TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 18 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 87

Chủ đề: Harry Potter: Phù thủy hàng đầu

  1. #1
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Bài viết
    3,055
    Xu
    2,235

    Mặc định Harry Potter: Phù thủy hàng đầu

    PHÙ THỦY HÀNG ĐẦU (ĐỒNG NHÂN HARRY POTTER)

    Tác giả: Đọa thiên sứ Lucifer

    Thể loại Đồng Nhân Harry Potter

    LỜI MỞ ĐẦU


    PHÙ THỦY HÀNG ĐẦU (ĐỒNG NHÂN HARRY POTTER)

    LỜI DẪN:

    Câu truyện này mình viết cho vui, mang tính tự sướng, giải trí. Đọc truyện Harry Potter từ ngày xưa xửa xừa xưa, từ cái hồi còn ra những quyển truyện nhỏ xíu xíu, mỏng mỏng mà có hình vẽ minh họa ấy. Rồi chờ đợi từng phần, từng phần ra một, và đến kết thúc với một cảm giác tiếc nuối. Bộ truyện này hy vọng sẽ có thể chấm dứt sự tiếc nuối ấy. Hy vọng được sự góp ý giúp đỡ của mọi người. Xin cảm ơn.

    Tóm tắt:

    Nhân vật chính tên là Minh, là người luyện võ. Hắn quan niệm võ công không có chính hay tà, chỉ có là người ta dùng để làm gì mà thôi. Quan niệm của hắn võ công là để cứu khổn phò nguy, cường thân kiện thể chứ không phải để bắt nạt người khác. Một lần hắn vì giúp đỡ 1 ông già trên xe buýt mà bị đâm, sau đó mới biết ông già là thần đang đi du lịch, ông già liền đưa hắn vào thế giới Harry Potter cùng 1 số giúp đỡ. Năm 11 tuổi hắn vào Hogwart, cùng đợt với nhân vật chính, được phân vào Slytherin, nhưng lại giữ quan hệ tốt với bộ ba Gryffindor... Cùng xem nhân vật trải qua thế giới phù thủy ra sao nào...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    LINK GÓP Ý CHÉM GIÓ
    Lần sửa cuối bởi khanhan18, ngày 05-02-2015 lúc 15:39.
    ---QC---


  2. Bài viết được 75 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    a0904743589,alice1712,bluedragon006,cuongk10bn,katarinasky,kingnice91,lamduy1230,leductho,lntntl,long17111995,MaLongy,map,Odisey,pc1903,quangminhlaso1,Satan666Lucifer,thuytientim,toankg,topvipboy,trung1234567890,vaypypy,Voọc,volhar,Wisteria Vendetta,Zoro_NDK,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Bài viết
    3,055
    Xu
    2,235

    Mặc định Chương 1: Thần đi... Du lịch?!?

    PHÙ THỦY HÀNG ĐẦU (ĐỒNG NHÂN HARRY POTTER)

    Tác giả: Đọa thiên sứ Lucifer

    Thể loại Đồng Nhân Harry Potter

    CHƯƠNG 1: THẦN ĐI... DU LỊCH?!?



    CHƯƠNG 1: THẦN ĐI... DU LỊCH?!?

    Hey, hô, hey, hô

    Trên con đường nhỏ chạy vòng quanh ngọn núi Nùng trong Bách Thảo, một thanh niên trẻ tuổi mặc bộ đồ thể thao màu xanh đậm đang chầm chậm chạy vòng quanh. Cậu là Ngọc Minh, sinh viên năm cuối trường ĐH Văn Hóa Hà Nội. Chạy được 3 vòng quanh công viên, Ngọc Minh leo lên núi Nùng, mang tiếng là núi, nhưng đây chỉ là một ngọn đồi nhỏ ở trong công viên, không khí trong lành, mát mẻ. Ngọc Minh leo lên núi, bắt đầu luyện tập các chiêu thức mới học được. Trong tủ sách ở nhà Ngọc Minh có rất nhiều “bí kíp” võ công, từ Thiếu Lâm Đường Lang Quyền, Hầu quyền đến đao pháp Bình Định... Đối với những người bình thường, những bí kíp này thật sự là chả có chút ích lợi nào cả, múa may cho đẹp mắt, nhưng đối với Minh thì không như thế. Nhà cậu có 1 bộ sách nội công cổ bằng chữ Nho, đáng lẽ là đã bị mọt ăn hoặc thành đồ cổ rồi, nhưng may mắn mà Ngọc minh học Khoa du lịch, môn Hán-Nôm là một môn học bắt buộc. Sau đó, một lần vô tình dọn nhà, cậu tìm thấy quyển sách có ghi 4 chữ “Mạc Gia bí điển”. Thấy kỳ lạ, cậu giở xem 1 lần, chữ biết chữ không, cuối cùng cậu cũng hiểu được đại khái như thế này

    “Mạc Gia bí điển là bộ sách ghi lại bí pháp luyện tập nội công của nhà họ Mạc, do lưỡng quốc trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi lúc đi sứ nhà Nguyên đã được vua Nguyên Thành Tổ cho đi thăm quan thư viện hoàng gia, đọc được các võ công bí điển mà vua Nguyên sưu tầm được, lúc về lại kết hợp với võ công của Việt Nam mà thành. Về sau, Mạc Đăng Dung cũng dựa vào luyện võ trong quyển sách này mà trở thành cao thủ, cướp được ngôi vua nhà Lê lập nên nhà Mạc.”

    Quyển sách có hai bộ, Mạc Gia bí điển ghi lại bí pháp nội công, còn một quyển là Tiết Phu Công, ghi lại chiêu thức. Nhưng đáng tiếc là thời loạn lạc, không biết Tiết Phu Công đã thất lạc ở nơi nào rồi. Nhưng cũng lại may mắn, hiện tại là thời đại công nghệ thông tin, sách dạy chiêu thức võ công bán đầy đường, upload đầy mạng. Bởi thế, Ngọc Minh dùng Mạc Gia bí điển luyện nội công, dùng nội công đó ứng dụng vào chiêu thức của các môn phái, uy lực không phải là nhỏ.

    Tuy vậy, do vì tự tìm hiểu, mày mò, mấy lần Ngọc Minh gặp nguy hiểm suýt tẩu hỏa nhập ma, cũng bởi vì võ công mà ra. Ai đời Dịch Cân Kinh của thiếu Lâm mà đăng sai lệch hết cả, mới chỉ nhìn qua mà Ngọc Minh đã bị khí huyết nghịch chuyển, hộc máu, nếu luyện chắc chắn thập tử vô sinh.

    Luyện xong võ công, Ngọc Minh về ăn sáng rồi bắt xe buýt đi làm. Cậu đang làm thêm cho một công ty làm game, sở thích cá nhân của cậu. Minh vừa huýt sáo vừa bước lên chiếc xe buýt số 22 quen thuộc mà không biết đây là chuyến xe sẽ thay đổi cuộc đời cậu

    Ngọc Minh bước lên xe, đánh giá xung quanh 1 chút. Hôm nay xe hơi đông, nhưng xung quanh chỗ của Minh chỉ có mấy người đáng để ý. Một ông già gầy gò, trông hiền lành, chất phác, ôm 1 cái ba lô to đùng. Mấy cô bé học sinh cấp ba xinh xắn, nhí nhảnh đang nói chuyện, bấm điện thoại lách chách. Hai thằng nhóc tầm 17, 18 đầu nhuộm vàng hoe, tai gắn khuyên, trông cũng có chút chất chơi. Một tên thần kinh lên xe buýt còn đội mũ đeo khẩu trang.

