TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 7 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 567
Kết quả 31 đến 35 của 35

Chủ đề: Con Gái Nữ Thần Giáng Lâm

  1. #31
    Ngày tham gia
    Nov 2016
    Đang ở
    HCMC
    Bài viết
    111
    Xu
    0

    Icon1 Con Gái Nữ Thần Giáng Lâm

    ps: Vì là truyện mình tự viết nên không giống với Sam Sam đến rồi và YETCNDT
    Chương 2: Thế giới Mộng Du giang Hồ





    Xe vừa dừng lại ở cổng biệt thự, hai hàng người hầu dài cúi đầu đồng loạt
    - Chúc mừng cô chủ trở về!

    -woa! đẹp thật, cảm ơn anh hai, cảm ơn mọi người!
    Từng trái tim kết bằng cánh hoa treo dài đến tận trong phòng, mùi hoa thoang thoảng khiến người ta thoải mái, Đổng Đổng mặc quần âu cùng áo khoác Dior kiểu âu, tóc búi cao, mang kính mát, ra dáng quý cô cao quý vừa đẩy cửa vào bên trong buổi tiệc đang diễn ra ngưng lại.
    Đoàn khách dự đồng loạt nhìn ra hướng cửa, Đổng Đổng cũng kinh ngạc, có tiệc mừng sao anh hai không nói trước cho nàng kia chứ?
    Phong Đằng lúc này mới nắm tay nàng dẫn đến trung tâm buổi tiệc thông báo cho mọi người:

    -Đây là Phong Đổng, tiểu thư duy nhất của Phong thị, mong mọi người chiếu cố em ấy nhiều hơn.
    Bên dưới toàn tai to mặt lớn còn có thị trưởng của Thượng Hải đến, nàng cũng cúi đầu theo anh mình, tay nâng ly rượu vang vừa lấy từ anh bồi bàn uống cạn dưới tràn vỗ tay của khách mời.

    Đi hết một vòng chào hỏi, Phong Đổng lịch sự lui về phòng mình nghỉ ngơi, thả người nằm phịch xuống nệm mềm mại, thắt lưng thẳng bây giờ đau nhức không thôi.
    Ping Ping..
    Âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên, nàng lười vươn tay mặc kệ nó, sau đó bật Mac lên đăng nhập vào Game mới của chính anh trai đang phát triển đây. - Mộng Du Giang Hồ.
    yyyyy tin tức từ kênh thế giới spam đến Mac rung rẩy không ngừng Phong đổng lướt qua màn hình một chút cũng rõ tình huống.
    Thì ra nàng vừa về đến thì kịch tình bắt đầu, lúc này là Lô Vĩ VI Vi ly hôn cùng Chân Thủy Vô Hương rồi Chân Thủy Vô hương lại lập tức kết hôn cũng Tiểu Vũ Yêu Yêu.
    kết hôn trên găme mục đích chính là để cặp game thủ làm nhiệm vụ vợ chồng kiếm thêm điểm mà thôi, vô ý cũng có thể thu hoạch chiến phẩm giá trị cao.

    Nhìn bóng dáng đỏ rực vác thanh kiếm to đùng đi tới lui trên cầu Chu Tước nguyên văn là "Hồng Y Nữ Hiệp lưng vác đại đao uy phong ngời ngời đứng trên cầu Chu Tước ở thành Trường An."
    Sao nàng lại đắng nhập vào đúng lúc này còn đứng dưới chân cầu nữa kia chứ? lần trước đăng nhập vào đã là 5 tháng nàng chưa vào lại.
    Acc của nàng là Phong Vân Tiểu Tiên, tạo hình y như tên acc, một bạch y trắng toát còn vũ khí là tiêu ngọc cũng trắng toát.
    âm thanh nhạc đám cưới vang lên, đoàn rước dâu hùng hồn, màu sắc game cũng chuyển thành hồng và đỏ chúc mừng cho đôi tân lang- tân giai nhân.

    Hoa lễ rực rỡ, kèn trống mở đường, ba người khiêng kiệu hoa trên phố, yến tiệc bao cả tửu lầu cao cấp, nghe nói người dự tiệc còn được phát bao lì xì có 888 đồng vàng.

    Trong game người người bàn tán xôn xao về hôn lễ này lâu rồi, vốn dĩ Tiểu Vũ Yêu Yêu nổi tiếng thế, mà Chân Thủy Vô Hương cũng đâu phải kẻ vô danh, nghe đồn chuyện này còn khiến cả những game thủ ở những game khác cũng phải kinh ngạc, còn có người đăng kí tạm một tài khoản để đến xem hôn lễ nữa.

    Trên cầu Chu Tước, Hồng Y Nữ Hiệp vẫn đứng bất động, bóng dáng mảnh mai, biểu cảm lạnh lùng.

    Và đúng vào phút này, kênh “Thế giới” đã bùng nổ.

    [Thế giới] [Hoa Xuy Hoa Vũ]: Mọi người có nhìn thấy chưa, tôi thấy vợ trước của Chân Thủy Vô Hương đang đứng trên cầu Chu Tước kìa!

    [Thế giới] [Anh Yêu Em]: Thấy rồi, tôi nhìn thấy rồi.

    [Thế giới] [Thương Tâm Kiều Hạ Xuân Ba Lục]: Nhìn thấy rồi, thở dài, tôi thấy bóng cô ấy thật bi thương quá. Ôi thế gian, xưa nay chỉ thấy người nay cười, có ai thấy người xưa khóc đâu!

    [Thế giới] [Ồ hà hà]: Khỉ thật, lại thấy Hỏa Tinh Văn, lão đây ghét nhất Hỏa Tinh Văn!

    [Thế giới] [OoloO]: Nhìn thấy lâu rồi, tôi đứng bên cạnh cô ấy mà, woa a, hôm nay có chuyện vui xem rồi! Chắc cô ấy sẽ cướp chồng đây!

    [Thế giới] [Nhất Tiện Cửu Châu Hàn]: Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng nè! Tiểu Vũ Yêu Yêu về với ta!!

    [Thế giới] [Anh yêu em]: Hỏa Tinh Văn thì sao, Địa Cầu Văn bộ tuyệt lắm hả, ngươi phân biệt tinh cầu!

    [Thế giới] [Trà sữa sô cô la]: Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng!! Nhất Tiện cút sang một bên, Tiểu Vũ Yêu Yêu là của ta!

    [Thế giới] [Ồ hà hà]:: ……

    Tiếp đó những kẻ bất bình đã xuất hiện.

    [Thế giới] [anny]: Tuy Tiểu Vũ Yêu Yêu là mỹ nữ, nhưng tôi cũng phải thừa nhận là việc làm này của cô ta không được hay ho cho lắm, cướp chồng người ta còn vênh vang thế kia, không sợ trời phạt à!

    [Thế giới] [Sét kêu oái oái]: Phải đó, Lô Vĩ Vi Vi tốt lắm, trượng nghĩa cực kỳ.

    [Thế giới] [Thương Tâm Kiều Hạ Xuân Ba Lục]: Nhìn Lô Vĩ kìa, đau lòng tới nỗi không nói câu nào.

    [Thế giới] [Đạo Thảo 520]: Kẻ thứ ba… vốn là giai nhân… sao lại phải…

    [Thế giới] [Tiểu Vũ Yêu Yêu Không Biết Nhục 108]: Hây hây, tại sao vênh vang thế nhỉ, cướp chồng nhà người ta rồi tất nhiên phải ra đây chứ, Tiểu Vũ Yêu Yêu không biết nhục không biết nhục không biết nhục không biết nhục không biết nhục không biết nhục, *&^%$^&%$$x… (lời chửi thề bị hệ thống ngăn lại).

    Những tin nhắn nhảy liên tục, nàng thu nó vào một góc cực nhỏ, xem bẩn cả mắt, vốn một kịch tính lại bị những comt kia làm cho mất hứng, nàng treo Acc đi tắm.
    cùng lúc Vi Vi kia cũng treo nick đi ăn mì tô. Đến khi ăn xong đã có biến diễn ra, Đoàn đưa dâu bị chặn lại, nàng lại không động đậy, bị mấy NPC đến đẩy lui vào thành cầu kênh thế giới lại oanh động
    Sau đó những người xung quanh bắt đầu gõ chữ tới tấp, tần suất cao nhất là — “Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng!”

    Vi Vi muốn khóc mà không có nước mắt, bất lực gõ chữ phản hồi: “Bạn à, mình chỉ là đến xem… cho…vui … thôi… mà…”
    Nhân vật trong Mộng Du Giang Hồ ngồi xuống, có thể là nghỉ ngơi, có thể là để phục hồi nội công, còn có một dạng khác giống như Vi Vi bây giờ – ngồi xuống bày hàng ra bán đồ.

    Khi Vi Vi đặt tên gian hàng – “Bán dược phẩm cực rẻ”, các game thủ xung quanh đều lần lượt im bặt. Vi Vi gõ chữ rao hàng như bay: “Nhìn đây nhìn đây, xem đây xem đây, Lô Dược Phẩm mới ra của Mãn Cấp Dược Sư, giảm 20% bán rẻ đeeee…”

    Lúc Phong Đổng mặc xong áo ngủ kiêu sa bước lại bàn làm việc là thấy cảnh này đây, nàng phụt một tiếng điều khiển acc dịch chuyển đi nhưng đúng lúc bị một acc nam chặn đường.
    ừm, theo mô tả của mỗ Mạn thì chàng trai kia rất có cốt cách tiên nhân, phong cảnh cũng chịu khó làm nền cho anh ta, càng tôn lên vẻ thiên nhân của anh ta.
    Đùa? Chỉ là một acc game nghĩ nhiều quá, đối với Phong Đổng hành vi chắn đường này làm nàng mất cả hứng rời đi. bàn tay nõn nà gõ nhẹ phím.

    [Phong Van Tieu Tien]: Vị thiếu hiệp này, người đang chắn đường!

    [ Nhất Tiếu Nại Hà]: Cô đang chắn đường tại hạ.

    Nàng nhìn lại, quả thật mình đứng chắn ngang tầm nhìn của hai nhân vật chính, Phong Đổng không lui ra ngoài được, hắn vì sao không lùi lại chứ? game này nếu mang kính thực tế ảo sẽ hóa thành nhân vật thật, cảm giác thật, lúc này nàng không mang không có cảm giác. suy nghĩ lóe lên, Phong Đổng rút tiêu ngọc đưa lên môi thổi.
    "Luyến nhân Tâm" chợt vang vọng khung cảnh cưới kia, nhạc nền cưới biến mất, nhất thời các game thủ khác đứng hình..
    [ game có Bug...]
    Nhung dòng tương tự trôi ào ào lên, Lô Vĩ Vi VI cũng bán hết dược đang dọn lại để đi cũng bất ngờ nhìn xuống chân cầu.
    Cảnh tượng khiến nàng ta khó mà quên, gió thổi vi vu hai tiên nhân đứng cạnh nhau "tình triền" trao nhau cái nhìn "thân thiết" nếu không chú ý trên đầu họ là tên acc Nhất Tiếu Nại Hà thì kênh thế giới đã sập doy

    [Thế giới] có vài acc chú ý đến chuyện này bấm lên màn hình mấy dòng khó coi. Phong Đổng nhịn đủ.
    Cái gì mà lợi dụng đại thần, định câu dẫn đại thần, tung hô đại thần đủ loại

    Đại Thần đó!

