TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 9 của 9 Đầu tiênĐầu tiên ... 789
Kết quả 41 đến 43 của 43

Chủ đề: Cosplay giả tung hoành tận thế

  1. #41
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 40: Tập kích
    Ba ngày sau, tờ mờ sáng, trên sân thượng chung cư X.

    Thiên Hạ Băng Vũ cầm ma kiếm, đứng tấn, mắt nhắm chặt tưởng tượng một con nhũ quái đang chuẩn bị tấn công hắn.

    Sự đáng sợ của loài quái vật này chủ yếu nằm ở các xúc tu của nó. Chúng vừa nhanh, mạnh, lại rất chuẩn xác. Một khi bị quấn lấy, vậy dù Vũ có ma kiếm ở trong tay cũng sẽ chết chắc.

    Vũ từng ba lần đối đầu với nhũ quái. Hai lần đầu đều may mắn tìm đường sống trong chỗ chết. Lần thứ ba thì là đánh lén.

    Nhắm mắt, Vũ cố gắng hình dung xúc tu của quái vật đánh tới. Ma kiếm trong tay hắn theo bản năng vung lên.

    Hụt!

    Lại vung!

    Lại hụt!

    Tốc độ của mấy cái xúc tu thực sự là quá nhanh. Vũ không cảm thấy được bản thân chỉ dựa vào phản xạ thần kinh có thể theo kịp được.

    Vung kiếm nửa ngày mà không có tiến triển gì, Thiên Hạ Băng Vũ chán nản cắm ma kiếm xuống nền sân thượng ngập tuyết.

    Nhân tiện, khi đang sử dụng kĩ năng cosplay, Vũ dù có múa may chạy nhảy như thế nào đi nữa cũng không cảm thấy mệt. Đổi lại, cơ bắp của hắn cũng không tăng trưởng nhờ việc “luyện tập” này.

    Trời vẫn còn sớm, bình minh ửng hồng, những giọt sương đọng trên các nhũ băng nhỏ xíu trên mái chái sân thượng.

    Còn cả một ngày dài phía trước Vũ!

    Rất rất dài!

    Ngẩn ngơ, cái ý nghĩ đi săn nhũ quái lại nảy lên trong óc Vũ.

    Nhưng dù là có ma kiếm, phần thắng của hắn cũng vẫn chỉ là năm mươi năm mươi.

    Vũ đã từng nghĩ đến việc liều lĩnh. Nhưng đó là khi hắn chưa phát hiện ra hi vọng mới. Khi đã có hi vọng, một con đường khác an toàn hơn, dũng khí của Vũ lại sụt giảm. Hắn nhận ra bản thân chưa bao giờ là một người dũng cảm cả.

    Haizzz!

    Thiên Hạ Băng Vũ thở dài. Rồi, cơ thể hắn bỗng đông cứng lại. Bằng cảm giác, hắn phát hiện ra có thứ gì đó sở hữu ma lực tiếp cận phía sau lưng mình.

    Nó đang bám trên mái chái sân thượng!

    Nó chỉ có thể là một con nhũ quái!

    Những ngày này quá mức an ổn, Vũ đã quên là lũ nhũ quái cũng có thể tự động tỉnh lại và chủ động đi săn mồi!

    Quái vật ở sau lưng, cách Vũ chỉ hơn năm mét. Hiển nhiên là Vũ đã lọt vào trong tầm ngắm của nó. Lạ là nó vẫn chưa tấn công ngay mà lại chỉ chậm chạp trườn lại gần hơn, gần hơn nữa…

    Thiên Hạ Băng Vũ thì cũng đang chậm rãi chạm tay lên chuôi ma kiếm. Hắn không dám quay đầu lại xem quái vật. Toàn thân hắn căng cứng. Hắn nghe được tiếng tim đập bình bịch của chính mình. Giả như trời không quá lạnh lẽo, sợ rằng mồ hôi đã nhỏ giọt trên người hắn.