    Xe chạy gần đến bến thì đột nhiên khựng lại, làm mọi người ngã chúi vào nhau. Tên đội mũ thừa lúc này, nhanh tay giật lấy cái ba lô của ông già rồi nhảy xuống xe. Ngọc Minh vì có luyện qua một ít võ công, lúc này không mất thăng bằng, hoàn toàn thấy được hành vi của tên này, lập tức đuổi theo, hô lên:

    - Thằng kia, đứng lại

    - mày muốn gì, thằng nhóc – tên đội mũ lưỡi trai gằn giọng

    - Đưa cái ba lô đây, rồi cút đi – Ngọc Minh cười nói

    - Mẹ, muốn chết hả mày – thằng móc túi tức giận chửi bới, nhặt gạch ném về phía Minh

    Minh khẽ lắc người, né được gạch ném đến từ phía tên móc túi, xoay người đá trúng tay hắn. Tên này đau phải buông rơi ba lô. Minh thừa cơ nhặt lấy, cười nói với hắn

    - Thôi cút đi, tao chả báo công an đâu, kiếm việc gì tốt mà làm – rồi xoay lưng bước đi

    Vừa xoay lưng, cậu va phải một người. Lập tức Minh cảm thấy đau nhói ở bụng, xong đời, cậu nhủ thầm. Thì ra đồng bọn của tên vừa nãy từ đằng sau lén đâm Minh một nhát. Ngọc Minh tức giận, nắm đấm đấm ra một phát giữa thái dương tên đánh lén, khiến hắn gục xuống bất tỉnh, não chấn động, nhẹ thì mất trí nhớ, nặng thì đi Châu Quỳ cũng có khả năng lắm. Tên móc túi lúc này cũng nhặt 1 viên gạch, định phang vào người Minh, nào ngờ, cậu chàng nén đau, lùi lại, dùng khuỷu tay đánh mạnh vào ngực tên này, khiến hắn gục xuống ói ra một đống nước chua. Xử lý xong hai tên côn đồ móc túi, Ngọc Minh thấy sức lực dần dần bỏ cậu mà đi, người cứ nhẹ dần, nhẹ dần...

    -----------

    Ngọc Minh không biết mình mất ý thức bao lâu, cậu có cảm giác rất nhanh, chỉ mấy giây, nhưng cũng có vẻ như rất lâu, mấy chục năm cũng có thể...

    - Xin chào, anh bạn trẻ - một âm thanh vang lên đánh thức Ngọc Minh lúc này còn đang trong trạng thái mơ hồ

    Ngọc Minh nhìn quanh thì thấy ông già trên xe buýt đang mỉm cười nhìn cậu, xung quanh không gian là vũ trụ bao la rộng lớn với muôn ngàn dải thiên hà, muôn ngàn vì sao lấp lánh khắp nơi nơi

    - Ông là ai, cháu đang ở đâu đây? – Ngọc Minh lễ phép hỏi, kính già yêu trẻ là điều cậu được bố mẹ dạy từ bé

    - Đây tất nhiên là vũ trụ rồi, còn ông, người ta hay gọi ông là Thượng đế, Sáng thủy Thần, tổ thần hay những từ ngữ tương tự như thế

    - Ông là thần? – Ngọc Minh không tin vào điều mình vừa nghe thấy

    - Ừ, ông là thần

    - Vậy... chuyến xe buýt...?

    - À, làm thần cũng buồn lắm, đôi khi ta tự cấp mình đi chơi giải sầu. Hôm đó ta đặt vé máy bay đi Phú Quốc – Côn Đảo chơi, đang ra sân bay thì gặp chuyện – thần giải thích

    - Hic, chết oan rồi – Ngọc Minh buồn rười rượi, cậu đúng là chết vô ích mà, hai tên đó cho dù cậu không ra tay thì cũng không thoát được, ai đời đi trộm đồ của thần bao giờ

    - Đừng buồn – ông thần vỗ vai Ngọc Minh nói – lần này cháu chết coi như là vì ta, ta sẽ cho cháu một cơ hội khác

    - Cháu sẽ sống lại – Ngọc Minh sáng mắt lên

    - Thực tế mà nói thì là cháu mượn xác hoàn hồn - ông thần nói

    - Là seo?

    - Ở thế giới cũ, thân xác của cháu đã chết trước mặt bao người rồi, ta chỉ kịp nhanh tay vớt linh hồn và kí ức của cháu, để nó khỏi tan biến mất mà thôi. Bởi vậy cháu có 2 lựa chọn , 1 là mượn xác người sắp chết hồi sinh, 2 là sang một thế giới khác mà sống lại

    - Uhm, khó nghĩ nhỉ. Thôi, thế giới này còn người nhà, cháu sống lại mà không gặp được mọi người thì cũng khổ, để cháu sang thế giới khác đi ông

    - Ok, cháu muốn đi đâu?

    - Là sao?

    - Là thế này, ta có thể đưa cháu đi đến các thế giới khác nhau, truyện, phim, hoạt hình, vân vân và vân vân, chỉ có cháu không nghĩ được, không có ta làm không được

    - Cháu muốn đến thế giới của Harry Potter, cháu muốn vào Hogwart học. Trước đây cháu thích nhất là truyện đồng nhân Harry rồi

    - Ha ha, hay lắm. Ta cũng hay đọc đồng nhân Harry Potter, bởi vì cháu và ta cùng sở thích, ta cho cháu lựa chọn mấy món quà

    - Cháu muốn 1 cây đũa phép, 1 cái nhẫn chứa vật, mấy triệu Galleon, và giữ nguyên cái tên này

    - Ha ha, hay đấy. ta đồng ý. Nhẫn chứa vật sẽ đeo trên cổ cháu, đũa phép cũng ở trong đó, Galleon trong ngân hàng, chìa khóa số 1009 ta sẽ đặt trong nhẫn trữ vật. Ha ha, ta thật sự rất chờ mong cháu biểu hiện ở thế giới phù thủy, ha ha.

    - Vâng, cháu sẽ cố gắng. Cảm ơn ông.

    - Không có gì. Chúc cháu vui vẻ trong 1 kiếp mới. – Vị thần nói, phất tay một cái, Ngọc Minh liền biến mất. Ông thần lẩm bẩm nói một mình “Thật là một đứa trẻ ngoan”

    ---------------------

    Trại mồ côi St Peter, Luân Đôn

    - Ôi, sơ Maria – một bà sơ già kêu lên – sơ có nghe thấy tiếng trẻ con khóc đâu đây không?

    - Có, thưa sơ trưởng, có lẽ lại là một đứa trẻ nữa – người sơ trẻ tuổi nói

    - Đi, đi tìm nó và mang nó vào, kẻo nó chết cóng mất – bà sơ già tốt bụng lo lắng

    - Vâng, thưa sơ trưởng

    Chỉ một lát sau, sơ Maria mang theo một cái nôi xinh xắn đi vào, trong nôi là một bé trai người Châu Á, tóc đen, đang nằm mút tay

    - Thật là một đứa bé xinh xắn. Nó tên gì nhỉ

    - Minh Ngoc, thưa sơ trưởng – sơ Maria chỉ tay vào chữ Ngọc minh trên nôi

    - Không phải đâu, sơ Maria, người Châu Á đọc tên là Ngoc Minh, đọc ngược với chúng ta – bà sơ già hiền lành nói

    - Không sao đâu, con trai, chào mừng con đến với đại gia đình của chúng ta

    ---------------

    Thời gian thấm thoắt trôi, Ngọc Minh bây giờ đã 7 tuổi. Cậu vừa mới lẻn đến Hẻm Xéo, vào ngân hàng Gringotts lấy ra mấy ngàn Galleon, mua hết sách vở dạy ma thuật, trong đó có cả mấy quyến sách cấm dạy phép thuật hắc ám, tất cả đem đặt vào bên trong nhẫn. Mấy quyển sách hắc ám này Ngọc Minh trả tiền gấp nhiều lần giá trị của quyền sách thật, mà mấy lần cũng suýt bị mấy lão phù thủy già chơi đểu, định giết người cướp tiền. Nhưng dựa vào thân pháp nhanh nhẹn, kẻ địch vừa rút đũa phép ra hắn đã nhanh chóng lao lên, một quyền, 1 đá, đánh gục kẻ thù khi hắn chưa kịp dùng phép, hoặc nếu khoảng cánh hơi xa thì nhanh nhẹn né tránh rồi kéo dần khoảng cách, hoặc dùng ám khí đánh vào tay cầm đũa của bọn chúng. Nhờ vậy cậu luôn chuyển bại thành thắng, đem mấy lão phù thủy già hằn học đánh cho mắt sưng mày tím, bắt buộc phải giảm giá cho Ngọc Minh. Cậu cũng dùng máy quay ghi lại hành vi xấu xa của bọn hắn, đe dọa nếu dám trả thù cậu sẽ cho cả thế giới phù thủy biết chuyện này. Đám gian thương hận Minh cũng chả làm gì được, muốn buôn bán cần gì? Cần chữ tín, không có chữ tín, cho dù là ai cũng không thể làm ăn được. Bởi vậy, Ngọc Minh đối với đám gian thương này giống như ôn dịch, chỉ cần thấy hắn từ xa là đóng cửa treo biển đi vắng... Ngọc Minh cũng mua một ít thảo dược, một cái nồi thuốc về tập làm bùa phép. Sau đó là chuỗi ngày không yên bình ở nhà thờ St Peter. Có đôi khi có ai đó quên mất gì đó, hay tự dưng mất đi một đoạn trí nhớ. Đó là do Ngọc Minh dùng thử ma pháp, sau đó dùng lời nguyền quên lãng để xóa trí nhớ của mọi người. Dĩ nhiên là cậu chỉ dùng những ma pháp nhẹ nhàng mà thôi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thaimanh, ngày 09-04-2013 lúc 07:56.