    Thần tượng đó!

    Người có tiền đó!
    Bổn cung còn là người lắm tiền hơn, anh trai bổn cung phát hành ra các ngươi đấy!
    [Thế giới] [Phong Van Tieu Tien]: [ Nhất Tiếu Nại Hà] tránh đường!
    [Thế giới] :.......

    Hơn 1000 acc onl lúc này đứng im bặc, đệ nhất cao thủ game bị một tiểu game thủ không nhìn thấy cấp bậc khinh bạc.
    Phong Đổng đang đợi gạch đá bay lên hoặc có acc xuất thủ để chém giết một trận thỏa mãn không ngờ lại chờ được dòng hồi âm

    [ Nhất Tiếu Nại Hà]: Lô Vĩ Vi Vi!
    Sau đó nữ hiệp áo hồng tiến lại gần, hai người họ đứng nhìn nhau hẳn là đang chat mật. Phong Đổng nhàm chán, các acc khác cũng nhàm chán giải tán đi làm nhiệm vụ.
    nàng muốn rời đi, nhưng kẻ kia không nhường đường! tán tỉnh nhau thì tránh cho bản cung đi đi...
    Nàng kiên nhẫn hết sức, mở khung chat với cả hai người nọ cùng lúc.
    -[ Hân hạnh gặp hai cao thủ top 10 chẳng qua, tiểu tiên đi ngang coi đám cưới mà thôi, phiền hai vị tránh đường"]

    Hai dại nhân không động đậy, Phong ĐỔng nổi cáo rồi. nàng mở bảng điều khiển lôi thần thú ra ép họ nhường đường.
    Con kì lân to lớn màu tím xuất hiện, bức lui Nhất Tiếu Nại Hà. Lô Vĩ Vi Vi bay đến xuất đại chiêu đánh với nàng, Phong Đổng cũng không thua mở túi lấy Nguyệt Kinh thương ra đánh với Vi VI
    Lần đầu Vi VI nhìn thấy cây thương xinh đẹp như vậy, càng không tra ra được xuất xứ của nó, một kích chạm vào thanh loan đao của nàng ta, Vi Vi cảm nhận acc của mình bị đánh bay đụng vào hàng liễu đối diện.
    thanh máu mất hết nữa thanh, Nhất Tiếu Nại Hà mới ra tay hỗ trợ cho Lo Vĩ Vi VI hồi phục máu, lại ở phía sau đàn trợ lực cho nàng ta

    Ô hai địch một à? xem nàng là Boss sao? tiếc là nàng không đánh họ xem nàng là kitty thật đó.
    thao tác nhanh chóng nhập hơn 10 loại mật khẩu chữ số chữ cái các loại, rồi nhìn màn hình từ từ chuyển động, Một bên nàng chat với hai người kia

    -[ Không nghĩ mới gặp các vị cho tiểu tiên đại lễ như thế,]
    - Nhất Tiếu Nại Hà [ Hiểu lầm, Phong Vân đừng náo]
    - Lô Vĩ Vi Vi [ Hay chúng ta dừng tay đi rồi hãy nói chuyện nha]

    Một người làm sao vừa hai tay đánh nhau vừa có thể chat? rốt cuộc acc kia là người thật hay là NPC?
    Ba người đạt được hiệp định, Vi Vi và Nại Hà vừa ngừng thao tác, lại bị một kích giảm hết 10% máu hai người họ đồng loạt :.....
    - Sorry, là lúc nãy nhập nhiều lệnh quá, căn bản chưa thể dừng haha..
    Không vui chút nào!!!!

    Phong Đổng còn định nói vài câu, máy tính bị bộp một cái đóng lại mất.
    - Phong tổng....
    - Mệt rồi, ngủ đi nào!
    Phong Đổng nghịch ngợm níu níu cánh tay Phong Đằng đang đè lên Mac của nàng, ánh mắt ươn ướt mè nheo, Phong Đằng thở dài ngồi xuống giường nàng
    - Đến lúc nào em mới trưởng thành?
    - Ý anh muốn gả em ra ngoài? thế thì em trưởng thành từ lúc ...
    - em muốn đến đại học M?
    - Ừm, em nhận được giấy nhập học rồi là năm ngày nữa,à, em muốn dọn đến gần trường học ở.
    - Không được!
    -....
    Phong Đổng ngạc nhiên, anh hai luôn chiều chuộng nàng mà...giờ tự dưng lại nổi cáo với nàng..nàng không quen bị anh hai trừng như thế.
    - Không có anh, em sẽ chơi game suốt.
    - Vậy anh tạo một acc đi, giám sát em luôn..
    - Không thích, tiểu nhi, ở với anh!
    - Rồi rồi...em không dọn ra ngoài...
    Phong Đằng luôn nói những câu ngắn gọn hàm súc như vậy, khiến người nghe không khỏi thót tim một trận. còn chính Phong tổng thì lo lắng em gái mình ra ngoài sẽ bị "bắt" mất, như lúc mới tỉnh nàng đã nháo một trận, rồi mất tăm suốt 2 năm mới chịu quay lại.
    Gương mặt giống hệt mẹ kia của nàng khiến Phong tổng hận không thể bỏ cả công việc ở nhà bồi nàng vui vẻ. làm sao để nàng đến nơi phức tạp kia mà ở?

    - Boss không biết chơi game! hihi cuối cùng cũng có điểm hơn được đại boss....
    Phong Đằng dí tay vào trán Phong Đổng đùa giỡn, chợt nàng nghiêm chỉnh hỏi anh

    - Cô trợ lý nhỏ của boss không bám lấy boss nữa à? em thấy....cô ấy rất được! chỉ là hơi vụng về, hơi ngốc còn có...
    Phong Đằng ngăn cô tiểu thư luôn mồm lại, bảo cô ngủ. thế giới mới trở lại yên bình!
    Chương sau Phong Đổng đến nhập học tai M đại.- kịch tính bắt đầu

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Ảnh đính kèm Ảnh đính kèm
    ---QC---


  2. #32
    Ngày tham gia
    Nov 2016
    Đang ở
    HCMC
    Bài viết
    111
    Xu
    0

    Icon1 Con Gái Nữ Thần Giáng Lâm

    Chương 3: Mời bạn ăn nè







    Kitttt.

    Tiếng phanh xe mạnh mẽ chứng minh tài xế lái phi thường không tình nguyện mà dừng lại, thành công thu hút hàng dài các sinh viên nữ lẫn nam đang đi bộ vào cổng trường.
    Hôm nay là ngày khai giảng chào đón tân sinh viên, khuôn viên trường náo nhiệt, Phong Đổng định mở cửa xe bước ra thì một vị lão niên mặc vest nghiêm cẩn đã nhanh tay mở ra rồi nắm tay nàng dìu ra ngoài.
    Phong Đổng định cảm ơn thì ngài ấy đã cúi đầu chào nàng trước, chiếc xe lao đi như mũi tên, chủ nhân nó còn liếc nàng qua kính chiếu hậu, Phong Đổng rung rung muốn khóc.

    -Cháu đừng sợ, Phong tổng đã dặn dò chúng ta sắp xếp cho cháu tốt nhất..
    Tốt nhất là ngài đừng nói gì cả....Phong Đổng hét lên trong lòng, sao nàng không biết ông anh kia đang nghĩ gì kia chứ, sợ nàng bị người khác "bắt cóc" mất len lén dùng tài chính hỗ trợ M đại hầu như mua cả ngôi trường này. Khiến hiệu trưởng như quản gia canh chừng nàng.
    Lúc ở Anh đã như vậy, giờ dù nàng trốn tận H thị cũng khó mà thoát khỏi cảnh này.

    Hiệu trưởng làm xong nhiệm vụ thở phào dẫn nàng vào hội trường phát biểu rồi cử hành lễ khai giảng khá long trọng.
    - Hôm nay M đại chào đón đợt tân sinh viên mới, hi vọng các em hài lòng với chương trình học của chúng tôi, những tinh anh nơi này, tôi vui mừng vì được dìu dắt các em, chúng ta sẽ hài hòa trải qua 4 năm tới. Những thủ khoa tương lai!
    Bốp bốp bốp
    tiếng vỗ tay hoan nghênh như sấm vang dội, Phong Đổng được xếp vào lớp B, cạnh lớp của Vi Vi. Sở dĩ như vậy là do lớp A quá đầy, chứ học lực của nàng thừa sức vào.
    Bộ áo nàng mặc sang trọng và cực kỳ đắc tiền, thành công gây chú ý ở khoa CNTT, hàng dài những sinh viên cứ len lén bàn tán về nàng, có một số định làm quen. Phong Đổng đã được giáo viên mời ra một góc.

    Sau đó nàng đại diện cho tân sinh viên khoa CNTT lên phát biểu, Phong Đổng không từ chối.Giẫm lên bậc thềm cao tư thế nghiêm chỉnh mở lời
    - Chào các vị, tôi là tân sinh Phong Đổng đại diện cho khoa CNTT, tôi rất vinh dự khi học ở ngôi trường nổi tiếng M đại, thay mặt tân sinh bày tỏ lòng nhiệt huyết hoàn thành tốt tất cả khóa học sắp đến, nếu có thể sẽ mang vinh hoa về cho M đại trong các kì thi giao lưu.
    Xin cảm ơn!

    Toàn trường im phăn phắt, đến khi Phong Đổng cúi đầu tràn vỗ tay mới mang lên hơn sấm rền. có ai nói cho họ biết vì sao chỉ một câu ngắn ngủi mà họ như được tiêm thuốc kích thích, không kịp chờ mong được học ngay hay không?