    Quái vật muốn gì chứ? Sao nó vẫn chưa tấn công?

    Vũ có thể cảm thấy con nhũ quái đã ở rất gần mình. Mấy cái xúc tu của nó chỉ còn một đoạn ngắn nữa là sẽ chạm tới hắn.

    Kẻ mà lẽ ra nên làm gì đó sớm hơn là Vũ thì vẫn tê liệt vì sợ hãi, thành ra đã không hề làm ra bất kì hành động tự vệ nào. Hắn trơ mắt nhìn đầu một cái xúc tu trườn đến cạnh gót chân, sau đó chậm rãi quấn lấy chân hắn.

    Một cái.

    Hai cái.

    Ba cái.

    Sao hắn vẫn không cử động được nhỉ!?

    Thiên Hạ Băng Vũ sắp bị quấn thành cái bánh tét, như một con dê núi bị trăn quấn lấy!

    Nhưng quái vật chưa thực sự “tấn công” Vũ, chưa tổn thương hắn! Và hắn bởi vậy mà chưa làm ra phản kháng!

    Bản năng của kẻ săn mồi và con mồi! Kẻ săn mồi quỷ quyệt bao trùm lấy con mồi tội nghiệp của nó bằng một áp lực không tên. Một thứ áp lực vô hình mà Vũ không thể tự mình nhận ra, hay bứt ra khỏi nó được. Cơ thể hắn vẫn chờ đợi một động tác đột ngột, và cho đến khi mà quái vật vẫn chưa làm thế, nó không cho phép Vũ được cử động!

    Rắc!

    Một tiếng rắc khe khẽ vang lên. Cùng lúc, rìa chái sân thượng dưới trọng lượng của quái vật bỗng đổ sập xuống.

    Quái vật chới với, các xúc tu thoáng co lại. Thiên Hạ Băng Vũ như kẻ vừa được giải khóa. Hắn xoay người, ma kiếm trong tay chém nghiêng.

    Roạt!

    [Ma kiếm Yatsufusa]
    Độ bền: 4 (-1)

    Một cái xúc tu bị chém đứt.

    Không dừng lại, Thiên Hạ Băng Vũ lao về phía quái vật. Đột ngột mất đi một xúc tu khiến quái vật hơi mất thăng bằng, cơ thể hình nhũ đá của nó chao nghiêng. Con mắt lớn mở to của nó đảo quanh, cố bắt lấy hình ảnh của Vũ.

    “CHẾT ĐI” Vũ hét lớn, chém ma kiếm về phía trước. Xúc tu của quái vật cũng công lại.

    Phập!

    Ma kiếm đâm vào cơ thể quái vật trước khi các xúc tu kịp đập tới. Cú đâm khiến cơ thể con quái hơi nảy lên và khiến bốn trong năm cái xúc tu đập lệch mục tiêu. Cái xúc tu duy nhất đập trúng Vũ thì cũng hơi lệch một chút bởi cú đâm, xuyên qua bụng thay vì ngực của hắn.

    Đau đớn khiến Vũ càng thêm tỉnh táo… Hắn nghiến răng nắm chặt chuôi ma kiếm kéo ngược lên.

    [Ma kiếm Yatsufusa]
    Độ bền: 1 (-3)

    Ma kiếm mở ra một cái miệng lớn toang hoác trên người quái vật, nhân tiện cắt đứt luôn cái xúc tu đang cắm xuyên bụng Vũ. Máu tuôn xối xả. Con quái rít lên, máu xanh lại càng phun tợn.

    Vẫn còn ba cái xúc tu! Vết thương đã khiến tốc độ của chúng chậm đi nhiều. Nhưng chúng đang thu lại, muốn quấn lấy người Vũ.

    Bây giờ hoặc không bao giờ!

    Triệu hồi ma kiếm!

    [Ma kiếm Yatsufusa]
    Độ bền: 5

    Ma kiếm dường như đã nhạt màu đi nhiều sau khi cắt mở cơ thể quái vật lóe lên, chém ngược xuống.

