TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 19

Chủ đề: Quán Trịnh - Trà Thư các

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Trên cây
    Bài viết
    14,757
    Xu
    1,815

    Quán Trịnh - Trà Thư các

    Nhân bằng hữu lamphathien mở Quán Trịnh ở ĐTL, mình copy những bài viết nghiêm túc để lập thêm 1 quán Trịnh nữa ở Trà Thư Các. Ai thích spam xin mời vào quán ĐTL, còn bàn chuyện âm nhạc nghiêm túc mời vào đây. Vi phạm sẽ bị ban 1 tuần.

    Thân ân ái.

    hieusol


    1.Trịnh Công Sơn và tôi.

    Chẳng biết từ bao giờ trong tôi có Trịnh? nhiều đêm thức giấc mơ màng tôi không rõ tôi là Trịnh hay Trịnh là tôi…Có phải chăng Trịnh đến với tôi khi mối tình đầu chợt tan biến như sao băng hay là một cơn bạo bệnh đã cướp đi nụ cười thơ ngây của một chàng thanh niên 16? Từ đó tâm hồn tôi đã xuất hịện vết rạn nứt và từ đó tôi đã biết buồn, âm nhạc Trịnh xuất hiện như một phép nhiệm màu, như dòng Thu Bồn mang nặng phù sa vỗ về cho những cánh đồng khô cháy…xoa dịu tâm hồn tôi, xoá nhòa những vết thương lòng của tôi, và từ đó trong tôi có Trịnh…

    Ngày đó tôi chẳng biết Trịnh thật sự là ai, tôi chỉ ngập tràn trong những giai điệu và ca từ mà ông mang lại cho tôi, cùng xót xa cho tình yêu và thân phận của con người khi họ chẳng may gặp bất hạnh và chợt nhận ra tất cả chỉ là cát bụi trong một cõi đi về này, cùng vui say nỗi vui cuồng điên của nối vòng tay lớn, thơ ngây như em là bông hồng nhỏ và cùng quỳ xuống trước huyền thoại mẹ Việt Nam…Từ lúc học cấp 3 và đến khi lên đại học chiếc cát xét rè rè cũ kỹ và vài tình khúc da vàng do Khánh ly hát mãi đồng hành cùng tôi, nhạc Trịnh đã trở thành người bạn và người tình của tôi.

    Ông yêu những người con gái mong manh mình hạc xương mai yếu đuối…ông trân trọng những mối tình nhẹ nhàng trong kiếp lãng du…ông là nắng, ông là gió, ông là người yêu đời với tình yêu của trẻ thơ, ông cảm thông cho những thân phận kiếp người, những cụ già em bé, người phu quét đường, cô gái ăn sương…ông vui cùng nỗi vui của nhân loại và cầu kinh cho tất cả những tâm hồn trong kiếp đoạ đày…

    Thấm thoát mà đã 8 năm, từ ngày Trịnh lìa xa cõi tạm này để đến với cuộc sống vĩnh hằng. 8 năm mà tôi cứ ngỡ như ngày hôm qua vì trong hồn tôi vẫn khắc ghi hình ảnh một người đàn ông nhỏ bé với chiếc mũ cát két và bộ đồ caki trắng, vung vẩy trên tay điếu thuốc Malboro với nụ cười hiền lành và chân đang đá tung những hòn sỏi nhỏ…Đêm nay tôi lại nhớ về ông, đêm nay mọi người lại nhớ về ông và một lần nữa những tình khúc da vàng qua chất giọng liêu trai của Khánh Ly lại vang vọng trong sương khói thời gian và một chút thiên thu còn mãi.