    Phong Đổng dưới ánh mắt hâm mộ, ganh tị, sợ hãi bước về dãy lớp B. vậy đáp án đã có, bọn họ cũng không nhìn nàng chăm chú nữa. chỉ là tin đồn vẫn lan mà thôi.
    Thành tích của nàng nhất định sẽ dưới con mắt săm soi của nhiều người. dám phát ngôn như thế nếu nàng học tệ...có trò hay để bàn rồi.
    Và kì kiểm tra thành tích đầu vào sẽ là bước đệm.
    ************************************************** ********
    Khai giảng xong, Phong Đổng kéo vali chờ trưởng kí túc xá nữ mang nàng về nơi ở, trong lúc này sân trường có một gốc đại thụ to mát mẻ, nàng đứng chờ bên dưới.
    Các sinh viên đều vào lớp hoặc trở về kí túc xá, sân trường một mảnh vắng lặng, Phong Đổng cảm thấy bụng mình đang kêu, nàng lại lấy từ không gian ra một giỏ quả tươi ngồi lên vali nhâm nhi..
    ánh nắng gay gắt chiếu rọi, phone của nàng vẫn chưa có cuộc gọi đến, Phong Đổng cảm thấy mọi thứ hơi nóng, mắt hoa đi.. chàng trai mặc y phục trắng chạy vội đến nơi nàng ngồi, nàng muốn mở miệng nhưng không nhìn rõ người kia, là mơ hay là thực?? Trước khi ngất nàng đã cố gắn phân biệt.

    - Phải, đây là điện thoại của bạn ấy, um, khu chăm sóc đặc biệt của phòng y tế. giường 01.
    Phong Đổng cố nâng mi mắt nhìn tìm nơi phát ra thanh âm trầm trầm kia, chỉ thấy người nọ đang cầm phone của nàng nói chuyện xong đặt vào cặp cho nàng. Người kia xoay lại nhìn nàng chăm chú, gương mặt đẹp! theo nàng nhận xét gương mặt nam tính kia đẹp hơn tất cả, hơn cả Tiêu Nại và ông anh trung khuyển kia ...Lân trên thần giới gào thét: chủ nhân nước miếng..

    - Thiếu dinh dưỡng, ngất.
    - ơ..cảm ơn sư huynh mang tôi vào đây, quả thực có chút choáng váng.
    Người kia không nói đâu chỉ là choáng, cô còn chảy khá nhiều máu cam. Phong Đổng nhận ra trên áo trắng tinh loang lổ máu thì biết là do mình, nàng cười cười cúi đầu lấy ví ra đưa cho anh tờ ngân phiếu.

    -Đây là tôi đền bù chiếc áo cho sư huynh, xin lỗi..là bệnh cũ của tôi...
    - Có bệnh sau lại chạy ra nắng mà chờ?
    - hum..vị học tỉ kia nói sẽ đến ngay, ai mà biết đến gần 2 giờ vẫn chưa thấy, xem ra phải báo cho chủ nhiệm khoa, người vô trách nhiệm thế quản lí ký túc thì còn loạn thế nào..

    -AAA... học muội đừng..thủ hạ lưu nhân...van muội, tỉ sắp ra trường, nếu bị điểm đen coi như uổng phí mấy năm học, tỉ xin lỗi, tổ tông ơi...tổ tông...
    Vì nhìn thấy bóng cô nàng lấp ló sau cửa nàng mới dọa một phen, thành công nhưng nàng vẫn mặt lạnh, nhìn vị học tỉ đó cảm ơn người kia, người kia xoay lưng đi nhanh chóng còn mang theo giỏ trái cây của nàng. không nói một lời.
    Ngoài boss đại nhân thì đây là nhân vật mặt lạnh thứ hai ở thế giới này a.

    Trong lòng Phong Đổng không rõ cảm giác, nàng cứ nghe trong lồng ngực có gì đó cào cấu. đến khi trưởng kí túc kéo vali đến trước cửa một phòng tận lầu 5, ở cuối dãy mở cửa sẵn nàng mới hoàn hồn bước vào.
    - Học tỉ, nơi này không phải kí túc sao? sao chỉ có 1 giường? -còn là giường công chúa nữa.
    - tổ tông ơi! cái này do hiệu trưởng đích thân bày bố, nơi này của em đó. không được mang bạn về ở, và đặc biệt cấm nam sinh, không ở ngoài qua 10h ký túc đóng cửa, có gì alo tôi. số điện thoại đã lưu sẵn trong máy tổ tông.
    -Ồ, em hiểu rồi, cảm ơn học tỉ.

    Nhìn bộ dáng khép nép rồi chạy trối chết kia, Phong Đổng bật cười, cười quá sức ho sù sụ lên, xem ra mấy năm qua cơ thể này vẫn chưa thể mạnh khỏe như người bình thường được. Trước cửa phòng có camera giám sát, ai dám mang "nam nhân" về kia chứ.
    Nếu ông anh mình không dọa người ta, cô em không đòi mạng người ta. thì thế giới quan của họ tươi đẹp biết bao.

    Xếp xong quần áo vào tủ đồ, cơ bản ký túc cũng không cho nấu ăn và nàng càng không biết nấu ăn, nên giờ phút này nàng đang bật Mac ngồi nghiêm chỉnh ở ký túc onl Twiter và vào diễn đàn trường bát nháo.

    Đến giờ ăn chiều, Phong Đổng nghiêm túc cầm thẻ cơm đến căn tin trường, căn tin đông nghìn nghịt Phong Đổng chen lấn đến ngạt thở, cuối cùng đến được bàn thức ăn.
    Bốn mắt nhìn nhau, Phong Đổng cười tươi đưa dĩa múc cơm ra, chàng trai nhẹ nhàng múc đầy ắp cơ hồ tràn qua phần cơm, làm chung quanh nhìn há mồm.
    - Ôi..bạn học may mắn quá nha..chúng tôi ai cũng được đong đếm từng phần thức ăn nha, không hề nhiều hơn 1 hạt cơm đâu.
    - Bạn nên mua vé số xem hẳn trúng độc đắc..
    -.....

    Chỉ đi ăn thôi mà, Phong Đổng trừng anh chàng kia rồi vào chỗ ngồi ngay ngắn vào bàn tập thể múc từng muỗng nuốt. Đúng! là nuốt không hề nhai...
    Lân cảm thán đoạn này :" Đừng ngạc nhiên, chủ nhân quen ích cốc rồi, từ sinh ra công chúa thần tộc vốn không cần ăn, lúc này dưới con mắt chằm chằm của cả căn tin nàng không thể không đưa muỗng vào mồm, bình thường nàng sẽ đổ hẳn vào không gian."

    Vừa nuốt nước mắt chảy lòng ròng..các cô gái ngồi gần hỏi han nàng:
    - Thức ăn căn tin ngon như vậy sao học tỉ đau khổ vậy?
    - Ngon quá...
    Nuốt hết ngụm thức ăn đó, Phong Đổng đang định mang tất cả còn lại đổ vào không gian thì bên cạnh có bốn người ngồi xuống nhìn nàng.
    - Phong đồng học của lớp B? Bạn là truyền kì của tân sinh viên nha, nộp bài kiểm tra chỉ trong 15' còn là 500 điểm tối đa. mình là Ty Ty mong được chỉ giáo.
    - Tớ là Nhị Hỷ, ba người họ là bạn chung ký túc với tớ nha.
    - Tớ là Hiểu Linh còn đây là Vi Vi.

    -....

    Phong Đổng đang mắc nghẹn thức ăn, họ hốt hoảng nhìn nàng đang trợn trừng mắt kia, tưởng rằng đã dọa đến nàng. Vi Vi còn e ngại không dám ngồi xuống ghế.
    Cộp.
    Là nước cam, còn là cam mới vừa ép ra, mùi thơm còn bay thoang thoảng.. họ càng nhìn Phong Đổng chăm chú hơn.rồi di chuyển ánh nhìn lên chàng trai áo đen phía sau cô.
    -Là sư huynh à? cảm ơn.
    -Ở ký túc xá sao?
    -vâng!
    - Mai 6h chờ tôi ở cổng ký túc, không cần đến đây.
    - Ờ, đa tạ sư huynh.
    - Tôi không phải sư huynh...
    - Mặt băng thúc thúc..
    -....

    Cuộc nói chuyện thì thào của họ tuy bị âm thanh căn tin lấn lướt nhưng vẫn khá thu hút người khác dòm ngó đợi khi chàng thanh niên kia đi thì họ mới dám thì thào bàn tán.

    - Có phải tớ bị hoa mắt không vậy?- Nhị Hỷ hoạt náo hét lên, nhưng mọi người rơi vào đáy cốc vẫn chưa hoàn hồn, Phong Đổng đã đổ hết cơm thừa vào không gian nuôi cá. nàng nhìn họ, lại len lén móc ra giỏ trái cây vờ như mình mang theo đưa cho Vi Vi- cô nhóc tỉnh nhất nhóm kia
    -Quà gặp mặt, các cậu là người đến bắt chuyện đầu tiên với tôi ở trường này.
    - Ôi nhìn ngon quá, cậu mua ở đâu thế? -Hiểu Linh nhà giàu nhưng chưa bao giờ nhìn thấy hoa quả ngon mùi thơm bay thoang thoảng thế này bao giờ.
    - Um, trang trại của anh hai tôi, ở New zeland gửi về, các cậu cứ dùng tự nhiên, tôi phải đi một chút.

    -ok...đa tạ nha....

    Phong Đổng không quan tâm sau lưng nàng họ bàn tán những gì, màn kịch kia làm nàng quá sức chịu đựng..mệt mỏi ngã vật xuống đất chứ chẳng chơi.
    ************************************************** ***********************************************
    Buổi học đầu tiên kết thúc êm đẹp, Phong Đổng không hề bị vây quanh bởi nhóm nam nữ sinh bởi vì nàng giờ được đặc cách đặc biệt của hiệu trưởng- có thể không tham dự các khóa năm 1 2. tùy ý gửi bài khi thi hoặc kiểm tra là được.
    Nhưng nàng vẫn đi học đều đặn, chỉ trừ việc mở Mac chơi game là không làm. nàng đã hứa với boss đại ca sẽ không chơi game nhiều nữa.
    Có lúc nàng hận cơ thể yếu đuối này đến kì lạ.yếu ớt không phải là nàng. Phong Đổng quên bén mất cái hẹn với mỹ nam đại thúc của nàng.
    RRRRRR
    Số lạ..
    - Bạn học Phong Đổng, có người đến tìm, mời em xuống dưới sân ký túc xá.
    - vâng!
    Phong Đổng để nguyên bộ váy ngủ, chỉ khoác thêm áo sơ mi bên ngoài cột tà áo sơ mi lại, vì là ban đêm nàng không nghĩ người ta có thể nhìn thấy được gì..
    6h rưỡi tối, dưới ánh đèn vàng, mỹ nam thúc thúc đứng tựa vào ghế đá, ánh mắt lơ đãng không mục tiêu nhìn xung quanh, rất mỹ. người kia còn một tay cầm hộp giữ ấm.
    mái tóc hắn màu đen cắt ngắn, áo so mi độc màu đen cùng quần jeans xanh. bên ngoài khoác áo thể thao màu xanh đậm
    Phong đổng lắc lư chùm tóc đuôi gà dài đến lưng tiến đến tươi cười
    - Hóa ra là thúc thúc, hihi xin lỗi nha tôi quên mất cuộc hẹn.
    - Ăn trễ không tốt cho tiêu hóa, tôi về đây.
    - Nè! Thúc thúc, chờ đã.

    thúc thúc quay lại nhìn nàng một lần từ trên xuống dưới rồi lắc đầu, cởi áo khoác ra trùm kín nàng
    - Nói đi.
    - Thúc kêu tôi không cần xuống căn tin là vì sao?
    - Đi lên ăn đi, cái này là tôi tự làm.
    -Vâng, cảm ơn thúc thúc..