    [Ma kiếm Yatsufusa]
    Độ bền: 1 (-4)

    Một lần nữa, Vũ nhanh hơn các xúc tu của quái vật. Và lần này, hắn thành công chém con quái làm hai nửa.

    “GRIT!”

    Quái vật gào rống giãy chết. Xúc tu quẫy đập lung tung không mục đích ở xung quanh, không hề hướng về phía kẻ ở gần trong gang tấc là Thiên Hạ Băng Vũ.

    Nội tạng con quái lộ ra ngoài không khí. Sự giãy giụa khiến nhãn cầu của nó rơi ra ngoài. Giấu sau nhãn cầu và những tơ thần kinh là một vật hồng hồng đang nảy lên kịch liệt.

    Hẳn là quả tim, Vũ nghĩ và hạ kiếm không hề do dự.

    Phụp!

    Giống như quả bóng xì hơi, con nhũ quái rũ xuống và trở nên mềm oặt.

    Một đốm sáng ma lực nho nhỏ bay lên từ xác chết của quái vật.

    Trên sân thượng chung cư X, tuyết bị máu quái vật nhuộm thành màu xanh, dưới ánh nắng buổi sáng lóe lên lấp lánh, tựa như một loại kem băng đẹp mắt.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #42
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 41: Anh hùng cứu mỹ nhân
    Thiên Hạ Băng Vũ giơ tay chạm tới đốm sáng.

    [Thiên Hạ Băng Vũ]
    HP: 1, MP: 100, Kĩ năng Cosplay (Kurome lv1)

    [Cosplay (Kurome lv1)]
    HP +1
    Ma kiếm lv0
    EXP: 4/100 (+1)

    Còn chưa kịp hưởng thụ cảm giác hân hoan sau chiến thắng thì…

    ...cả người lạnh lẽo, Thiên Hạ Băng Vũ từ từ quay đầu nhìn ra đằng sau.

    Ba cái nhũ đá nhô lên từ rìa sân thượng.

    Ba con mắt đang mở lớn nhìn hắn.

    Hàng tá xúc tu đang chậm rãi trườn lên.

    Chung cư X có bốn mặt, thì ngoại trừ mặt sau, ba mặt còn lại mỗi mặt đều có một con nhũ quái!

    Nếu tính luôn cả con đã chết, có đến bốn con nhũ quái muốn biến Thiên Hạ Băng Vũ thành bữa ăn sáng.

    Con quái đầu tiên tấn công Vũ một mình. Ba con còn lại dường như sẽ không lặp lại sai lầm này!

    Lần đầu tiên kể từ sau tận thế, Thiên Hạ Băng Vũ cảm thấy cái chết! Hắn không cho rằng bản thân có thể cùng lúc đánh thắng ba con nhũ quái!

    Chỉ một con đã gần như giết chết hắn! Mẩu xúc tu đứt rời của nó vẫn còn cắm trên bụng Vũ kìa!

    Tương tự như con nhũ quái đầu tiên, đám nhũ quái mới xuất hiện thì không hề vội vã. Những con mắt lớn của chúng hẳn là đã nhìn thấy cái xác của đồng bạn chứ? Và chúng hiển nhiên không hề bận tâm chút nào. Như những con rắn, những kẻ săn mồi thiện nghệ cử động rất chậm rãi. Chúng liên tục rút ngắn khoảng cách với con mồi là Vũ, lại không có một cử động quá đột ngột nào.

    Thiên Hạ Băng Vũ không muốn khoanh tay chờ chết. Hắn vẫn còn một điểm HP, vẫn còn ma kiếm! Chiến thuật săn mồi chậm chạp của bọn quái đối với hắn cũng có lợi. MP của hắn đã dần khôi phục đầy.

    Vòng vây xiết chặt dần.

    Ngay từ đầu đã không có cơ hội bỏ chạy, Thiên Hạ Băng Vũ ngược lại bình tĩnh chờ đợi.