    2.Cuộc đời, sự nghiệp, tác phẩm và ca từ trong ca khúc TCS
    Lần sửa cuối bởi hieusol, ngày 02-04-2009 lúc 04:21.
    ---QC---
    giáp dần tuần tí sửu, thìn dần mão, ngọ thìn tị, thân ngọ mùi, tuất thân dậu, tý tuất hợi.
    giáp kỷ triệt thân dậu, ất canh ngọ mùi, bính tân thìn tị, đinh nhâm dần mão, mậu quý tí sửu


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt. Rọi suốt trăm năm một cõi đi về

    một bao thuốc lá, một chai rượu suông, một đĩa nhạc Trịnh, ngồi trọn một đêm, ngày mai lại lăn lộn giữa dòng đời

    cứ động đến Trịnh là có cảm giác mình sắp thành nhà văn
    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。


  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #3
    vvktlove's Avatar
    vvktlove Đang Ngoại tuyến ♫ Mộng viễn đông... ♫
    ♥ Hứa sẽ yêu em mãi ♥
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    9/9 nhớ nhung - 12A1 thương mến
    Bài viết
    5,514
    Xu
    0

    Mặc định

    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không?
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
    Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
    Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
    Ôi trái tim đang bay theo thời gian
    Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

    Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
    Để ngậm ngùi theo lá bay
    Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi

    Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
    Chỉ lặng nhìn không nói năng
    để buốt trái tim, để buốt trái tim

    Trong trái tim con chim đau nằm yên
    Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
    Một sớm mai chim bay đi triền miên
    Và tiếng hót vang trong trời gió lên

    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
    Còn cuộc đời ta cứ vui
    Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai

    http://www.theoyeucau.com/Home/Onair...Trinh_Cam_Xuc/

    Ca từ mộc mạc nhưng chân thành, ý tiếp ý, lời nối lời....
    "Sống trên đời này cần có một tấm lòng...
    Để làm gì em có biết không.......
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi.."
    Cứ tưởng rằng gió sẽ cuốn đi mất, cứ tưởng rằng gió vô tình chẳng gợi nhớ điều chi, cứ tưởng rằng có tấm lòng, có chân thành sẽ chỉ như cành bông phất phơ giữa đồng không mông quạnh, sẽ chỉ như hạt muối cố làm mặn đại dương..............

    Không, không phải thế.... mà là đây :
    Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
    Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
    Vâng, đúng vậy, cơn gió kia dù mang bao lời gian dối, có lượn lờ qua bao chốn tối tăm...... nhưng vẫn gắng mang đến cho cuộc đời 1 điều chi hạnh phúc, 1 cái gì thật nồng nàn.....
    Vâng, "gió chỉ vô tình, mây kia có nghĩa?", ừ, vẫn biết là gió ít mang lại điều chi ấm áp, ừ, vẫn biết rằng gió có mấy khi vuốt ve lúc đơn côi phiền não.... Nhưng không phải lúc nào gió cũng vậy, gió cũng hiểu tình người, cho dù có lạnh lẽo, cho dù có vô hình, nhưng cuối cùng gió cũng chẳng hề vô nghĩa, gió đã đem tấm lòng kia vượt đèo lướt suối, qua đồng bằng, qua thăm thẳm vực sâu.... và mang đến 1 nơi kia, có Cô bé mắt đen ngấn lệ.......

    Vâng, Trịnh Công Sơn là thế đó, mượn tiếng gió vi vu để thay lời nhân sinh.... "Dù có lỗi lầm, dù có sai phạm, hay kẻ thấp hèn.... đều mang trong tâm khảm 1 ươc mơ, 1 hoài bão mang điều gì tốt đẹp nhất, chân tình nhất dù đơn giản nhất để tô son điểm nét chốn hồng trần..............

    Tạm thời theo dòng suy nghĩ viết thế thôi, khi rảnh sẽ viết nữa
    vvktlove


    Vì em, anh sẽ vững tin đi trên con đường đã chọn!
    Cuộc chơi sắp bắt đầu!
    "Đi nào!"


    Anh trở về nguyên vẹn là chính anh
    Không khoa trương hay những lời hoa mĩ
    Chẳng chần chừ giữa đôi bờ lý trí
    Đơn giản là dập dìu sóng bể yêu
    o0o
    Kiêu hùng một thuở mộng bá vương
    Buồm căng gió cuốn định muôn phương!
    Một thân rẽ sóng mở lối mới
    Anh hùng vang chí muôn trùng dương.