  4. Bài viết được 88 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    a0904743589,bluedragon006,chiengminh,cuongk10bn,dnna261,Dzinh,forfun,katarinasky,kingnice91,lamduy1230,leductho,lntntl,MaLongy,map,momo123,ngocphuoc84hcm,pc1903,quangminhlaso1,Satan666Lucifer,stardust1993,TửLinh,Thần Lười,tienlavoke,toankg,trung1234567890,tuantreu,v4nk13p,vaypypy,volhar,Wisteria Vendetta,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Bài viết
    3,055
    Xu
    2,235

    Mặc định Chương 2: Thư mời

    PHÙ THỦY HÀNG ĐẦU (ĐỒNG NHÂN HARRY POTTER)

    Tác giả: Đọa thiên sứ Lucifer

    Thể loại Đồng Nhân Harry Potter

    CHƯƠNG 2: THƯ MỜI


    CHƯƠNG 2: THƯ MỜI

    Năm Ngọc Minh 11 tuổi, Mạc Gia bí điển Ngọc Minh đã luyện đến tầng 5, là cái tiểu cao thủ rồi. Đó là vì cậu luyện võ từ lúc 5 tuổi, gân cốt mềm mỏng, là độ tuổi tốt nhất để rèn luyện võ công. Nhưng quan trọng nhất là cuối cùng thì cái điều mà cậu chờ đợi bấy lâu nay cũng đã đến. Đó là vào một buổi sáng đẹp trời, khi Ngọc Minh đang dọn phòng ăn của sơ cả. Khi cậu vừa ngẩng lên thì thấy ngay trên mặt bàn ăn một lá thư có phong bì vàng, địa chỉ ghi bằng chữ mực xanh.

    Gởi Ngọc Minh
    Phòng số 3
    Trại St Peter
    Luân Đôn

    Cậu liền đem lá thư đút vào túi áo, sau đó tiếp tục làm việc như không có chuyện gì xảy ra cả. Sau bữa trưa, Ngọc Minh về phòng và giở thư ra đọc

    HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
    Hiệu trưởng: Albus Dumbledore
    (Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thủy, tổng Warlock, trọng nhân tối cao, Liên đoàn phù thủy quốc tế)
    Kính gởi cậu Ngọc Minh
    Chúng tôi rất hân hạnh thông báo cho cậu biết rằng cậu đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách và trang thiết bị cần thiết.
    Khóa học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất là ngày 31 tháng 7.
    Kính thư,
    Giáo sư McGonagall
    Phó hiệu trưởng.
    McGonagall

    Cú? Ngọc Minh nhìn ra cửa, lập tức cậu thấy một con cú mèo đang gật gù ngoài cửa sổ. Ngọc Minh lập tức lấy giấy bút ra viết thư trả lời

    Kính gửi Giáo sư Mc Gonnagall
    Tôi đã nhận được thư mời của học viện, và tôi sẽ rất vui lòng được vào học ở học viện, nếu được biết thêm chi tiết về học viện. Hy vọng được gặp giáo sư để trao đổi nhiều hơn
    Kính thư,
    Ngọc Minh

    Sau đó Ngọc Minh mở cửa sổ ra, con cú mèo liền bay vào, ngậm lấy lá thư và bay đi mất

    Tối hôm đó, Ngọc Minh nghe tiếng gõ lộc cộc trên cửa sổ, cậu mở mắt ra và nhìn thấy con cú mèo hôm qua đang dùng mỏ gõ gõ vào cửa kính. Ngọc Minh liền dậy mở cửa sổ, con cú mèo bay vào và thả xuống một phong thư khác

    Kính gởi cậu Ngọc Minh
    Chúng tôi đã nhận được thư trả lời của cậu, và sẽ cử một giáo viên đến để trao đổi với cậu nhiều hơn về việc học ở học viện.
    Kính thư,
    Giáo sư Mc Gonnagall,
    Phó hiệu trưởng
    Mc Gonnagall

    Sáng sớm hôm sau, tu viện St Peter đón một người khách lạ, một người phụ nữ vóc dáng cao, mái tóc đen tuyền dài đến ngang lưng, mặc một bộ trang phục kỳ quái: áo choàng dài thoạt nhìn rất không vừa người. Người này chính là giáo sư Mc Gonnagall

    Một vị sơ trẻ mở cửa cho giáo sư Mc Gonnagall, hỏi

    - Xin lỗi, bà muốn gặp ai?

    - Tôi muốn gặp sơ Maria, tôi đã hẹn trước với sơ ấy

    - Vâng, xin mời bà vào – vị sơ trẻ nói, mở rộng cửa

    Sơ trẻ dắt giáo sư Mc Gonnagall đến một căn phòng ở dưới lầu 1, trên cửa có ghi
    “Viện St Peter
    Sơ trưởng
    Maria”

    - Thưa sơ trưởng, có bà Mc Gonnagall nói có hẹn trước với sơ

    - Đúng vậy, mời bà ta vào đi – sơ Maria nói

    Giáo sư Mc Gonnagall bước vào phòng hiệu trưởng, chỉ một lát sau, bà đi ra, đi về phía căn phòng số 3 trên tầng 2, vừa đi vừa nhớ lại cuộc nói chuyện với sơ Maria. Theo lời kể của sơ Maria, Ngọc Minh là một đứa trẻ ngoan, hiền lành, nhưng hơi kỳ lạ. Sự kỳ lạ đó là những người hay tiếp xúc với Ngọc Minh thường bị mất đi trí nhớ trong một đoạn thời gian.

    --------------
    Phòng số 3

    Ngọc Minh đang thử luyện minh tưởng, giống như trong các truyện huyền huyễn mà cậu đọc trước đây, nhưng không thành công. Cậu đang suy nghĩ xem lí do thất bại là tại sao thì có tiếng mở cửa. Ngọc Minh nhìn ra cửa thì thấy 2 người phụ nữ đang mỉm cười nhìn cậu. Một người là sơ trưởng Maria, một người khác, cậu đoán là giáo sư Mc Gonnagall của trường Hogwart

    - Chào sơ trưởng, chào bà – Ngọc Minh đứng dậy lễ phép chào hỏi – một ngày tốt lành

    - Một ngày tốt lành, Ngọc minh – Giáo sư Mc Gonnagall cùng sơ Maria cười đáp lễ, sau đó sơ Maria lui ra để lại giáo sư Mc Gonnagall nói truyện riêng với Ngọc Minh – Ta là giáo sư Mc Gonnagall, đến từ học viện Hogwart. Ta đã nhận được thư trả lời của cậu, và ta đến đây để trao đổi sâu hơn

    - Vâng, thưa giáo sư Mc Gonnagall, cháu có vài câu hỏi nhỏ được không ạ?

    - Xin mời tự nhiên, cậu Ngọc Minh – giáo sư Mc Gonnagall cười hiền

    - Pháp thuật có thật sao?

    - Đúng vậy – giáo sư Mc Gonnagall cười, rút ra đũa phép với Ngọc Minh vẩy một cái, trong không khí xuất hiện tuyết rơi, rồi sau đó tuyết biến thành một viên cầu tuyết trắng tròn vo

    - Thật kỳ diệu, cháu đồng ý nhập học. Xin hỏi cháu phải chuẩn bị những gì?

    - Ta sẽ dẫn cháu đi mua những vật dụng cần thiết, chúng ta có quỹ đặc biệt để hỗ trợ những học sinh như cháu. Chúng ta sẽ khai giảng vào đầu tháng 9, cháu sẽ đi đến Hogwart bằng tàu hỏa đặc biệt từ sân ga Chín Ba Phần tư, Nhà ga Ngã Tư Vua.