    Chỉ cần lũ quái vật không bóp chết Vũ ngay lập tức, hắn có lẽ là vẫn có cơ hội!

    Lúc này, cửa chái sân thượng bất ngờ bật mở!

    Cánh cửa vốn đóng kín để tránh tuyết rơi vào. Cánh cửa mà ngoài Vũ vốn không nên có người thứ hai chạm tới, vào thời khắc không tưởng này vậy mà mở ra.

    Tất cả những con mắt trên sân thượng, là của người lẫn của quái vật đều nhìn về phía nơi cửa mở.

    Đứng đó, người mà vẫn chưa bước chân ra ngoài, đang vui vẻ nhìn Thiên Hạ Băng Vũ là Hoàng Thế Hùng!

    “Chà….”

    Lời chào chưa nói hết thì Hoàng Thế Hùng cũng đã nhận ra sự có mặt của bọn nhũ quái.

    Tựa như cú click nhấn cho video tiếp tục chạy, cái clip mang tên Thiên Hạ Băng Vũ đại chiến tam quái. Lũ nhũ quái đồng loạt tấn công!

    Hàng tá xúc tu bắn tới với tốc độ mà mắt người không thể theo kịp!

    Trong tai vang tiếng rít gió, Thiên Hạ Băng Vũ không có phản ứng gì. Nhưng cảnh tượng hắn bị đống xúc tu quấn nát không xảy ra.

    Ầm! Bộp!

    Sân thượng chung cư X chấn động. Tuyết cùng với vụn xi măng bay tung tóe. Váy áo Thiên Hạ Băng Vũ lất phất trong gió. Bên tai hắn là tiếng người lo lắng nói:

    “Đừng lo! Tôi sẽ đưa em vào vành đai, trong đó có bác sĩ!”

    Gương mặt lo lắng của Hoàng Thế Hùng gần trong gang tấc, vì Vũ đang được anh chàng ôm ngang hông nhảy vọt ra giữa không trung!

    “Không cần đâu! Tôi rất ổn!” Vũ vui vẻ trả lời. Tâm trạng của hắn rất tốt, không chỉ vì đã có người xuất hiện đúng lúc cứu hắn khỏi chỗ chết. Đó còn là vì Hoàng Thế Hùng, người hắn ngóng trông bấy lâu đã trở lại. Và anh ta còn mang theo một cái bọc to mà hẳn là chứa những áo quần mà hắn muốn nữa.

    Bị Hùng ôm kiểu công chúa và phi ra giữa không trung thì không làm Vũ bận lòng.

    Hoàng Thế Hùng vội vã ôm Vũ nhảy khỏi vòng vây của quái vật, cũng không kịp lựa chọn phương hướng. Giờ, bên cẩn thận quan sát sắc mặt Vũ để xem phải chăng hắn không phải chỉ đang đùa, bên khác, Hùng lựa thế đáp xuống.

    Rầm!

    Cú đáp không lấy gì làm đẹp mắt. Xuyên qua mái nhà và làm sập một góc tường, biến một nửa ngôi nhà nhỏ xui xẻo thành đống gạch vụn.

    Lồng năng lượng được Hùng mở tối đa, bảo vệ chính mình và người được ôm trong tay. Đứng giữa đống gạch đổ, Hùng lại hỏi:

    “Em thật sự không sao ư!?”

    “Thật sự không sao!” Vũ khẳng định lại một lần nữa.

    “Nhưng… máu nhiều như vậy…”

    Mẩu xúc tu nhũ quái đứt vẫn cắm trên bụng Vũ. Giả như rút ra, máu chắc là sẽ tuôn như suối.

    Càng nhìn, Hoàng Thế Hùng càng cảm thấy không ổn. Thương thế như vậy mà! Ngu ngốc mới tin là không sao.

    Thiên Hạ Băng Vũ không để ý thấy sắc mặt xanh lét của Hùng. Hắn giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay của cậu ta.

    “Ối, làm gì vậy? Mau thả tôi xuống!”