    Vị mỹ nam kia mỗi lần nghe nàng gọi thúc thúc là môi giật giật, hắn già như vậy kia à? Đợi khi hắn quay lưng ra khỏi ký túc xa, Phong Đổng mới đỏ mặt lừ lừ chạy như bay về, tình cờ chạm mặt Vi Vi.
    - Hôm nay cậu không đi ăn? Có muốn ra ngoài ăn chút gì cùng mình không?
    - um, không cần đâu, cậu muốn đi dạo phố à?
    - Bọn Nhị Hỷ đang chờ mình đến đi dạo mua thêm đồ mới.
    - Vậy cậu bảo họ đi cf trước, một lát đi nơi này mua sắm cùng tôi.

    -ah.ùm...
    vi vi móc phone ra gọi cho Hiểu Linh, rồi quay trở lên ký túc của Phong Đổng.Cảm giác đầu tiên Vi Vi đến đây là..không uổng công lội cầu thang 5 tầng..căn phòng này là chuẩn mơ ước của nhiều cô gái.
    chủ nhân của nó cũng vô cùng kỹ tính, nhìn trên bàn gọn gàng ngăn nắp, bên trong bàn học có cả két sắt chứa đựng thứ quan trọng, mùi thơm cỏ dại trong phòng rất đặc biệt.
    Vì sao Phong Đổng lại được thiên vị như vậy?

    - Phòng của cậu khác quá!
    - Ừ. coi như đền bù của hiệu trưởng.
    - Wow, um, ý tớ là nơi này có mạng máy tính không?

    Phong Đổng lấy Mac đưa cho Vi Vi, trên máy có sẵn mạng, Vi Vi nhìn món đồ trắng xinh nho nhỏ đang phát ra Wifi thì ghen tị không thôi.
    - Cậu cũng chơi Mộng Du giang hồ?
    - Ừm, lâu rồi, Boss ca ca không cho tôi chơi nữa.
    - Tiếc thật, game vui thế mà...ơ...a...xin lỗi...mình không cố ý..
    Vi Vi đăng nhâp vào game nhưng vừa mở đã vọt ra cái tên quen thuộc với cộng đồng game thủ Phong Đại thần.
    Màn hình bay lượn, áo màu tím, ngự thú là Kì lân oai vũ, trên hông đại thần là bảo kiếm vàng sáng rực. Vi Vi lóa mắt, lại vô tội chờ nàng phán xử.
    Phong Đổng lộ rõ vẻ không vui, nàng không thích người khác biết bí mật của mình chút nào dù đó là chuyện chơi game.

    .Vi Vi bối rối chưa biết làm thế nào, Phong Đổng nhanh tay thoat acc ra, rồi mỉm cười đầy uy hiếp.
    - Boss caca mà thấy tôi onl thì...
    - Van cậu, huhu ..cậu muốn gì tớ cũng nghe.....
    -....
    Có đôi khi bạn học nhỏ lợi hại như thế kia đấy.chưa dọa đã sợ hãi cúi đầu rồi kia. nàng là lo "kẻ thù" kia sẽ đến tìm nàng mà thôi. trốn hắn từ bên serve cũ, qua tận đây vẫn bị hắn mò ra acc luôn tra khảo mình là ai.
    Phong Đổng không để ý nàng nữa, đi đến bàn ăn nhỏ gọn cạnh cửa sổ duy nhất mở hộp ủ, mùi thức ăn tràn ngập khắp phòng. là canh cá hồi, và phần cơm mềm.
    Phong Đổng có xúc động muốn chảy nước mắt...thế nhưng vừa hớp một muỗng canh nhỏ nàng đã chạy đi nôn dữ dội.

    Vi Vi:-... (không lẻ Phong Đổng có gian tình với con trai hiệu trường nên mới...)
    - khụ... thu hồi ý nghĩ của cậu đi Bối tiểu thư, Tôi chỉ là không ăn được cá, tiếc thay phần cơm này, phải bỏ!
    Ánh mắt như sao của Vi Vi lóe sáng. Phong Đổng thở ra, đưa phần cơm cho nàng ấy, còn nàng tiếp tục đi...ói...

    -Là ai làm cơm cho cậu thế, người này hẳn dụng tâm lắm, nhìn đuôi cá chưa hề vụng một mảnh nào kia.. ăn rất ngon, mình ước gì có ai đó chăm sóc mình như thế này.
    - Ồ, thế từ nay cậu cứ đến đây nhé.
    -Không không, không được....
    Vi Vi cảm giác có một âm mưu cực kì đen tối đang đến gần nàng ah..

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Ảnh đính kèm Ảnh đính kèm

  3. #33
    Ngày tham gia
    Nov 2016
    Đang ở
    HCMC
    Bài viết
    111
    Xu
    0

    Icon1 Con Gái Nữ Thần Giáng Lâm

    Chương 4: Hai nam nhân chăm sóc dịu dàng






    Đều đặn mỗi ngày VI VI lại đứng trước cổng ký túc nhận hộp cơm từ tay Phong Đổng nhưng không hề biết là ai mang đến cho cô nàng. Chuyện này tạo thành kì án li kì cho nhóm Nhị Hỷ bí mật làm thám tử.

    Từ sau hôm Phong Đổng dẫn họ vào trung tâm mua sắm của Thượng Hải lấy bốn bộ 10 con số mỗi bộ. Họ tuyệt đối hứa hẹn không rủ Phong Đổng đi mua sắm nữa.Tiền vé máy bay đã là một chuyện, họ kinh ngạc khi vị boss ca ca lại điều cả máy bay tư nhân đến chở các nàng đi.Hiểu Linh tự động nhận thức nàng trở thành vị tiểu thư so với người khác "nghèo" thế nào. địa vị Phong Đổng trong lòng bọn họ đã tăng vùng vụt.

    Càng đáng sợ hơn khi biết Phong Đổng là Phong đại thần ở trên game, đại thần nằm ở vị trí No1 từ lúc game mở rộng đến nay chưa từng rớt hạng, đến Nhất Tiếu Nại Hà cũng chỉ nằm ở no3.
    no2 là vị đại thần thần bí nhất. họ tên chỉ là mặc định của hệ thống, giới tính nam mà thôi. nhân vật này ít onl đến thảm thương.

    Phong Đổng nằm đắp dưa leo trên mặt, mở webcam với boss ca ca. nàng hàn huyên đủ thứ, lại cảm tạ boss ca ca lần kia nhân nhượng cho nàng vui chơi thỏa thích.
    -" Tuần sau qua Mỹ khám bệnh, John vừa gọi cho anh"
    -"uke boss, em nhớ rồi"

    Vừa tắt Mac, chiếc phone hồng xinh lại vang tiếng chuông, như thường lệ nàng vội rửa mặt khoác lên chiếc áo ngoài rồi mang theo túi nhỏ ra cổng ký túc.
    - Hôm nay thúc thúc đi xe đạp sao?
    -um, hôm nay nghĩ làm, lên đi.
    -Nhưng mà....đi đâu?
    Mỹ nam thúc thúc đã kéo tay nàng lên xe, rồi đạp đi, lâu lâu như cố ỳ vòng vèo một chút cho nàng hét lên, Phong Đổng khản cả cổ, nàng sợ mất hình tượng ngã lăn ra thì đúng hơn là sợ đau. Nàng từ trước giờ chỉ bay và đi xe hơi mà thôi, trải nghiệm xe đạp thú vị hơn nhiều.
    xe dừng lại bên bờ hồ khá xinh ngoài khuôn viên trường học. Phong Đổng hít vài hơi nhìn đom đóm bay thành đàn, đúng là cảnh hiếm thấy ở thành thị.Nàng nghiêng đầu qua sát vị kia cho đến khi nghe tiếng crac của điện thoại vang lên, mỹ nam thúc thúc mới giật mình không vui nhìn nàng.
    - ăn tối chưa?
    -um, rồi. ah tuấn sau thúc thúc không cần mang đến nữa đâu.
    - không thích?
    - Không phải, tuần sau Đổng Đổng phải sang Mỹ...
    -Sao?đi Mỹ?

    Nét mất mác hiện rõ trong mắt người kia, khuôn cảnh buồn càng buồn sâu lắng hơn, nàng quơ quơ tay cười.mặt than kia cũng biết biểu lộ cảm xúc à?
    - Chỉ là sang khám bệnh thôi,hihi..
    Nàng cười rồi sau đó nàng chợt thấy mình nhẹ bẫng, nàng nhớ người kia hoảng hốt, không thốt được lời nào bế nàng chạy như bay đi.
    bầu trời lại tối đen như mực.
    ************************************************** *******************************

    huhuhuhu...
    Nàng từ trong vô thức nghe thấy tiếng khóc, là tiếng nam nhân khóc to, Phong Đổng vô thức vươn tay tìm nhưng không nhìn thấy gì, cho đến khi nàng nghe tiếng gọi nha đầu thật khẽ, nàng chạy về hướng đó có bàn tay kéo mạnh nàng về phía ánh sáng gắt gao.
    - Tỉnh, cậu ấy tỉnh rồi.
    - Mai quá, ơn trời, tôi còn nghĩ đến từ chức về làm nông, tiểu tổ tông của tôi ơi....em không khỏe lại chạy ra ngoài làm gì...
    Phong Đổng quan sát trong phòng hiện tại có năm người. mỹ nam thúc thúc đứng cạnh cửa nhìn nàng chăm chú, hiệu trưởng mặc đồ ngủ đang ngồi cạnh nàng, còn có y tá, bác sĩ của trường đang khóc kia.
    còn có một người là giáo sư Lâm, bà đang đi dạo thì thấy chàng trai ôm nàng chạy như bay đến phòng y tế, bà nhận ra nàng nên chạy đến chăm sóc, hiện tại bà vuốt tóc nàng trấn an.

    - Rốt cuộc cháu bị bệnh gì, sao lại ngừng thở như thế, nếu cậu đầu bếp không kịp thời hô hấp trước khi chúng ta đến cháu đã...
    -hô hấp ấy ạ...?
    Người kia khi nghe hiệu trưởng nói đến chuyện này đã quay lưng như bỏ chạy khỏi đó, Phong Đổng nhìn theo mà cười đến ho sù sụ.