    - Vâng, xin cảm ơn giáo sư

    - Không có gì, chúng ta đi thôi

    Đây là lần thứ hai Ngọc Minh đến Hẻm Xéo, nơi này vẫn bẩn thỉu như cũ. Giáo sư Mc Gonnagall đưa cho Ngọc Minh một lá thư khác, nói

    - Đây là giấy nhập học và danh sách đồ dùng học tập của cháu, trên đó có ghi thứ phải mua

    “HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS:

    ĐỒNG PHỤC:
    Học sinh năm thứ nhất cần:
    1. Ba bộ áo choàng thực tập (màu đen).
    2. Một nón đỉnh nhọn (màu đen) đội hàng ngày.
    3. Một bộ găng tay bảo hộ.
    4. Một áo choàng mùa đông (màu đen với thắt lưng bạc).
    Chú ý là đồng phục của học sinh đều phải đeo bảng tên và phù hiệu.

    SÁCH GIÁO KHOA:
    Tất cả các học sinh đều phải có những sách sau đây:
    1.Thần chú cơ bản tập 1- Miranda Goshawk.
    2. Lịch sử pháp thuật – Bathinda Bagshot.
    3.Lí thuyết pháp thuật – Adalbert Waffling.
    4.Hướng dẫn biến hình cho người nhập môn – Emeric Switch.
    5.Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật – Phyllida Spore.
    6.Đồ cương pháp thuật và Độc dược – Arsenius Jigger.
    7.Sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng – Newt Scamander.
    8.Lực lượng Hắc ám và hướng dẫn tự vệ - Quentin Trimble.

    TRANG THIẾT BỊ KHÁC:
    1. Một đũa phép.
    2.Một cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2).
    3.Một bộ ống nghiệm thủy tinh.
    4. Một kính viễn vọng.
    5.Một bộ cân đồng.

    Học sinh cũng có thể mang theo một con cú, một con mèo hoặc một con cóc.

    Phụ huynh cần chú ý, học sinh năm nhất không được phép có chổi riêng.”

    Vừa định dắt Ngọc Minh đi mua đồ thì một con cú mèo từ đâu bay đến, đậu lên vai giáo sư. Bà lấy xuống lá thư giắt dưới chân cú, mở ra xem, gương mặt lộ vẻ bồn chồn bất an

    - ngọc Minh, ta có việc phải đi gấp, con tự chọn đồ được chứ?

    - Vâng, tất nhiên là được thưa giáo sư – Ngọc Minh trả lời

    Sau đó giáo sư Mc Gonnagall đưa cho Ngọc Minh 100 Galleon, rồi nhanh chóng đi về phía cửa ra vào Hẻm Xéo. Ngọc Minh bắt đầu mua đồ, hắn chọn đồ, tuy không phải tốt nhất nhưng cũng đều là hàng cao cấp, tiêu tốn tất cả hơn 1000 galleon. Cuối cùng là chọn đũa phép rồi. Ngọc Minh tiến đến cửa hàng bán đũa phép của Olivander.

    Tiệm đũa phép của Olivander vừa nhỏ lại vừa nhếch nhác, bừa bãi, trên cửa khắc mấy chữ vàng: “Olivander, nhà sản xuất đũa phép uy tín từ năm 382 trước công nguyên”. Bên trong cửa sổ bụi bặm chỉ trưng một cây đũa phép đặt trên cái gối màu tím bạc thếch.

    Khi Minh bước vào trong tiệm, cậu đột nhiên nghe thấy tiếng chuông leng keng đâu đó. Bên trong cửa tiệm diện tích rất nhỏ, không còn gì ngoài một chiếc ghế gỗ đã cũ mèm. “Chào buổi chiều” Một âm thanh ôn hòa vang lên, một ông già đứng trước mặt cậu, dùng đôi mắt to đánh giá Minh từ đầu đến chân

    - Chào buổi chiều – Ngọc Minh đáp

    - Cậu tên là gì?

    - Thưa ông, tên cháu là Ngọc Minh.

    - Cậu tên rất lạ, cậu người ở đâu

    - Cháu nghe nói cháu là người Châu Á, hình như là Việt Nam

    - Ta chưa nghe qua. Tốt rồi, cậu dùng đũa phép tay nào?

    - Tay trái ạ - Tất nhiên rồi, tay phải dùng đũa phép xịn mà

    - Giơ tay lên, như thế này, đúng rồi, tốt lắm, giữ thẳng thế nhé – lão Olivander đo từ vai đến ngón tay của Minh, từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai xuống đất, từ tay đến đầu gối và vòng quanh đầu, thật kỹ càng và cẩn thận. vừa đo ông vừa nói – mỗi cây đũa phép ở đây đều được làm từ nguyên liệu đặc biệt, có lõi làm bằng chất liệu ma thuật hùng mạnh, lông kỳ lân, phượng hoàng hoặc gân rồng. Không có cây đũa nào giống cây đũa nào, giống như không có hai con kỳ lân, phượng hoàng hay rồng nào giống hệt nhau.

    Đo đạc xong, lão Olivander trèo lên một cái giá, lấy xuống một cái hộp. Lão lấy một cây đũa đưa cho Minh nói

    - Đây rồi, lông phượng hoàng và gân rồng đất, dài 6 inch, vẫy vẫy thử xem nào

    Minh vừa vung vẩy cây đũa, lão Olivander đã giật lại

    - Không đúng, thử cây này đi, gỗ cây tầm ma và gân rồng biển Nauy, dài 5 inch rưỡi

    Thử một thôi một hồi, gần 20 cây đũa, cuối cùng lão Olivander mới lấy ra 1 cây đũa màu bạc, trong một cái hộp có vẻ cũ kỹ

    - Cái này là tác phẩm xuất sắc nhất của ta hồi 60 năm trước, kết hợp máu phượng hoàng, lông đuôi ác mộng, gân rồng đuôi gai Hungary. Thử xem thử xem

    Ngọc Minh vừa cầm vào chiếc đũa, cậu đột nhiên cảm thấy có một cảm giác kết nối máu thịt giữa Minh và cây đũa. Cậu hua tay một vòng, một vòng ánh sáng bạc lóe lên, lung linh kỳ ảo

    - Đúng vậy, chính là nó rồi cậu bé – lão Olivander mừng rỡ nói – nửa chính nửa tà, rất mạnh, rất... kỳ lạ... ta không đọc được tương lai của nó. Cậu bé, cậu nhất định sẽ nổi tiếng, ta đảm bảo đấy

    Trả cho lão Olivander 10 Galleon, nhận lấy cây đũa phép của mình, Ngọc Minh lại đi mua 1 con cú mèo, 1 con cú màu trắng rất đẹp, làm vật cưng của mình. Cậu gọi nó là Lucky.

    Mua xong cú mèo, Ngọc Minh vừa ra khỏi Hẻm Xéo, đang lên kế hoạch đi du lịch Luân đôn mấy ngày, chờ đến lúc khai giảng thì một âm thanh vang lên

    - Anh bạn trẻ, vui vẻ chứ...


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 76 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    a0904743589,bluedragon006,chiengminh,cuongk10bn,dnna261,Dzinh,katarinasky,kingnice91,lamduy1230,leductho,lntntl,MaLongy,map,momo123,pc1903,quangminhlaso1,Satan666Lucifer,stardust1993,TửLinh,Thần Lười,tienlavoke,toankg,tuantreu,v4nk13p,vaypypy,volhar,Wisteria Vendetta,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Bài viết
    3,055
    Xu
    2,235

    Mặc định Chương 3: Chiếc hộp andalite

    PHÙ THỦY HÀNG ĐẦU (ĐỒNG NHÂN HARRY POTTER)

    Tác giả: Đọa thiên sứ Lucifer

    Thể loại Đồng Nhân Harry Potter

    CHƯƠNG 3: CHIẾC HỘP ANDALITE


    CHƯƠNG 3: CHIẾC HỘP ANDALITE


    Nghe thấy lời gọi bằng tiếng Việt này, Ngọc Minh vội vàng quay lại. Phía sau lưng cậu, đang ngồi trên băng ghế đợi xe buýt là ông thần (nghe như ôn thần ấy nhỉ) năm nào. Đứng sau lưng ông ta là một người thanh niên trẻ tuổi có lẽ cũng là người Việt Nam, cũng đang dùng ánh mắt tò mò đánh giá Minh. Điều đặc biệt là những người xung quanh hình như không hề nhìn thấy 3 người, không thấy có ai liếc mắt họ lấy 1 cái, tựa như bọn họ là không khí vậy

    - Chào ông, lâu quá mới gặp.