    “Em cần được chữa trị càng sớm càng tốt!” Hoàng Thế Hùng nói. Xong cũng không quan tâm phản ứng của Vũ, một bộ muốn chuẩn bị chạy trốn.

    Về phần lũ nhũ quái trên chung cư X? Chúng không phải là ưu tiên hàng đầu của Hùng vào lúc này.

    Khi một người thức tỉnh như Hoàng Thế Hùng quyết định bỏ chạy, chỉ dựa vào ba con nhũ quái thực vẫn không đủ để cầm chân hắn. Chân trước Hùng chạy thoát khỏi căn nhà đổ, chân sau ba cái nhũ băng nhọn hoắc lần lượt cắm xuống quanh nơi hắn từng đứng. Căn nhà khốn khổ lần này đổ sập hoàn toàn sau ba tiếng ầm lớn. Nhưng lũ quái vẫn chậm chân và chỉ có thể trơ độc nhãn nhìn con mồi tiềm năng tháo chạy.

    Hoàng Thế Hùng ôm Thiên Hạ Băng Vũ, guồng chân chạy như bay trên đường lớn. Tuyết đọng trên đường bị rẽ ra hai bên như gợn sóng.

    “Đừng động, sẽ chảy máu!” Hùng nạt, vì kẻ được ôm trong tay không hề yên phận.

    “...đã bảo là tôi không sao cơ mà!” Thiên Hạ Băng Vũ cũng bắt đầu nổi khùng.

    Nhưng trừ phi hắn nói huỵch tọec cả ra về năng lực của mình, hắn chắc là không có khả năng thuyết phục được cậu thanh niên đang nóng lòng lo lắng cho tính mạng của hắn.

    Khốn kiếp thật chứ!

    Lúc mà Thiên Hạ Băng Vũ đã muốn từ bỏ và nói thẳng móng heo mọi việc, dị biến lại đến.

    Chíu!

    Tiếng súng nổ vang lên ở rất gần. Khi mà tiếng súng rơi vào trong tai thì viên đạn đã bắn lên lồng năng lượng bảo vệ quanh người Hùng, nảy và đổi hướng cắm phụp xuống đất.

    Bản thân Hoàng Thế Hùng cũng bị lực chấn làm cho lảo đảo.

    “KẺ NÀO!?” Hoàng Thế Hùng vừa vội vừa giận quát lớn, cũng không dám tiếp tục chạy giữa đường lớn nữa mà giậm chân vọt ngang, đâm xuyên qua đống tuyết trước cửa một ngôi nhà cạnh đó, phá cửa xông vào nấp bên trong.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #43
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 42: Gặp lại người quen
    “Này!” Thiên Hạ Băng Vũ gọi khẽ.

    “Đừng động!” Hoàng Thế Hùng nạt khẽ.

    Cái tên này! Từ lúc nào bắt đầu xem Vũ như con nít như vậy rồi!? Suốt ngày cosplay thiếu nữ coi mòi cũng phản pháo rất dữ!

    “Anh sắp ép hết cả huyết khỏi người tôi rồi này!”

    “A! Xin… xin lỗi! Tôi không cố ý!”

    “Tôi khó thở quá…”

    Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, Hoàng Thế Hùng bên cảnh giác quan sát động tĩnh bên ngoài, cố gắng tìm kiếm bóng dáng kẻ bắn lén, bên khác lại liên tục bị bệnh nhân quấy rầy. Cực chẳng đã, hắn chỉ đành phải thả Thiên Hạ Băng Vũ ra. Người sau vừa thoát khỏi gọng kiềm liền nhảy phắt ra đăng sau, nào có giống kẻ trọng thương sắp chết chứ?

    Dù sắc mặt trắng bệch vì mất máu là được rồi!

    Lúc nhảy còn để lại một dải máu trên nền nhà kìa!

    Gương mặt Hoàng Thế Hùng xanh lét, có thể đem đi gói bánh chưng được!