    -Mẹ, người dặn con mang cháo đến, mẹ mệt hay sao thế?
    Tiêu Nại vội vã cầm theo hộp cháo đến, đây là cháo nổi danh ở H thị, anh đang trên đường dạo phố về thì giáo sư vội vã gọi bảo anh mang đến.

    -Con nhớ cô ấy không? người bắt cướp lấy lại đồ cho mẹ, từ khi nhập học mẹ luôn muốn tìm không ngờ cô nhóc lại ở khoa công nghệ thông tin của con.
    -oh, thì ra là học muội. Muội bệnh?
    - hic, phiền mọi người quá, cảm ơn mọi người.

    -Nếu cháu đã tỉnh, thôi bác về, tối nay bác sĩ và y tá sẽ túc trực cho cháu. cố gắn nhanh khỏe nhé! Gs Lâm cùng ra ngoài với tôi chút.

    Hai người nọ đi, trong phòng còn lại Tiêu Nại và nàng. nàng vừa nhờ y tá lên lấy Mac xuống cho nàng. rồi đánh giá chàng trai lại một lần.
    Tiêu Nại kiên nhẫn mở miệng
    - Tối nay tôi ở cùng em, mẹ tôi cứ đòi ở lại, nhưng sức khỏe bà không tốt.
    - Tiêu sư huynh và Vi Vi gặp nhau chưa?
    - Vi Vi?
    - Lô Vĩ Vi Vi- phu nhân đại thần. đừng bảo đến giờ vẫn chưa theo đuổi được người ta.
    - Haiz, em lại mê sảng rồi, mau ngủ chút đi.

    Tiêu Nại áp bàn tay lên mắt Phong Đổng, bàn tay thon dài mềm mại phủ lên đôi mắt ngọc, trong phút chốc Tiêu Nại hơi đỏ mang tai, bên dưới lại có tiếng nói nhỏ nhẹ truyền ra.
    - Tấm lòng của gs Lâm, học muội xin nhận, nhưng..em không quen ăn cháo...bây giờ phiền anh...
    - Không được, mau uống hết đi.


    Tiêu Nại đưa hộp giữ ấm đến, Phong Đổng khóc nhẹ trong lòng uống hết, sau sự kiện này nàng đối với mỹ nam khá bày xích. Nhưng mà.. bày xích được hay không đây?
    Qua một đêm nghỉ ngơi không mộng mị, Phong Đổng thức giấc đã thấy Tiêu Nại rời đi, sáng nay Tiêu Nại còn có khóa học, anh ta ở với nàng một đêm không nghỉ ngơi trong lòng Phong Đổng còn chưa có cảm giác cảm động là thế nào.
    Nàng bưng bít không cho boss ca ca biết tin, hiệu trưởng thở phào nói nếu nàng muốn cũng có thể đến phòng ông mà học cho thoải mái.

    Phong Đổng đến thư viện tự học, nàng đang làm luận văn cho môn Ngoại ngữ. cần dẫn một số câu chuyện nổi tiếng. Cũng ở đây nàng đang bị chặn đường.
    - Xem ai đây? thủ khoa của khoa Công Nghệ Thông Tin, công chúa được người người nầng niu chiều chuộng.
    - Haha, còn lâu mới so được với hoa khôi của khoa Âm nhạc chúng tôi, phải không Dật Nhiên.

    Mạnh Dật Nhiên- (Mã Xuân Thụy- game )bên cạnh giả vờ khiêm tốn nhưng ánh mắt trào phúng vô cùng, Phong Đổng đánh giá nhóm bốn người kia, đều là tiểu thư con cháu thế gia ở H thị này. Mạnh Dật Nhiên còn là cháu của Chân Ức. còn có nam phụ Chân Thiếu Tường kia nữa.bọn họ chẳng qua chỉ là cái nền để nữ chính Vy Vy nổi bật lên mà thôi.
    Trong thư viện vắng vẻ nhưng cũng có vài sinh viên đang tự học, Phong Đổng không để ý họ định đi vòng qua, thì cô nàng (Tiểu Vũ Yêu Yêu- )Vũ Dao kéo tay nàng lại
    - Gặp sư tỉ còn không chào hỏi, Phong đồng học quá mất lễ nghi rồi có cần đàn chị "dạy" lại hay không?
    - Dật Nhiên phải không? còn cô là ai?
    - Cô!!!

    Em gái đi cạnh Vũ Dao định tát Phong Đổng, thì phía sau bốn nam thần của khoa công nghệ thông tin đi đến, Vu Bán San không nhìn được lên tiếng.
    - Này này này...bên kia có chuyện gì đấy?

    Dật Nhiên nhìn thấy đại thần Tiêu Nại thì mất hồn, hai cô gái kia cũng thụt lùi về sau, Phong Đổng nhếch môi giả vờ kéo tay cô gái nọ tát vào mặt mình Chát vang dội.
    Hách Mi nhanh mồm hơn nhưng lúc đó quá ngạc nhiên chỉ há mồm to rồi định kéo Phong Đổng ra, lại phát hiện phía sau mình có làn gió mạnh quật ngang, Tiêu Nại nhanh chóng đỡ lấy Phong Đổng che chở nàng.
    Khâu Vĩnh Hầu vốn ghét chuyện thị phi của nữ sinh, nhìn thấy nữ thần khoa mình bị người ức hiếp cũng khó nuốt trôi giận dữ lên tiếng.

    - Bạo lực học đường? này các cô có mâu thuẫn gì mang đi nơi khác mà giải quyết, nhưng không được động tay chân với người của khoa công nghệ thông tin nhé, chúng tôi khi cần thiết - giơ nắm đấm- cũng không chịu thiệt.
    - Ơ..hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm...sư huynh...- Mạnh Dật Nhiên lên tiếng lí nhí về hướng Tiêu Nại.


    -AI là sư huynh mấy cô hả? mau xin lỗi Đổng Đổng đi.- VU Bán San nhất định không bỏ qua, mặc kệ lão tam có để ý hay không mỹ nhân khoa Âm Nhạc kia.
    -Hứ, thì xin lỗi đó, được chưa. đi thôi.- Vũ Dao đanh đá lườm Phong Đổng đang giả vờ uất ức kia, vô cùng căm ghét.

    Đợi họ đi hết rồi, Phong Đổng mới cảm ơn bốn nam thần vừa "cứu" mạng mấy nữ sinh kia. có trời mới biết nàng sắp xuất chiêu "tẫn" bọn họ kia đấy.

    -Đây là chút quà mọn, đa tạ các sư huynh.
    Phong Đổng luôn kịp thời lấy từ không gian ra chút hoa quả ngon, vờ lấy từ túi xách, nàng đưa cho Vu Bán San, hắn suýt xoa suốt, có hoa quả ngon bọn họ còn ngại gì, ký túc cấm nấu ăn bọn họ là đàn ông thì chỉ có ăn cơm cantin sớm ngán rồi.
    Tiêu Nại không theo bọn họ vào thư viện nữa mà ở ngoài bồi Phong Đổng làm bài tập, nhìn cách nàng giải quyết nhanh chóng Tiêu Nại giật mình. kia là bài của năm ba, khi ấy anh còn tốn cả ngày để tìm phương pháp giải mà.Khó tin trên đời lại tồn tại thần đồng còn giỏi hơn mình.

    -Em nên lên phòng y tế thoa thuốc, kẻo sưng lên đấy.
    - Không cần đâu, chỉ một cái tát nhẹ thôi mà.
    Tiêu Nại càng khó tin, để bảo dưỡng dung nhan khuynh thành kia không phải cô nên thút thít khóc sao, chỉ mới tát nhẹ mà đã in dấu đỏ lên mặt, Tiêu Nại nắm chặt nắm đấm, càng không hiểu lý do vì sao mình giận như vậy.

    -Về sau tránh xa bọn họ chút, chẳng có thứ gì hay ho để học tập từ họ đâu.
    - Vâng, Tiêu sư huynh không có bài tập ạ?
    -năm cuối rồi, bọn anh chỉ đi dạo quanh, sắp tới có trận bóng rổ chia tay, em đến xem nhé!
    -um, Được.

    Phong Đổng cúi đầu làm bài không phát giác ra gương mặt thỏa mãn của Tiêu Nại, xem ra mẹ anh nhìn người cũng không tệ, cô gái này dịu dàng (haha) lại biết làm người khác thỏa mãn như vậy.





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Ảnh đính kèm Ảnh đính kèm

  4. #34
    Ngày tham gia
    Nov 2016
    Đang ở
    HCMC
    Bài viết
    111
    Xu
    0

    Icon1 Con Gái Nữ Thần Giáng Lâm

    Chương 5:
    Kẻ Mạo Danh Thần bí






    Phong Đổng sau giờ học chính thức đang dạo quanh sân trường thì có vài sinh viên tụ lại bàn tán này nọ, nàng đang bực bội muốn tìm chỗ phát tiết thì phát hiện em gái Mạnh Dật Nhiên đang cùng Vũ Dao và em họ ả đi tới.
    Bộ dáng ỏng ẹo đến phát ói.
    - Yô..thì ra là thủ khoa CÔng Nghệ, hôm nay lại chạm mặt rồi.
    - Lần trước mày dám động tay chân với tao, thủ khoa thì có làm sao, chỉ dựa vào gương mặt này, vóc người này. câu dẫn giáo viên, không biết có còn trinh tiết hay không, Dật Nhiên cậu nhìn bộ mặt cao ngạo kia kìa..haha..
    -Các cô nói đủ chưa? muốn so tài không?
    - So thì so, ai sợ ai?

    Không biết từ khi nào vài nhóm sinh viên tụ họp lại, có người bên khoa báo chí tò mò dùng smartphone quay lại đoạn đấu khẩu kia. up lên diễn đàn trường. nhất thời oanh động đến cả tầng lớp giáo viên và mấy sinh viên năm cuối cấp.
    Lúc này, Phong Đổng đang đứng ở sân bắn cung, nàng không ngờ ba con ngốc kia lại gan dạ dám chấp nhận thách đấu bắn cung với nàng.
    Lân đang mặc niệm cho ba con nhóc con sắp sửa bị nghiêm trị kia." Thiếu An, lúc bọn họ bắn ngươi cố tình tạo chút cảnh vui đi." "ok"

    Phong Đổng mặc bộ Yukata vào, tư thế chuẩn, mái tóc được buộc gọn đằng sau lộ ra cái ót trắng nõn mê người, nhóm sinh viên năm cuối nhìn nàng chằm chằm, câu lạc bộ bắn cung đều ngưng lại chỉ quan sát động tĩnh bên này.
    ba người kia, chỉ có em họ Vũ Dao là dám thay áo ra, ả ta được bắn trước ba mũi tên. nhưng chỉ gần trúng hồng tâm. Nhưng rất được hoan nghênh nhất là trưởng khoa Bắn cung, chạy đến bảo nàng ta là mầm non cần được bồi, còn có thiếp mời đến câu lạc bộ bắn cung hàng tuần.