    Hidden Content


  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  7. #4
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Bồng Lai Tiên Cảnh
    Bài viết
    1,731
    Xu
    511

    Mặc định

    01/04/2009 08:02 (GMT + 7)
    (TuanVietNam) - Dù là đang trong tâm trạng cáu giận hay bực bội, buồn phiền hay vui vẻ hạnh phúc, khi nghe Trịnh cất lên những ca từ của Như một lời chia tay, đều thấy lòng mình dịu lại, bồng bềnh nhẹ nhàng như mây. Và phơn phớt buồn, một nỗi buồn cũng dịu nhẹ quấn quít như sương, như khói.

    Ca khúc: Như một lời chia tay

    Hai mươi tuổi, với những cú sốc đầu đời tưởng như không gượng dậy nổi, tôi đến với nhạc Trịnh như một nỗi tình cờ ám ảnh, về tình yêu, thân phận và kiếp người. Hàng đêm không ngủ, với không gian tĩnh lặng, tiếng nhạc Trịnh vặn vừa đủ không ru con người vào cõi mộng. Mà cũng tưởng mình như hạt bụi nào đó hóa kiếp xuống trần làm kiếp rong chơi.

    Trịnh từng viết: "Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau."

    Đôi khi tôi cứ nghĩ, cuộc đời ông, gắn liền với tiếng nhạc, như "loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau", phải chăng cũng là một định mệnh?

    Không định mệnh, có thể người nhạc sĩ tài hoa năm nào đã trở thành một vận động viên thể thao, để rồi chìm nghỉm giữa đời như tiếng thở dài trăm năm. Định mệnh, với cú ngã và cơn bệnh nặng kéo dài hai năm, đã đưa ông đến âm nhạc như "một khúc quanh của số phận." Tất cả đều vì tình yêu với cuộc sống. Và đáp lại những gì ông muốn bày tỏ với cuộc đời, đời đã cho ta thế - một người nhạc sĩ tài hoa.

    Đem triết học vào những ca khúc của mình, "Trịnh Công Sơn đã đúc kết cho mình một cái nhìn phù du về cuộc sống, một cái lẽ vô thường của đời người, để từ đó, mùi Thiền đã bàng bạc trong một số tác phẩm anh." (Trần Tuyết Hoa).

    Ca khúc của Trịnh xoay quanh ba chủ đề chính: Con người, thân phận, và tình yêu. Nhưng trừ một số ca khúc thể hiện rõ ràng chủ đề của nó, đôi khi, những ranh giới con người – thân phận - tình yêu cũng trở nên quá mong manh và bị xóa nhòa.

    Có người từng nói sự cảm nhận mỗi bài hát với người hát và người nghe thường khác nhau, tâm trạng của người nghe thế nào thì họ sẽ đặt mình trong ca khúc đó như vậy. Điều đó thường đúng khi nghe các ca khúc của Trịnh, nhưng Như một lời chia tay lại là một cảm xúc hoàn toàn riêng biệt.

    Dù là đang trong tâm trạng cáu giận hay bực bội, buồn phiền hay vui vẻ hạnh phúc, khi nghe Trịnh cất lên những ca từ ấy, đều thấy lòng mình dịu lại, bồng bềnh nhẹ nhàng như mây. Và phơn phớt buồn, một nỗi buồn cũng dịu nhẹ quấn quít như sương, như khói.

    "Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng.

    Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề."

    Mỗi khi nghe những lời nhẹ :thoảng như gió vội”, hơi buồn bã và run rẩy của ông, tôi cũng nghĩ: phải chăng cũng có người đang hạnh phúc, và như thế, không còn trách móc, không còn hờn giận, bỗng thấy như "thân nhẹ nhàng như mây”.

    Nhạc sĩ Văn Cao có nói: "Trịnh Công Sơn là người thơ ca (Chantre) bởi ở Sơn, nhạc và thơ quyện vào nhau đến độ khó phân định cái nào là chính, cái nào là phụ".