    “Tôi thực sự ổn mà! Thực sự đấy!” Thiên Hạ Băng Vũ trấn an. Hoàn toàn không có tác dụng gì là được rồi! Máu vốn nên ngừng chảy giờ sau mấy động tác mạnh của Vũ giờ lại đã rỉ ra từ vết thương. Hắn không tự biết, nhưng người khác nhìn hắn máu me đầy người thì khó chịu vô cùng.

    Giữa lúc Hoàng Thế Hùng đang cân nhắc có nên chộp lấy Vũ mà lại tiếp tục bỏ chạy hay không, vì thời gian rõ ràng là không có nhiều để mà lãng phí thì…

    ...Ngoài đường vang lên tiếng ủng đạp lên mặt tuyết mỏng lạo xạo.

    Hoàng Thế Hùng quay phắt lại, nheo mắt nhìn về hướng tiếng bước chân phát ra. Chỉ thấy, một nhóm bốn người đang lững thững đi lại. Kẻ đi đầu trông quen mắt đến không thể quen hơn được nữa.

    Khẩu súng ngắm đeo sau lưng gã cũng là một tiêu chí rất rõ ràng!

    Là gã súng ngắm!

    “Tên đó vẫn chưa chết!?”

    Thiên Hạ Băng Vũ từ lúc nào đã đi lại bên cạnh Hùng, cũng ngó nhìn những kẻ mới đến. Và hắn nhận ra kẻ đã bị mình ném lựu đạn vào mặt.

    Hoàng Thế Hùng liếc nhìn Vũ, miệng mấp máy muốn nói lại thôi.

    “Thế nào?”

    “Tôi… có điều tôi chưa có cơ hội để nói. Hắn ta không những còn sống mà cũng đã thức tỉnh!”

    “Ồ!”

    “Lúc…” Hoàng Thế Hùng còn muốn nói thêm thì bỗng bị cắt ngang bởi một giọng cao và lạnh lẽo:

    “Tao muốn nói chuyện với bọn mày một chút trước khi chúng ta quyết sống mái, có được không?” Giọng gã súng ngắm không quá to, nhưng vẫn vang vọng.

    “Chuyện gì?” Hoàng Thế Hùng hỏi lại ngay, cũng bằng một giọng lạnh lùng y hệt.

    “Ôi! Phép lịch sự của mày ở đâu mà lại hỏi chuyện người ta khi vẫn giấu mặt như thế?”

    Im lặng.

    “Được rồi, được rồi. Nói chuyện như thế này cũng được!” Gã súng ngắm nói. “Mày biết lí do mà tao vẫn theo dõi mày chứ?”

    “Lí do? Vì mày muốn trả thù?”

    “Dĩ nhiên là tao muốn trả thù rồi! Tao mất một cánh tay vì bạn gái của mày! Nhưng quan trọng hơn, tao muốn biết tại sao mà nó vẫn còn sống?”

    Hoàng Thế Hùng ngớ ra, liếc nhìn Vũ một cái nghi hoặc. Về phần Thiên Hạ Băng Vũ thì chẳng có nghi hoặc gì sất. Gã súng ngắm đã bắn một phát xuyên tim Vũ. Đổi lại, kẻ lẽ ra nên chết rồi lại sống dậy chém chết bạn gái của gã, cũng tặng gã một quả lựu đạn làm quà lưu niệm. Món quà mà xem tình hình thì cũng đã lấy đi của gã một cánh tay.

    Trước cái nhìn dò hỏi của Hoàng Thế Hùng, Thiên Hạ Băng Vũ tỉnh bơ mà xòe ra một bàn tay.

    “!?”

    “Cái bọc! Đưa cho tôi!”

    “...”

    “Sao nào? Không phải là trong bọc có đồ của tôi ư? Đưa cho tôi, rồi thì tôi có thể giúp anh cho cái tên ngoài kia biết tay!”

    Hi vọng là vậy,Thiên Hạ Băng Vũ âm thầm nói thêm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 9 của 9 Đầu tiênĐầu tiên ... 789

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status