    - Hà hà, đối với cháu là lâu, đối với ta, hình như chỉ mấy giây mà thôi – ông thần cười đáp – giới thiệu với cháu, đây là Long, “thần thực tập”, chuẩn bị làm người thừa kế của ta – ông già chỉ

    - Chào cậu – chàng thanh niên tên Long chìa tay ra bắt tay Minh – tôi là Long, bị lão già này lừa bán đứt cuộc đời cho lão ấy rồi

    - Chào cậu – Minh cố nén cười, anh chàng này cũng hay đấy – tôi là Minh, vì cứu sư phụ của cậu mà chết, nên được ông ấy đưa đến đây. Tôi thấy ông thần này là người tốt mà – khen câu chả chết ai

    - Ha ha, thấy chưa nhóc, ta đã nói thế nào cậu ta cũng khen ta là người tốt mà – ông thần cười ha hả nói với Long – Minh, đi với ta, có món quà này cho hai đứa đây

    Nói rồi mặc kệ Minh có đồng ý không, ông thần phất tay một cái, 3 người lập tức biến mất, không còn lại dấu vết gì nữa.

    -------------
    Một công trường xây dựng cũ kỹ, năm đứa trẻ đang vừa đi vừa cảnh giác nhìn xung quanh, đề phòng những mối nguy hiểm có thể xảy ra

    - Jake – cô bé tóc vàng xinh đẹp nói – anh có nghĩ là những chuyện người ta kể đó là thật không?

    - Chuyện gì hả Rachel? – thằng nhóc tên Jake hỏi, ánh mắt vẫn liên tục đảo qua khắp nơi

    - Những kẻ giết người, hồn ma, quỷ sứ, người ngoài hành tinh... – Rachel nói

    - Rachel, đừng nói nữa – cô bé da màu với mái tóc xoăn tít run rẩy níu lấy tay bạn

    - Nhìn kìa – một thằng bé la lên

    - Cái gì? – cả bọn ngạc nhiên, dừng chân lại nhìn Tobias

    - Cứ nhìn đi – Tobias run rẩy đáp

    - Ôi, chúa ơi (OMG) – Cassie buột miệng – đó là đĩa bay

    - Nó đang hướng lại phía mình – thằng nhóc hơi béo tên gọi Marco la lên

    -----------

    - Đó là cơ hội của hai đứa – Ông thần chỉ vào cái đĩa bay đang gần hạ thấp mà nói

    - Cái gì? – Long và Minh cùng kêu lên

    - Thôi, đừng hỏi nữa, ra mà nhập bọn với bọn họ đi kìa

    -----------

    - Oa, quả thật là đĩa bay thật anh Long ơi – Minh giả nai, hic, ai bảo thân thể này của cậu mới có 11 tuổi

    Âm thanh non nớt của nó vang lên, đánh thức đám nhóc đang sợ hãi. 5 đứa quay lại và nhìn thấy 1 người thanh niên châu Á cùng 1 đứa bé tầm 11 tuổi đang đi lại gần

    - Các cậu là ai thế? – Jake đề phòng hỏi

    - Bọn tớ là nhóm nghiên cứu người ngoài hành tinh – Long cười đùa nói – không phải FBI hay CIA đâu

    - Tớ là Jake, đây là em họ tớ Rachel, đây là Cassie, Marco và Tobias – Jake giới thiệu, có thêm người ra nhập cũng làm bọn họ thêm 1 chút xíu can đảm

    - Tớ là Long, còn đây là em tớ, Minh, bọn tớ là người gốc Việt

    - Cậu nghĩ nó là cái gì? – Marco lo lắng chỉ chiếc đĩa bay nói

    - Tớ không biết, nhưng dù cái gì, tớ chắc nó cũng không phải là sản phẩm của địa cậu

    Ngọc Minh nhìn cái đĩa bay mà ông thần nói là cơ hội của mình, cảm giác quen quen. Chiều dài của nó cỡ một cái xe buýt đưa rước học sinh, đầu nó vo lại, bầu bầu như cái hột vịt, tiếp sau cái đầu này là phần thân dài và thuôn. Có hai khối mập bè, cong cong trông tựa như đôi cánh, và ở cuối mỗi cánh có gắn một ống phóng ánh sáng xanh lè ra phía sau. Cuối cùng là một cái đuôi nhọn hoắt như cây kim, chuỗi ra đầy hăm dọa.

    - Người Andalite – Minh thốt lên

    - Cái gì? – mọi người nghe không rõ, quay đầu lại hỏi

    - Không, không có gì – Ngọc Minh cười lắc đầu – Thì ra đây là cơ hội, quả thật đúng là thứ mình cần, năm nay hình như lão Hagrid có nuôi 1 con rồng tên là Nobert thì phải. Hahaha

    - Này, cậu biết cái gì đúng không – Long hỏi nhỏ

    - Ừ, đây là phi thuyền của người Andalite, họ nắm giữ kỹ thuật biến đổi gien thông qua một vật gọi là chiếc hộp Andalite. – Ngọc Minh nói thầm, tiết lộ cho Long 1 ít cốt truyện

    Đang nói nói thì chiếc phi thuyền đáp xuống, hay nói đúng hơn là đâm xuống, khoảng đất trống giữa đống xà bần và mấy bức tường xiêu vẹo. Có vài vết cháy đen ở đỉnh của con tàu

    - Ra đi, chúng tôi không làm hại các bạn đâu – Tobias gọi

    <Tôi biết rồi> một âm thanh vang lên trong óc của Minh, nhìn cả đám Jake cùng với Long mặt xanh lại, Minh muốn cười to một tiếng. Chẳng có gì lạ cả, chẳng qua là người Andalite không có miệng, họ giao tiếp bằng ngôn ngữ tinh thần, gần giống truyền âm nhập mật vậy.

    Người Andalite gần giống như nhân mã,nửa người dưới giống hươu với móng guốc, lớp lông màu xanh, và cái đuôi có một lưỡi dao chiến, phần trên lại giống như con người, nhưng không có miệng, trên đỉnh đầu có thêm một đôi mắt cuống nữa. Người Andalite này có vẻ bị thương rất nặng. Ông ta dùng ngôn ngữ nói cho cả đám biết có một lũ sên yeer ở đây, chuyên ký sinh trong não nhân loại, chuẩn bị xâm lăng địa cầu. Chỉ huy của chúng là một tên Visser Ba nào đó, và hạm đội của người Andalite đã bị đánh bại

    <Hãy vào trong phi thuyền. Các bạn sẽ thấy một chiếc hộp nhỏ màu xanh trông rất tầm thường. Hãy đem nó lại đây. Mau lên! Tôi chẳng còn sống được bao lâu nữa mà bọn Yeer sắp đến rồi>

    Jake leo lên tàu, trong khi Tobias quỳ bên cạnh, cầm lấy tay của người Andalite. Khổ thân thằng bé, nó không biết người này chính là cha ruột của nó. Còn mẹ của nó... là Visser Một, chỉ huy quân đoàn Yeerk trong tương lai.

    - Sao ông không thử biến hình. Có thể nó sẽ chữa thương cho ông

    <Sao cậu biết> - âm thanh vang lên, ông hoàng Andalite nhìn Minh tỏ vẻ ngạc nhiên, rồi buồn bã nói <Tôi không còn năng lượng để biến thân nữa rồi. Thời khắc của tôi đã đến>

    “Ông thần không ngăn cản mình, có lẽ việc can thiệp vào nội dung cốt truyện này sẽ không sao cả - Ngọc Minh nghĩ thầm một lúc, cuối cùng nó rút đũa phép ra, chỉ vào ông hoàng Andalite đọc một câu chú ngữ

    Chỉ thấy một luồng ánh sáng từ đũa phép bay ra, bao phủ lấy ông hoàng, những chỗ bị thương hoàn toàn lành lại như cũ.

    Trong ánh mắt ngạc nhiên và sợ hãi của đám Rachel, Ngọc Minh nhún vai nói

    - Tớ là phù thủy. Có gì ngạc nhiên sao?

