diên là người ra tay giúp đỡ Lưu. Gia Cát chỉ quy vào cái cốt phản sau gáy của Ngụy Diên rồi năm lần bảy lượt chèn ép Diên. Thực sự thì Diên không hề phản họ Lưu, Diên chỉ là không muốn theo phe Gia Cát nữa thôi.
Gia Cát cũng chẳng phải là trăm trận trăm thắng như một số người vẫn nghĩ. Bỏ qua trận bị Tư Mã vây vì lỗi lớn nằm ở Mã Tốc. Gia Cát còn thua trận trước Hác Chiêu, đánh mãi không phá được thành. Thua trận trước Khương Duy vì bị nắm hết chiêu bài phục kích quen thuộc.
Tuy nhiên Gia Cát cũng có công lớn trong việc chế ra bánh bao và xe cút kít.