    Phong Đổng mỉm cười tươi, nơi này cần gì khách sáo không biểu diễn một phen, nàng lại nhìn thấy Tiêu Nại đang đứng bên ngoài nàng nháy nháy mắt rồi tập trung tinh thần.
    - Ba mũi tên cùng một lúc? cô xác định nhận thua nhanh như thế sao?
    - Nếu thua cuộc từ nay chỉ cần gặp chúng tôi kêu một tiếng "Chị" thôi, cần gì....

    Vũ Dao còn chưa tự sướng xong, mọi người chỉ nghe Phập rõ to, ba mũi tên chen nhau cắm giữa hồng tâm, còn người bắn kia đang nhào lộn một vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống.
    Đưa cung tên cho một học tỉ clb bắn cung đang đứng rung rẩy.
    Nếu họ bịt mắt bắn trúng đã là thiên tài thì kia....vừa lộn lên không trung vừa nhắm chuẩn bắn. lực đạo còn khiến khiêng hồng tâm chao đảo..
    - Đến lúc rồi nhỉ. Lúc nãy các cô nói nếu ai thắng thì thế nào?
    - Cậu...không định....ép buộc chúng tôi chứ?- Dật Nhiên rung rung, nhìn gương mặt thiên sứ đang mọc cánh đen kia.
    - Các cô mở miệng ra là mắng người, thế sao không nghĩ đến lúc bị mắng lại? hừ! mất hứng! không cần làm gì cả, biến ngay đi!

    -huhuhu...
    Mạnh Dật Nhiên lần đầu tiên bị ăn mắng, còn đáng sợ như vậy nàng khó kiềm chế mà òa khóc to lên chạy đi, hai người kia còn bận đơ người, đến khi nghe tiếng khóc mới hoàn hồn chạy theo Dật Nhiên.
    Vài sinh viên bênh vực mỹ nhân đứng ra mắng Phong Đổng lúc họ bắn tên có gió, còn nàng là ăn may mà thôi, Phong Đổng đinh đi nhưng quay lại nhìn bọn họ một vòng.
    -Không phục sao? mang cung tên đến!

    Người bên trong cầm tên rung rung dâng cho nàng, Phong Đổng tháo dây quấn ở cổ tay bịch hai mắt lại, nàng còn ra lệnh cho Thiếu An tạo gió mạnh đến. Thiếu An không phụ lòng nàng, gió thổi nghiêng ngả cả cây cối.
    Phong Đổng giương ba mũi tên trên cung, cánh cung nằm ngang Phốc một phát xuyên qua hồng tâm cắm sâu vào bảng.
    Bàn tay thon hồng hồng giật bịch mắt ra hừ một tiếng rồi giẫm chân đi.

    - Phong đồng học..hay cậu...gia nhập câu lạc bộ bắn cung của tụi mình đi..
    Phong Đổng trong ánh mắt mong chờ của trưởng câu lạc bộ, cầm giấy mời kia nhìn qua rồi mỉm cười lạnh lùng đánh bộp vào ngực người đó.
    - Cô gái nọ mới là mầm non cần đào tạo, tôi chỉ là tay ngang, không dám, không dám!

    -......
    Cơn giận của nàng quả thật không nhỏ, cả giáo viên ra mặt dàn xếp cũng không xong.
    Tiêu Nại đứng quan sát hồi lâu, khi nàng liêu xiêu đi đến trước mặt anh rồi ngất, mỹ nam thúc thúc từ đâu xuất hiện kéo nàng lại vịn chặt vai nàng. Phong Đổng cười tươi chỉ kịp nói nhỏ một câu

    -không muốn ăn nữa đâu...
    - Phong Đổng..- hai nam nhân cùng gọi tên nàng, họ trừng nhau rồi mỹ nam thúc thúc bế nàng đi, Tiêu Nại theo sau.
    ************************************************** ****************************

    Phòng y tế nhốn nháo cả lên, khi thấy vị mỹ nam bế công chúa đặt xuống, grap đã được đổi, gối cũng là loại mềm nhất ở trường. Tiêu Nại tự nhiên ngồi vào ghế chờ. vị thiếu niên kia cũng ngồi cạnh Tiêu Nại.
    - Hôm nay anh lại không làm việc à?
    - tìm em ấy!
    Vị bác sĩ trông thấy cảnh tượng có phần quen thuộc kia lại câu cũ.
    - Vận động quá mức, cơ thể vốn suy nhược lại không chú ý dinh dưỡng. ngất.
    - Sao có thể?
    -Vì sao không, học muội ở ký túc với phần ăn của căn tin thì làm sao mạnh khỏe?
    - Em ấy không ăn!

    -....
    hai người nọ nhìn nhau. ý gì đây, anh chàng kia kiệm lời đến phát hoảng.

    Phong Đổng tỉnh lại sau giấc ngủ khá dài, hình ảnh chàng trai đang ngồi gọt táo đập vào mắt khiến nàng ảo não, đến mơ cũng gặp, nàng sợ anh ta đến vậy sao?
    -Đây, của em.
    -ư? Không phải mơ?

    Người nọ vỗ vỗ mặt nàng gương mặt vẫn không có biểu cảm.


    ================================================== =================
    Phong Đổng sau giờ học chính thức đang dạo quanh sân trường thì có vài sinh viên tụ lại bàn tán này nọ, nàng đang bực bội muốn tìm chỗ phát tiết thì phát hiện em gái Mạnh Dật Nhiên đang cùng Vũ Dao và em họ ả đi tới.
    Bộ dáng ỏng ẹo đến phát ói.
    - Yô..thì ra là thủ khoa CÔng Nghệ, hôm nay lại chạm mặt rồi.
    - Lần trước mày dám động tay chân với tao, thủ khoa thì có làm sao, chỉ dựa vào gương mặt này, vóc người này. câu dẫn giáo viên, không biết có còn trinh tiết hay không, Dật Nhiên cậu nhìn bộ mặt cao ngạo kia kìa..haha..
    -Các cô nói đủ chưa? muốn so tài không?
    - So thì so, ai sợ ai?

    Không biết từ khi nào vài nhóm sinh viên tụ họp lại, có người bên khoa báo chí tò mò dùng smartphone quay lại đoạn đấu khẩu kia. up lên diễn đàn trường. nhất thời oanh động đến cả tầng lớp giáo viên và mấy sinh viên năm cuối cấp.
    Lúc này, Phong Đổng đang đứng ở sân bắn cung, nàng không ngờ ba con ngốc kia lại gan dạ dám chấp nhận thách đấu bắn cung với nàng.
    Lân đang mặc niệm cho ba con nhóc con sắp sửa bị nghiêm trị kia." Thiếu An, lúc bọn họ bắn ngươi cố tình tạo chút cảnh vui đi." "ok"

    Phong Đổng mặc bộ Yukata vào, tư thế chuẩn, mái tóc được buộc gọn đằng sau lộ ra cái ót trắng nõn mê người, nhóm sinh viên năm cuối nhìn nàng chằm chằm, câu lạc bộ bắn cung đều ngưng lại chỉ quan sát động tĩnh bên này.
    ba người kia, chỉ có em họ Vũ Dao là dám thay áo ra, ả ta được bắn trước ba mũi tên. nhưng chỉ gần trúng hồng tâm. Nhưng rất được hoan nghênh nhất là trưởng khoa Bắn cung, chạy đến bảo nàng ta là mầm non cần được bồi, còn có thiếp mời đến câu lạc bộ bắn cung hàng tuần.

    Phong Đổng mỉm cười tươi, nơi này cần gì khách sáo không biểu diễn một phen, nàng lại nhìn thấy Tiêu Nại đang đứng bên ngoài nàng nháy nháy mắt rồi tập trung tinh thần.
    - Ba mũi tên cùng một lúc? cô xác định nhận thua nhanh như thế sao?
    - Nếu thua cuộc từ nay chỉ cần gặp chúng tôi kêu một tiếng "Chị" thôi, cần gì....

    Vũ Dao còn chưa tự sướng xong, mọi người chỉ nghe Phập rõ to, ba mũi tên chen nhau cắm giữa hồng tâm, còn người bắn kia đang nhào lộn một vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống.
    Đưa cung tên cho một học tỉ clb bắn cung đang đứng rung rẩy.
    Nếu họ bịt mắt bắn trúng đã là thiên tài thì kia....vừa lộn lên không trung vừa nhắm chuẩn bắn. lực đạo còn khiến khiêng hồng tâm chao đảo..
    - Đến lúc rồi nhỉ. Lúc nãy các cô nói nếu ai thắng thì thế nào?
    - Cậu...không định....ép buộc chúng tôi chứ?- Dật Nhiên rung rung, nhìn gương mặt thiên sứ đang mọc cánh đen kia.
    - Các cô mở miệng ra là mắng người, thế sao không nghĩ đến lúc bị mắng lại? hừ! mất hứng! không cần làm gì cả, biến ngay đi!

    -huhuhu...
    Mạnh Dật Nhiên lần đầu tiên bị ăn mắng, còn đáng sợ như vậy nàng khó kiềm chế mà òa khóc to lên chạy đi, hai người kia còn bận đơ người, đến khi nghe tiếng khóc mới hoàn hồn chạy theo Dật Nhiên.
    Vài sinh viên bênh vực mỹ nhân đứng ra mắng Phong Đổng lúc họ bắn tên có gió, còn nàng là ăn may mà thôi, Phong Đổng đinh đi nhưng quay lại nhìn bọn họ một vòng.
    -Không phục sao? mang cung tên đến!

    Người bên trong cầm tên rung rung dâng cho nàng, Phong Đổng tháo dây quấn ở cổ tay bịch hai mắt lại, nàng còn ra lệnh cho Thiếu An tạo gió mạnh đến. Thiếu An không phụ lòng nàng, gió thổi nghiêng ngả cả cây cối.
    Phong Đổng giương ba mũi tên trên cung, cánh cung nằm ngang Phốc một phát xuyên qua hồng tâm cắm sâu vào bảng.
    Bàn tay thon hồng hồng giật bịch mắt ra hừ một tiếng rồi giẫm chân đi.