    - Không, không có – cả đám lắc đầu. Người ngoài hành tinh đều xuất hiện rồi, phù thủy có gì lạ

    <thật thần kỳ> Ông hoàng Andalite nói <năng lượng của cậu thật khác lạ, có lẽ chúng ta có thể ngăn được bọn Yeerk>

    - Ông hấp thu Tobias, rồi biến thành cậu ấy đi – Minh nói

    - Để làm gì? – cả đám ngạc nhiên

    - Trốn chứ làm gì, người Andalite còn mỗi ông ta, còn bọn Yeerk thì vô số, cậu nghĩ chính phủ sẽ làm gì nếu tìm thấy người Andalite, hơn nữa cậu có chắc bọn Yeerk không ở trong chính phủ hay không

    Ông hoàng Andalite làm theo. Chỉ trong phút chốc ông ta đã biến hình thành Tobias. Cả đám nhìn 2 tobias đứng cạnh nhau mà trợn tròn mắt. Tobias thật đứng lại gần Rachel, nói nhỏ

    - Tớ mới là Tobias thật đây nè

    - Lại làm người, cảm giác thật tốt – “Tobias” nói

    Chốc lát, Jake cũng đã mang chiếc hộp biến hình ra. “Tobias” lúc này lại tỏ ra băn khoăn, Minh biết ông ta đang nghĩ đến việc tiết lộ công nghệ mà người Andalite đã quy định

    - Đừng lo lắng, bọn họ... à không, tất cả chúng tôi đã bị cuốn vào việc này rồi. Quyền năng này có thể giúp chúng tôi nhiều hơn

    - Đồng ý – “Tobias” nói – hãy chạm tay vào chiếc hộp

    Vậy là cả 7 đứa đều chạm tay vào chiếc hộp Andalite. Minh cảm giác có một luồng điện chạy qua cơ thể, dung hợp đến từng tế bào. Thật kỳ lạ

    - Nhìn kìa – Marco nói, theo hướng hắn chỉ, trên bầu trời xuất hiện hai chấm sáng đang tiến lại gần

    - Bọn Yeerk – Người Andalite rít lên qua kẽ răng, đầy vẻ căm thù

    - Đi đi, tôi sẽ cản chúng lại cho – Minh la lên

    - Không thể, chúng vì tôi mà đến – “tobias” nói

    - Đúng thế, vậy lên... – Minh lắc mình, dùng thuật biến hình biến thành người Andalite, im lặng, không nói được, cậu biến ra chỉ là cái thần, còn bên trong vẫn là người, không thể truyền âm được

    “Đi đi, yên tâm, tôi không sao” – Ngọc Minh dùng đũa phép vẽ lên trời mấy chữ

    - Đi thôi, tin tưởng cậu ấy – Rachel kéo tay Tobias, gọi mọi người

    - Chúc may mắn, dù không biết cậu là ai, có mục đích gì, nhưng cũng xin cảm ơn cậu – “Tobias” làm một cái lễ trang trọng rồi cũng theo Marco đi mất

    “Sao cậu không đi” – Minh dùng đũa phép vẽ chữ hỏi người duy nhất còn đứng đó – Long

    - Đi đâu, tôi cũng muốn thử sức mà – nói rồi cậu ta từ trong không khí lấy ra một khẩu súng máy, cười cười giới thiệu – m16a9, súng chuyên dụng của quân đội Mỹ, hoán đổi 150 điểm năng lượng, mà chắc cậu cũng chả biết điểm năng lượng là gì đâu nhỉ

    “nấp đi, chúng đến rồi” – Minh nói

    ---------------

    2 Chiếc đĩa bay như 2 con rệp khổng lồ, xấu xí đậu xuống bên cạnh chiếc đĩa bay của người Andalite. Còn chiếc tàu lớn thì đậu phía trước. Nó nhìn trông như chiếc rìu chiến hai lưỡi khổng lồ. Từ bên trong 3 con tàu, đám mượn xác bắt đầu đổ ra, bọn HorkBajir như những con khủng long thời tiền sử, cả thân đều là vũ khí. Giống loài này trước khi bị xâm lược vốn rất hiền lành, chỉ ăn vỏ cây, nhưng sau đó bị bọn sên bắt làm vật chủ lại biến thành những cỗ máy giết người không thương tiếc.

    Tiếp đó là lũ Taxxon, như những con sâu khổng lồ với cái miệng đầy răng nhọn. Cái lũ quỷ đói suốt ngày làm mọi thứ chỉ cốt để đầy bụng, những nô lệ tự nguyện của bầy sên.

    Đám quỷ sứ cầm vũ khí bao quanh Minh và con tàu của người Andalite. Và kẻ xuất hiện cuối cùng, tư lệnh lũ Yeerk trên địa cầu, kẻ mượn xác Andalite duy nhất, Visser Ba, đã xuất hiện.

    “quá xấu” Ngọc Minh thầm nghĩ. Tên này nhạo báng người Andalite một lúc, mà Ngọc minh không thèm đáp lại, khiến cho hắn vô cùng tức giận.

    <Ngươi đang cầm gì trong tay vậy> Visser Ba nói <Một cây gậy kỳ lạ. Nó có kéo dài mạng sống đang thoi thóp của ngươi không>

    Không nhịn được, chắc là đám Jake chạy xa rồi, Ngọc Minh lập tức lắc mình biến thành người. Vừa có mồm, cậu mắng luôn Visser Ba

    - Mịa, tự kỷ cuồng vừa thôi. Cái lũ nhớp nháp hôi hám bẩn thỉu mà cũng đòi làm chủ á. Tàu Mái vòm mất một cái còn hàng vạn cái. Lũ sên các ngươi chỉ đang ở trong bồn cầu mà ăn... thôi á.

    <Con – Người kia, mi là ai, Hoàng tử Elfangol Sirinial Shamtul đâu> Visser Ba điên cuồng gào thét

    - Ông ta đi rồi, đi về Andalite để tìm viện binh

    <Không, không thể nào, con tàu của nó vẫn còn ở đây. Mày nhất định biết. Tao sẽ biết điều đó khi ký sinh trong não của mày. Tao sẽ biết...> Visser Ba gào lên. Hai con Hork Bajir tiến lên, chuẩn bị bắt lấy Minh

    - Xin giới thiệu một đặc sắc của thế giới này, thưa ngài Visser Ba. Hãy nhớ, chúng ta được gọi là PHÙ THỦY. SECTUMSEMPRA

    Minh vừa nói xong, liền hướng về đầu Visser Ba bắn ra một Lời nguyền Cắt sâu vĩnh viễn. Visser Ba may mắn tránh được – cũng không sao, dù sao hắn là nhân vật phản diện chính – nhưng vai của hắn lại trúng đòn, vết thương sâu hoắm và máu xanh không ngừng chảy ra.

    Pằng! Long cũng nổ súng, bắn chết một con Hork Bajir. Bọn còn lại dùng súng la de bắn lung tung, những bức tường bị đục lỗ sâu hoắm, con tàu của người Andalite cũng bị bắn trúng mấy phát. Minh dựa vào thân pháp nhanh nhẹn tránh được mấy phát, liên tục phóng lời nguyền cắt sâu vĩnh viễn về phía bọn Hork Bajir và Taxxon. Mấy con quái không may bị trúng đạn nhanh chóng biến thành đồ ăn cho lũ Taxxon đang đói meo.

    <A...A... Ta muốn giết ngươi, tự tay giết ngươi> Visser Ba gầm lên, trên người bắp thịt bắt đầu nhúc nhích.

    - REDUCTO!!!

    Ngọc minh hướng một chiếc con Rệp phóng ra một lời nguyền nổ tung. Lập tức chiếc tàu này nổ tan thành nhiều mảnh nhỏ, cắt đôi mấy con Taxxon và Hork Bajir đứng gần. Bọn còn lại chạy toán loạn

    Ngọc Minh chĩa đũa phép về phía Visser Ba, lạnh lùng nói

    - Ngừng việc biến hình ngay, nếu không...CHẾT!!!

    Visser Ba sợ hãi biến lại thành người Andalite, đôi mắt cuống trợn tròn đánh giá Ngọc Minh <Ngươi muốn gì>

    - Cút ngay!