    - Phong đồng học..hay cậu...gia nhập câu lạc bộ bắn cung của tụi mình đi..
    Phong Đổng trong ánh mắt mong chờ của trưởng câu lạc bộ, cầm giấy mời kia nhìn qua rồi mỉm cười lạnh lùng đánh bộp vào ngực người đó.
    - Cô gái nọ mới là mầm non cần đào tạo, tôi chỉ là tay ngang, không dám, không dám!

    -......
    Cơn giận của nàng quả thật không nhỏ, cả giáo viên ra mặt dàn xếp cũng không xong.
    Tiêu Nại đứng quan sát hồi lâu, khi nàng liêu xiêu đi đến trước mặt anh rồi ngất, mỹ nam thúc thúc từ đâu xuất hiện kéo nàng lại vịn chặt vai nàng. Phong Đổng cười tươi chỉ kịp nói nhỏ một câu

    -không muốn ăn nữa đâu...
    - Phong Đổng..- hai nam nhân cùng gọi tên nàng, họ trừng nhau rồi mỹ nam thúc thúc bế nàng đi, Tiêu Nại theo sau.
    ************************************************** ****************************

    Phòng y tế nhốn nháo cả lên, khi thấy vị mỹ nam bế công chúa đặt xuống, grap đã được đổi, gối cũng là loại mềm nhất ở trường. Tiêu Nại tự nhiên ngồi vào ghế chờ. vị thiếu niên kia cũng ngồi cạnh Tiêu Nại.
    - Hôm nay anh lại không làm việc à?
    - tìm em ấy!
    Vị bác sĩ trông thấy cảnh tượng có phần quen thuộc kia lại câu cũ.
    - Vận động quá mức, cơ thể vốn suy nhược lại không chú ý dinh dưỡng. ngất.
    - Sao có thể?
    -Vì sao không, học muội ở ký túc với phần ăn của căn tin thì làm sao mạnh khỏe?
    - Em ấy không ăn!

    -....
    hai người nọ nhìn nhau. ý gì đây, anh chàng kia kiệm lời đến phát hoảng.

    Phong Đổng tỉnh lại sau giấc ngủ khá dài, hình ảnh chàng trai đang ngồi gọt táo đập vào mắt khiến nàng ảo não, đến mơ cũng gặp, nàng sợ anh ta đến vậy sao?
    -Đây, của em.
    -ư? Không phải mơ?

    Người nọ vỗ vỗ mặt nàng gương mặt vẫn không có biểu cảm.
    - Tôi làm không hợp khẩu vị em?
    - Không phải, là tôi không quen ăn cơm. Nhưng những món anh làm rất ngon, bạn tôi nói vậy mà.
    Người kia tựa hồ tức giận, đặt quả táo gọt đẹp vô cùng vào tay nàng rồi xoay lưng đi.
    Phong Đổng vào lại game phát hiện nick mình bị người ta hack. khiêu chiến lung tung các bang phái, hiện tại bị truy đuổi khắp nơi, rao giá mỗi lần chém chết Phong Vân Tiểu Tiên sẽ được thưởng 1000 vàng.
    có người treo thưởng nàng đến tận 1 vạn vàng. quả thật đầu nàng có giá ah. nhưng muốn diệt nàng dễ vậy sao? Phong Vân Tiểu Tiên là acc ẩn danh của Phong đại thần, chuyển đổi hai acc nhanh chóng mà hiệu quả đánh nhau lại không thua kém, đó là lý do Phong Vân Tiểu Tiên luôn không hiện ra cấp bậc.
    Acc đang đứng trước mặt nàng vênh váo chỉa đại đao vào nàng, bóng dáng nàng trên đỉnh núi bị bao vây mấy vòng tạo cảm giác thê lương cô độc vô ngần.
    -Lên hết đi!
    - Phong Vân Tiểu Tiên, đồ ngạo mạn, lần trước cướp trang bị của chúng tôi lại còn phách lối như vậy. lên!
    Hàng hàng lớp lớp mũ giáp xông vào, không biết là nàng chịu chết hay có đại chiêu gì, chưa đầy 15' hơn 100 cao thủ nằm chất đống bên dưới, trên tay nàng chỉ cầm một thanh kiếm vàng rực đầy dũng mãnh.
    Kênh thế giới hiện một thông điệp được tô đỏ đậm
    - Những lần kia không phải ta làm, các người tin hay không ta cũng mặc, nhưng đừng như bọn họ, đến tìm chết!
    Video được cắt lại phát lên sau đó, những ai còn ý định muốn tìm công đạo giờ chỉ còn ngậm ngùi đi báo lại cho ban quản trị của game để họ điều tra tài khoản Phong Vân Tiểu Tiên kia.
    Sau khi đại chiến nàng cưỡi kì lân đến vùng đất có nhiều phong cảnh đẹp, bên cạnh lại có truyền tống xuất hiện, là người xếp hạng hai của bảng chiến đấu, tên là một dãy số mặc định của game.
    Người đó xuất hiện với màu áo đen, mang theo đoản kiếm nhìn như sát thủ cấp cao, hắn cũng đứng im như nàng, không một ai mở lời trước.
    Khung chat mật bật ra, hắn lịch sự hỏi nàng có muốn tìm ra acc giả mạo mình không, nếu tin tưởng hắn thì giao acc cho hắn. trong vòng 1 tuần hắn sẽ cho nàng cả địa chỉ thật của người đó.
    Phong Đổng do dự, nhưng hiện tại sắp thi học kì rồi nghĩ hè, nàng cũng không quá quan tâm đến game nên đồng ý.
    **********************************************

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Ảnh đính kèm Ảnh đính kèm

  5. #35
    Ngày tham gia
    Nov 2016
    Đang ở
    HCMC
    Bài viết
    111
    Xu
    0

    Icon1 Con Gái Nữ Thần Giáng Lâm

    Chương 6
    Truy Sát thực tế



    Hiệu quả làm việc của người bí ẩn kia nhanh chóng, khi nàng đang lên máy bay về Thượng Hải nghỉ hè thì điện thoại reo inh ỏi. nàng nhìn dãy số lại không muốn nghe tí nào nhưng có điều gì đó thôi thúc nàng bắt máy.
    - "Đổng, acc kia tên Tiểu Vũ Thanh Thanh đăng ký tại quán net gần H đại, em đang lên máy bay?"
    -"Vâng..là mỹ nam thúc thúc ạ? em sắp đi thượng hải, chúc thúc thúc tháng hè vui vẻ"
    Tút tút tút...

    Sóng điện thoại bị ngắt, Phong Đổng cũng nhét vội điện thoại vào hành lí gửi dưới hầm máy bay, lần này lại xui xẻo, hành lí nàng bị nhân viên gửi nhầm. Toàn bộ vali mất hết.
    Thượng Hải phồn hoa, trở lại nhà Phong Đổng lại tiếp tục cuộc sống sáng chiều đến công ty anh trai phát triển sự nghiệp, tối tối được anh trai hộ tống đi ngao du các quán ăn nổi danh khắp nơi.

    - EM lại gầy đi một vòng, thật không biết cho em đi đến H thị là đúng hay sai.
    - Boss ca ca, em tự biết lo mà, con gái gầy một chút mới xinh.
    - Ôm không mềm mại tí nào.
    -A...

    Phong Đổng đỏ mặt, nàng 18 tuổi vẫn chưa có tình nào vắt vay bởi ông anh trai muội khống này đây. Họ cùng vui vẻ ở nhà hàng tây lại không biết có vài ánh mắt như dao bắn tới.
    - Đáng lẻ người đó phải là con!
    - Suỵt! Đừng manh động con à, chờ vài hôm nữa cơ hội đến ngay.
    -Lại chờ, mầy người thích chờ lắm, hôm nay tôi phải làm cho ra lẻ.
    - Đứng lại..này...

    Người thiếu nữ kia mặc bộ váy ôm sát lộ ra thân hình gầy, nét mặt hao hao giống Phong Đằng hất người phục vụ té ngã, thức ăn văng trúng người khách tung tóe. cô ta chỉ quan tâm đến bàn ăn cạnh cửa kính lớn bao quát thành phố kia.
    Hiện trường nhốn nháo khó tránh gây cho họ chú ý đến, Phong Đằng tỏ vẻ không vui khi nhà hàng này lại có người khiếm nhã như vậy.

    Nhìn đến cô gái đang từng bước đi đến gần gương mặt hai người cứng lại, nét cười như biến mất.cô ta chạy đến gần Phong Đằng thì nước mắt rơi như mưa tháng 10 không ngớt.
    -Anh hai...cuối cùng em cũng gặp được anh...anh hai...huhuhu...em là em gái ruột của anh đây...anh hai...cô ta là giả mạo..cô ta muốn chiếm anh hai chiếm cả gia tộc chúng ta..

    Khóc mà nói chuyện lưu loát gớm, không biết cô ta đã tập dượt bao lâu, Phong Đổng nhếch môi nhưng giả vờ kinh ngạc phối hợp với cô ta.
    - Chuyện này...sao có thể...cô là ai..
    - Tôi là tiểu thư Phong thị, cô mạo danh tôi hơn 10 năm nay, bây giờ nên hoàn lại rồi!
    Cô ta hoàn toàn không để Phong Đổng vào mắt, bàn tay cầm nĩa của Phong Đằng nắm chặt đến rung rẩy, anh không nói lời nào mặc kệ cô ta ôm lấy chân anh.

    -Dựa vào đâu chúng tôi phải nghe cô?
    - Nhìn đi, đây là ADN của tôi và anh hai, nhìn cho kỹ đi kẻ mạo danh.

    Tờ giấy rơi xuống bàn, độ trùng khớp gen là 85%, Phong Đổng giả vờ tái mặt đi, chạy khỏi đó, nàng chạy ra khỏi cửa khôi phục sắc mặt lạnh như băng cầm phone gọi đi.
    ************************************************** ********************

    Kể từ lúc đó Phong Đổng như biến mất, nàng không quay lại Phong gia, cũng không đến Phong Đằng làm việc nàng thuê một căn biệt thự tại H thị tập trung điều tra chuyện cô gái đến nhận thân kia.
    tay mắt nàng cài ở công ty đều đặn báo cáo điều tra, mỗi người đều cho ra kết quả cô ta ngoài đi tiêu pha tiền chưa thấy động tĩnh gì khác.
    chỉ có Phong boss ngày ngày lo lắng cho nàng đến sút cân. sức khỏe giảm nghiêm trọng.
    Phong Đổng cố gắng hoàn thành phần tra lại web hoạt động của công ty, nhận ra một ít tài nguyên bị chia sẻ ra ngoài, nàng cầm phone gọi liên tục, đến khuya đèn nhà còn sáng.