    <Được rồi. Nhưng ta sẽ còn trở lại> Visser Ba hậm hực nói, lời nói giống như lời cuối của nhân vật phản diện trong phim, rồi cùng đám Hork Bajir rút lên tàu. Vừa cất cánh, chiếc lưỡi búa đã quay lại bắn một đòn lade rất mạnh về phía Ngọc Minh. Minh cũng muốn lợi dùng đòn này để phá hủy con tàu Andalite, không đỡ mà né tránh. Chiếc tàu Andalite lập tức bị hòa tan thành khí. Nhưng khi chiếc tàu lưỡi rìu định phóng tiếp, Ngọc Minh liền hướng về Con rệp bắn ra một lời nguyền nổ tung nữa. Lần này, dù có vòng năng lượng phòng hộ, chiếc con rệp cũng chỉ có thể chống cự được hơn 1 phút, rồi nổ tung. Ngọc Minh quay lại, giơ đũa phép hướng về con tàu lưỡi rìu. Chỉ thấy con tàu này như bị ma đuổi, nhanh chóng gia tốc biến mất trên trời

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 78 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    a0904743589,bluedragon006,chiengminh,cuongk10bn,dnna261,Dzinh,katarinasky,kingnice91,lamduy1230,leductho,lntntl,MaLongy,map,momo123,ngocphuoc84hcm,quangminhlaso1,TửLinh,thang0309,Thần Lười,tienlavoke,toankg,trung1234567890,tuantreu,v4nk13p,vaypypy,volhar,Wisteria Vendetta,Zoro_NDK,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Bài viết
    3,055
    Xu
    2,235

    Mặc định Chương 4: Trên chuyến tàu đi hogwart

    PHÙ THỦY HÀNG ĐẦU (ĐỒNG NHÂN HARRY POTTER)

    Tác giả: Đọa thiên sứ Lucifer

    Thể loại Đồng Nhân Harry Potter

    CHƯƠNG 4: TRÊN CHUYẾN TÀU ĐI HOGWART


    CHƯƠNG 4: TRÊN CHUYẾN TÀU ĐI HOGWART

    Lốp Bốp!!! Tiếng vỗ tay vang lên, ông thần xuất hiện trước mặt Minh, còn Long thì từ phía sau một bức tường đổ đi ra, trên người đầy bụi đất

    - Hay lắm. Thế giới này vì cháu mà biến thành vô cùng không biết, đến ta cũng tò mò. Đã vậy ta khuấy cho nó càng đục hơn, Long, ngươi ở lại đây nhé – ông thần cười đến là gian

    - Ok, con gà đen, cho giá đi ông già – Long vừa phủi phủi bụi trên người, vừa cà phất cà phơ nói

    - Mỗi con sên Yeerk 1 điểm năng nguyên...

    - Cái gì, ít vậy – Long kêu la ầm ĩ

    - Ít gì mà ít, ta chưa nói xong, cứ nhảy vào kê tủ đứng vào mồm là sao hả - ông thần tức giận vỗ đầu Long một cái - ... mỗi con sên 1 điểm là nhiều rồi, nó yếu như sên á. Mỗi con Hork Bajir 150 điểm năng nguyên, mỗi con Taxxon 100 điểm, mượn xác người 30 điểm, phá hủy 1 tàu con rệp 1000 điểm, 1 tàu lưỡi rìu 5000 điểm, 1 tàu mẹ 25000 điểm.

    - Okie, okie. Ngon rồi, chỉ cần tìm thấy 1 cái vũng Yeerk là ta phát đạt. - Long xoa xoa tay cười đểu

    ---------
    Đưa Minh về thế giới phù thủy, ông thần tiếc nuối nói với cậu

    - Cố lên nhé, đây có lẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau. Thực sự so với thằng nhóc kia, ta thích cháu làm truyền nhân của ta hơn.

    - Thôi ông ạ, duyên số mà. Cảm ơn ông rất nhiều

    - Bye bye! Chúc cháu vui vẻ. Ta đi Hawai ở thế giới Dragon Ball tắm biển đây

    - ...

    ------------

    Ngày mùng 01 tháng 9, Ngọc Minh khệ nệ kéo đồ, kéo túi xách, cầm lồng đựng cú bắt taxi đi đến Ngã tư Vua. Ở đây, nó thấy rất nhiều người, trong đó có một lão béo phệ cùng với một bà gầy nhom dắt theo một thằng bé gầy yếu, tóc đen bù xù, đeo đít chai to đùng. Đây hẳn là vợ chồng lão Vernon, Petunia và nhân vật chính, Harry Potter rồi. Phía xa xa, có một bà béo múp míp đang trò chuyện với 4 cậu con trai, cậu nào cậu nấy tóc đỏ hoe, hẳn là gia đình nhà Weasley

    Ngọc Minh đi lại gần bà béo và lễ phép hỏi

    - Xin lỗi, bác có thể cho cháu hỏi làm sao để đến sân ga chín ba phần tư không ạ?

    - À, chào con, lần đầu tiên đến Hogwart hả, thằng Ron nhà bác cũng mới toanh. – bà chỉ vào thằng bé gầy yếu đầy tàn nhang nói

    - Vâng, đây là lần đầu tiên cháu biết về... uhm, một thế giới khác

    - Không sao, con cứ đi thẳng vào hàng rào giữa sân ga 9 và 10, đừng dừng lại cũng đừng sợ đâm đầu vào đó, điều này rất quan trọng

    - Vâng, cảm ơn bác. Chào cậu nhé – Minh vẫy tay rồi đi thẳng một mạch. Thật là kỳ lạ, cậu xuyên qua bức tường như thể là xuyên qua một lớp sương mờ, sau đó cậu thấy một con tàu hơi nước cũ kỹ, những người mặc đồng phục Hogwart đầy trên sân, tụm 2 tụm ba nói chuyện.

    Ngọc Minh nghĩ nghĩ, hẳn là bức tường đó có bố trí ma pháp trận, có thể truyền tống người từ nơi này đến nơi khác, nhưng nếu người thường vô tình đụng vào thì sao nhỉ. Ví dụ như ngả lưng. Hẳn là phải có cái gì đó ngăn họ lại. Có lẽ là đi nhanh không dừng lại. Con người bình thường nếu nhìn thấy tường, cho dù gấp thì cũng phanh lại hoặc chậm dần, có lẽ điều này ngăn cản họ. Nhưng nếu nhỡ có người muốn đập đầu tự tử thì sao nhỉ... Ngọc Minh vừa đi vừa suy nghĩ miên man, không để ý va phải một người

    - Ui da, - một âm thanh mềm mại vang lên, Ngọc Minh cũng giật mình, xoay người giữ trọng tâm, đồng thời cũng vòng tay ôm lấy người đối diện

    Đó là một cô bé xinh xắn với mái tóc hung, đôi mắt nâu xinh xắn, lộ vẻ cao quý và hào hoa. Ngọc Minh lập tức bị điện giật run người

    - Xin lỗi, cậu có thể buông tôi ra được không – cô bé lạnh lùng nói

    - Xin lỗi, xin lỗi – Ngọc Minh ấp úng buông cô bé ra – tôi vô tình va phải cậu

    - Không sao. Lời xin lỗi của cậu được chấp thuận

    - Tôi tên là Minh, Ngọc Minh, còn cậu? Cậu có thể cho tôi được vinh hạnh biết tên cậu không? – Ngọc Minh trịnh trọng hỏi

    - Tôi tên Pansy, Pansy Parkinson.

    Ngọc Minh cùng Pansy trao đổi một chút tâm đắc về pháp thuật. Ngọc Minh vốn thông minh, lại cần cù nghiên cứu, tuy rằng không thể đem minh tưởng sử dụng ở thế giới này, nhưng cũng sáng tạo ra một số ma pháp tương đương huyền huyễn như hỏa long, lửa địa ngục... tuy uy lực có phần giảm bớt, nhưng so với ma pháp của thế giới này cũng khá là mạnh rồi. Còn Pansy, sinh ra trong gia đình quý tộc, thuần khiết huyết thống và nền giáo dục tiên tiến làm cho cô nàng nắm khá vững ma pháp cơ bản.

    Chẳng mấy chốc đến giờ lên tàu, toa của Pansy gần đầu còn toa của Minh lại ở tầm giữa, nên hai người đành chia tay trong ánh mắt đầy tiếc nuối của Ngọc Minh.

    -------

    Vứt thùng đồ vào trong góc, Ngọc Minh nằm dài trên ghế, úp quyển sách lên đầu chuẩn bị đánh một giấc, thì đột nhiên cảm thấy có ai đó ngồi xuống ở phía đối diện. Ti hí qua khe hở, cậu nhìn thấy một cô bé xinh xắn tóc nâu, mặc đồng phục Hogwart mới tinh. Cô bé cầm một quyển sách dầy cộp chậm rãi đọc, đôi khi lộ ra một nụ cười với mấy cái răng thỏ xinh xắn. “Hermione” Ngọc Minh thầm nhủ. Cậu so sánh cô bé với Pansy của mình (của cậu lúc nào ta – Ngọc Minh: sắp rùi, sắp rùi), thấy đúng là một chín một mười, kẻ quốc sắc người thiên hương. Nhìn trộm cô bé một lúc, Ngọc Minh tự cười mình thật biến thái, mấy chục tuổi đầu (2 kiếp cộng lại) còn vì 2 cô bé 11 tuổi mà thất thần. Vừa chuẩn bị ngủ, một âm thanh yếu ớt vang lên

    - Xin... xin lỗi...

    - Có chuyện gì vậy – cả Minh và Hermione đều đồng thanh

    - Các...cậu có ... thấy con cóc của tớ không? – một cậu bé xấu hổ nhút nhát nói

    - Không thấy – Ngọc Minh trả lời gọn gàng

    - Thật sự không thấy, nhưng tớ có thể giúp cậu tìm – Hermione nghĩa hiệp nói

    - Cảm ... cảm ơn... các cậu...- cậu bé yếu ớt nói, làm Ngọc Minh tức giận thì thầm “Làm gì mà kéo cả ta vào. Hc, ngủ cũng không yên” Sợ mất điểm trong mắt bạn gái, Minh cũng đành kéo cái thân tàn đi theo 2 đứa.

    Hermione đúng là thuộc vào mẫu người chỉ e thiên hạ bất loạn, cô bé kéo Neville đi từ toa này sang toa khác, gặp ai cũng hỏi thăm, và nhận lại chỉ là cái lắc đầu của mọi người. Nhưng Hermione đại nhân nghĩa hiệp vô cùng, quyết tâm không tìm được con cóc thì không thôi.

    Cuối cùng tình huống kịch tình cũng đến. Hermione đến chỗ Harry và Ron đúng lúc cậu chàng tóc đỏ này đang chuẩn bị làm phép biến con chuột già Scabbers sang màu khác.

    Hermione cảm thấy thú vị vì phép thuật này, liền bỏ qua Neville (thằng bé tội nghiệp) ngồi xuống xem Ron làm phép. Thằng bé có vẻ cuống, đằng hắng rồi bắt đầu đọc thần chú

    Nắng trời, mật bơ, hoa cúc
    Có con chuột ngu béo núc
    Hãy biến nó ra màu vàng

    Ôi trời, đọc sai bét rồi, Ngọc Minh cười thầm. Quả nhiên, con chuột vẫn xám ngoét và tiếp tục ngủ li bì. Hermione nói như đạn đại liên

    - Bạn có chắc đó là câu thần chú thiệt không? Không ăn thua rồi chứ gì? Hồi trước tôi cũng có mấy câu, để thực tập ấy mà! Mà câu nào cũng linh nghiệm hết. Ở nhà tôi, không ai biết làm phép, thành ra lúc nhận thư gọi nhập học tôi ngạc nhiên quá chừng. Nhưng mà tất nhiên là tôi thích lắm, vì tôi nghe nói đây là trường phù thủy danh tiếng nhất. Tôi đã học thuộc lòng hết các sách giáo khoa rồi. Hy vọng như vậy là đủ theo học. Nhân tiện xin tự giới thiệu, tôi là Hermione Granger, các bạn là ai?

    Con nhỏ nói tía lia rồi ngừng lại chờ đợi. Harry nhìn Ron cảm giác nhẹ cả người khi thấy mặt Ron thộn ra, chứng tỏ cu cậu cũng không học thuột lòng hết mọi cuốn sách trong chương trình học. Ron lầm bầm:

    - Tôi là Ron Weasley.

    Harry nói:

    - Tôi là Harry Potter.

    Hermione kêu lên:

    - Thật hả? Tôi biết hết mọi chuyện về bạn, dĩ nhiên rồi! Tôi kiếm được vài cuốn sách đọc thêm, chuyện về bạn có ghi trong cuốn Lịch sử pháp thuật hiện đại, cuốn Thăng trầm của nghệ thuật Hắc ám và cuốn Những sự kiện phù phép lớn trong thế kỷ hai mươi.

    Harry cảm thấy bàng hoàng cả người:

    - Tôi ấy hả?

    Hermione lại kêu lên:

    - Trời đất! Bạn không biết gì hết sao? Nếu như tôi là bạn, thể nào tôi cũng phải tìm đọc tất cả những gì viết về tôi.

    Ngọc Minh phải lên tiếng để chấm dứt chuối liên thanh của cô bạn

    - Cậu dùng sai câu thần chú rồi

    Nói rồi cậu ta lấy đũa phép ra, hướng về con chuột phóng một phép đổi màu cùng một lời nguyền châm chích. Đối với kẻ phản bạn này Minh chẳng hề có một chút xíu nào là hảo cảm hết. Nếu không ngại ảnh hưởng đến phần 3, cậu sẵn sàng biến con chuột này thành tro bụi ngay lập tức

    Phép thuật vừa phóng ra, con chuột Scabbers nhảy dựng lên, kêu oai oái và đã biến thành màu vàng kim. Con chuột sợ hãi nhảy lên trốn vào túi áo của Ron.

    Hermione thấy thế cười như nắc nẻ, sau đó nói với Minh:

    - Cậu giỏi phép thuật thế, chắc là gia đình cậu cũng là phù thủy à

    - Không, tôi là trẻ mồ côi – Ngọc Minh cười, quay sang Neville – nè, con cóc ngốc của cậu tên gì?

    - Tre.. Trevor

    - ACCIO TREVOR – Ngọc minh đọc thần chú, con cóc lập tức từ đâu bay đến – nè, cóc của cậu đây, giữ nó cẩn thận

    Nó cười hiền lành, hướng về mọi người tự giới thiệu

    - Ngọc Minh, trẻ mồ côi

    - Harry Potter

    - Ron Weasley

    - Hermione Granger

    - Neville Longbotom

    - Rất vui được gặp các bạn

    Bởi có sự xuất hiện của Minh nên quan hệ của Hermione và Ron cũng không tệ như nguyên bản. Mọi người cùng ngồi ăn kẹo socola và nói chuyện về thế giới phù thủy. Minh, Hermione và Harry đều đến từ thế giới Muggle, thế giới của người phàm nên không biết gì mấy, Ron và Neville được thể kể những chuyện mà tụi nó biết, từ Quidditch đến vụ cướp ngân hàng Gringotts, đến những con rồng, ma sói...

    Đang vui thì một âm thanh khó chịu ngang phè vang lên, ngắt đứt lời kể của Neville

    - Đúng không đây? Tụi nó nói um tàu là có Harry Potter ở trong toa này, ra đó là mày đấy hả. còn ai đây? Tên tóc đỏ tội nghiệp nhà Weasley, tên ngốc nhà Longbottom, con nhỏ Muggle và thằng mồ côi... – nhân vật phản diện thấp kém, kẻ bị định vị là tình địch của Ngọc Minh bước vào, sau lưng là hai thằng bé trông hung tợn và chắc nịch, vừa vào đã nói linh tinh cả quán

    Binh! 1 đồng Galleon rơi vào trán của Malfoy, khiến nó đau chảy cả nước mắt

    - Đây là bố thí cho mày – Ngọc Minh lạnh lùng nói – Cút!

    - Đánh nó cho tao – Malfoy hét lên. Cả hai thằng Crabbe và Goyle đều lao lên, nhưng Ngọc Minh chỉ dùng hai đấm là khiến hai thằng ôm bụng, quằn quại dưới đất.

    Ngọc Minh lúc này mới nhìn Malfoy, sợ thằng này hai chân run run

    - Cút!!!

    Lập tức 3 thằng nhóc dắt díu nhau chạy mất dép. Ngọc Minh cũng cảm thấy có chút buồn cười. Mình bực tức gì với mấy thằng nhóc này chứ

    Ngồi chém gió một lúc nữa thì đoàn xe bắt đầu chậm dần, rồi cuối cùng ngừng hẳn. Một giọng nói vang lên khắp đoàn tàu: Chúng ta sắp đến Hogwart trong vòng năm phút nữa. Hành lý cứ để trên tàu, sẽ có người mang về trường sau.

    Ngọc Minh cảm thấy thật hưng phấn, thật hồi hộp. Cậu khoác chiếc áo choàng lên người, nhìn về phía bên kia hồ, trong lòng thầm kêu lên “Hogwart, ta đến đây”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 73 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    a0904743589,bluedragon006,cuongk10bn,dat94lmh,dnna261,Dzinh,katarinasky,kingnice91,lamduy1230,leductho,lntntl,MaLongy,momo123,pc1903,quangminhlaso1,TửLinh,tienlavoke,toankg,trung1234567890,tuantreu,v4nk13p,vaypypy,volhar,Wisteria Vendetta,
Trang 1 của 18 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status