    Kết quả vừa vặn 5 ngày, hàng xóm phải báo cảnh sát vì không thấy nàng ra ngoài, cảnh sát phá cửa thấy nàng nằm ngủ mê mệt trên salon, phiền muộn lấy phone nàng gọi đi số gọi đến nàng nhiều nhất.
    "Là thân nhân của Phong Đổng? ID:5xxxxxxxxxx đúng không? cô ấy cần người ở cạnh, chúng tôi là cảnh sát. Không sao, cô ấy đang ngủ, địa chỉ là xxx.yyy.zzzz nhanh đến"

    Kịch...
    Tiếng xe máy dừng nhanh trước cửa, bóng nam nhân phóng nhanh vào căn biệt thự ngoại ô, nhìn đến nàng nằm ngủ mê mệt mới thở phào, mồ hôi vả ra như tắm. cảnh sát thấy người đến mới làm giấy cam kết, cùng xem kỹ chứng minh thư mới rời đi.
    Mùi thức ăn thoang thoảng làm Phong Đổng giật mình thức giấc, nàng còn ngỡ là trộm vào nhà, móc sẵn bảo kiếm ra cầm trên tay.

    - Cẩn thận bị thương.
    - Ơ..mỹ nam thúc thúc...
    - K.O
    -K.O? anh...anh là...K.O?
    Nhìn qua một vòng nàng không thể nhận ra người được miêu tả là mặt than, tuổi lớn hơn nàng vài tuổi, lúc nào cũng tâm sự tràn đầy là người này?
    Biểu cảm mất hồn của Phong Đổng làm K.O vui vẻ khóe miệng kéo lên, nàng một lúc nhịp tim chững lại rồi đập rộn ràng hơn, ngoài trời ánh nắng rọi qua rèm cửa , chiếu sáng bừng gương mặt người kia.

    ************************************************** ***
    K.O không nhiều lời hỏi thanh kiếm nàng ở đâu ra và nàng giấu nó ở đâu, K.O chỉ dặn nàng từ nay anh sẽ dọn đến đây ở vì an toàn của nàng, cũng vì chiếu cố sức khỏe cho nàng. bù lại Phong Đổng trả cho K.O mức lương 10 con số.
    k.O không hề từ chối, anh cũng cần tiền để làm nhiều thứ, trước tiên là thoát khỏi nơi khói bếp mà anh không hề yêu thích kia.

    Phong Đổng thì bắt đầu kế hoạch thâu mỹ nam về làm cho Phong thị, mặc dù nàng giờ tạm thời rời khỏi đó, thường thường nàng mở Mac ở trang công việc dở dang rồi giả vờ đi làm việc khác, K.O nhìn thấy sẽ tự hoàn thành cho nàng. đầu óc anh quả thật là một tổ hợp tuyệt mỹ.
    nàng hôm nay mặc bộ quần áo ở nhà thoải mái nằm dài ở salon lười nhác, K.O cũng tập dần trò chuyện cùng nàng.

    - chơi game à?
    - Không, ca ca không cho em vào game nữa, em cũng không muốn gợi nhớ đến ca ca..
    - Tiền của em từ đâu có?
    - Ah, có phải anh nghi ngờ em làm chuyện bất chính? thôi nào...K.O vài hôm nữa đi với em đến nơi này, em sẽ nói anh nghe.
    -um.

    K.O xoay lưng vào dọn dẹp bàn làm việc của nàng, Phong Đổng gương mặt thay đổi cầm phone nhấn dãy số quen thuộc.
    - Kevin? Yes, It's me![....]

    Nàng trao đổi sẽ cùng người kia làm chút chuyện, nhưng trước đó có một số lạ gọi hẹn nàng ra ngoài. K.O nấp ở gần nơi hẹn đề phòng chuyện xấu xảy ra.

    -Cô hẹn tôi ra đây có chuyện gì? vì sao phải lên núi vắng vẻ thế này?
    - haha.. cô lại hay quên rồi, tôi hiện tại là Phong tiểu thư của Phong thị nha, còn cần tính kế một con nhỏ hèn hạ sao?
    - Nếu không sợ tôi, vì sao mang theo sát thủ đến? hừ, Tiêu Ái Ái, cái đuôi của cô cần giâu cho kỹ hơn.
    - Thông minh đấy, chỉ cần cô biến mất, thì mọi thứ mới thuộc về tôi hoàn toàn. Phong Đổng! Đi chết đi.

    mấy sát thủ động thủ, mang kiếm, dao có vẻ coi thường nàng lười nhác ra tay, bổng từ đâu trên tay Phong Đổng xuất hiện thanh kiếm vàng rực, nàng chém rớt từng món vũ khí rồi từ từ tiến lại gần bọn họ.
    Tiểu Ái Ái kia càng rung sợ hơn, vì sao người kia không nói cho cô ta biết Phong Đổng biết võ công còn lợi hại như vậy?Trong bóng tối K.O quan sát người thật kỹ, không ngoài ý muốn nhìn thấy Tiêu Ái Ái đang nấp một góc rung rẩy, K.O mở điện thoại quay lại toàn bộ.
    Bọn kia vừa bị đánh nằm sấp cảnh sát đã chạy đến, hiện trường bị phong tỏa, Phong Đổng cũng bị chở về đồn cảnh sát lấy lời khai. Vài nhân vật lớn nhìn qua biết thân phận nàng nên không làm khó, dù gì người kia cũng từng là vàng ngọc của Phong thị. Rời khỏi đồn cảnh sát, Phong Đổng không hay mình vô tình bị người ta chụp lén.
    Bên ngoài đồn cảnh sát mưa rơi nặng hạt, Phong Đổng không có đi xe đến nên giờ nàng đứng chờ khá chật vật, chiếc Humer sang trọng chở Mạnh Dật Nhiên chạy ngang, trông thấy nàng, Mạnh Dật Nhiên dừng xe lại trêu chọc:

    - Đây có phải bạn học Đổng không? hôm trước tôi có xem tin tức, hóa ra cô "từng" là nhị tiểu thư của thượng hải. Nhưng mà hôm nay lại chật vật ở trước đồn cảnh sát là sao?
    - EM vì cô ta mà bảo anh dừng xe lại à? hạng người kia cũng đáng để chúng ta hỏi thăm sao?- Chân Thiếu Tường đay nghiến, anh không ưa gì hạng con gái giả thanh cao như nàng. Nhìn không có nét đáng yêu chút nào cả.
    - Hai người đủ chưa? Chưa từng thấy người khác chờ xe bao giờ à? còn nữa thiếu gia, tiểu thư gì thì cũng dựa hơi gia tộc mà thôi, khi nào tự tay làm nên khiến người khác ngước nhìn thì hãy chê tôi.


    Bị khinh miệt, Mạnh Dật Nhiên nghiến răng định xuống giáo huấn nàng thì Thiếu Tường đã lái xe đi. Sau đó nàng ngồi sụp xuống dưới mưa, mặc cho cơn mưa xối đi hết những dơ bẩn trên người, khoảnh khắc đó Phong Đổng trông như thiên sứ mắc đọa.
    Một chiếc ô màu đen che mưa xối lên người nàng, Tiêu Nại không mỉm cười dịu dàng như mọi khi mà trong mắt là bão tố đang hình thành. anh một tay dìu Phong Đổng đứng lên bất chấp ướt bộ vest sang trọng trên người.
    ************************************************
    Chiếc xe bốn bánh vừa đổ vào tầng hầm, hơi ấm trong xe không đủ để xua tan cái lạnh trong lòng Phong Đổng, nàng rung lên từng hồi đến khi Tiêu Nại vỗ vỗ đầu nàng.

    -Xuống xe đi thôi!
    Phong Đổng nhìn dáng người kia lướt bên cạnh mở cửa xe chờ nàng rồi co người bước ra ngoài, nàng vẫn như trước hơi vô hồn bước theo Tiêu Nại lên tầng 15 vào nhà.

    -Đây là nhà riêng của anh, bố mẹ không ở đây, em chờ một lát anh lấy khăn lao.
    Phong Đổng gật đầu, nàng có thể dùng thần chú hong khô người với điều kiện không ai nhìn thấy, hiện tại chỉ đành chờ Tiêu Nại lấy khăn, nàng giả vờ bước vào nhà tắm, từ không gian lấy ra bộ váy hoa mềm mại mặc vào.
    Tiêu Nại chờ nàng ra trên tay vẫn còn cầm bộ áo ngủ của anh, không ngờ cô gái kia lại có váy thay, lại không biết nàng lấy từ đâu.

    - Đa tạ Tiêu sư huynh.gần đây muội gặp nhiều rắc rối quá thật ngại.
    - Không có gì, trận bóng rổ chia tay trường diễn ra vào ngày mốt, em đến xem chứ?
    -sư huynh có đánh không?

    - Chỉ ra 1 hiệp đầu thôi, vết thương anh vẫn còn ê ẩm.
    Thì ra lúc nãy là Tiêu Nại cũng ở sở cảnh sát xử lí vụ đâm xe do Khưu Vĩnh Hầu lái, họ nghi ngờ có người từ phía sau đâm vào đuôi xe khiến mất lái mới đâm vào cột đèn.

    Lúc này không biết VI Vi và Tiêu Nại đến đâu rồi? Phong ĐỔng cũng có ý riêng mới hỏi Tiêu Nại.

    - Bạn học Vi Vi cũng thích bóng rổ, muội có thể dẫn bạn ấy đến không?
    - Um, trận bóng không soát vé, nhưng các em phải đến sớm, hôm đó anh sẽ đến đón em. Nào ngủ đi.
    Tiêu Nại độc thân chỉ ở trong căn hộ 45m2 có 1 phòng ngủ và 1 ghế salon ở khu tiếp đón khách. Tiêu Nại lúc này đang ngồi trong phòng cạnh giường Phong Đổng đang nằm. nàng mỉm cười
    - Sư huynh muốn ngủ ở đây?
    -Nếu em không ngại, dù sao giường anh ngủ vẫn ấm hơn salon kia.

    Phong Đổng không đỏ mặt e ngại hoặc đuổi người, nàng đã thấm mệt, dù cho có tắm nước linh tuyền cũng không hồi phục bằng nghỉ ngơi, nàng nhắm mắt ngủ ngon, Tiêu Nại nhìn nàng từ từ ngủ mà lắc đầu, cô bé này thật sự tin tưởng anh là quân tử hay sao? dù gì nơi này cũng là nhà anh...hai người bọn họ lại ở cùng nhau..hoặc là nói nàng không sợ bị hiểu lầm, không có tình cảm đặc biệt gì với anh.
    Nghĩ đến đây, Tiêu Nại tiến lại gần Phong Đổng, bàn tay thon dài vuốt dọc theo sóng mũi của nàng nhẹ đặt nụ hôn lên đó rồi quay lưng ra ghế so pha nằm ngủ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Ảnh đính kèm Ảnh đính kèm

    ---QC---


Trang 7 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 567

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status