    Như một lời chia tay chính là thể hiện một Trịnh Công Sơn thi ca nhất, với những lời hát, như những vần thơ bàng bạc tính triết lý "nhẹ nhàng mà ai ai cũng có thể hiểu được như ca dao hoặc những lời ru con của mẹ." Đó là những triết lý về tình yêu:

    Tình như nắng vội tắt chiều hôm
    Tình không xa nhưng không thật gần
    Tình như đá, hoài nỗi chờ mong
    Tình vu vơ cho ta muộn phiền

    Như một lời chia tay, theo như ba đề mục lớn mà mọi người phân loại trong nhạc Trịnh, thì nó là một kiệt tác về tình yêu. Nhưng không hiểu sao, mỗi khi nghe bài hát này, tôi đều nghĩ nó còn liên quan đến thân phận.

    "Phải chờ đến lúc soi gương nhìn thấy tóc không còn mang mầu xanh cũ nữa, mới nhận ra được hết nỗi khát khao được yêu thương mãi mãi con người và cuộc sống" – có thể đây là một lời chia tay với cuộc sống đầy yêu thương, bởi "cuộc sống không thể thiếu tình yêu":

    Muốn một lần tạ ơn với đời
    Chút mặn nồng cho tôi
    Có những lần nằm nghe tiếng cười
    Nhưng chỉ là mơ thôi

    Trịnh chọn cho mình một kiếp sống cô đơn, nhưng trong kiếp sống ấy, đã có rất nhiều người đồng cảm với ông, rất nhiều người dành cho ông một tình yêu vô hạn, trong sáng và thánh thiện.

    Tôi thích câu nói "Chúa đóng cửa này thì mở cửa khác cho con", cánh cửa đời tưởng như đã khép chặt với Trịnh, với những cơn bệnh ác nghiệt đến tình cờ, và cũng một phần do chính ông tạo ra (để trốn và phản đối việc đi lính), nhưng tạo hóa cũng thật công bằng, khi cánh cửa nghệ thuật lại chợt mở toang với ông.

    Đáp lại sự ưu vi của tạo hóa, tuy trong tình yêu, Trịnh chọn cách sống khép lòng, nhưng thế gian này, mấy ai đếm được có bao người tri kỷ với Trịnh?

    Nhạc Trịnh kén người nghe, và kén cả người hát. Tôi vẫn tự cho mình cái hà khắc khi nghe nhạc Trịnh bằng giọng ca liêu trai Khánh Ly về những ca khúc phản chiến, thân phận và kiếp người, nghe Hồng Nhung "phiêu" tột cùng với Đóa hoa vô thường và trong trẻo với những ca khúc về Bống, nghe Khắc Triệu lãng tử Trong nỗi đau tình cờ, nghe Quang Dũng trầm ấm với Biển nghìn thu ở lại, Đêm thấy ta là thác đổ, nghe Saxophone Trần Mạnh Tuấn khắc khoải với Hạ trắng…

    Có thể với nhạc Trịnh, Khánh Ly là đỉnh cao muôn trượng khó với tới, nhưng nghe những ca khúc của Trịnh, do chính ông thể hiện, tôi luôn "tìm thấy sự yên tĩnh trong chính bản thân mình." Ông hát những ca khúc của mình, nhẹ nhàng, run rẩy như tiếng thì thầm tâm sự, người ta có cảm tưởng như thấy từng nhịp thời gian lặng lẽ, những rung động vi diệu trong từng hơi thở, những nỗi xúc động vì nhớ nhung da diết, khắc khoải…

    Những Tôi ơi đừng tuyệt vọng, Xin trả nợ đời, Giọt lệ thiên thu, Có một ngày như thế và nhất là Như một lời chia tay cứ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng ngấm dần vào từng “sát na” nhỏ bé của tâm hồn, dịu dàng đấy, nhẹ nhàng đấy mà cũng không nguôi khắc khoải:

    Những hẹn hò từ nay khép lại
    Thân nhẹ nhàng như mây
    Chút nắng vàng chiều nay cũng vội
    Khép lại từng đêm vui...

    Nếu chỉ có thế, thì đó là thân phận, hay tình yêu? Cũng có thể đó là thân phận lắm chứ? Có thể là một tiếng chia tay từ giã cuộc đời này. Nếu quả có thế, thì đây là một cuộc chia tay nhẹ nhàng và thanh thản, như một cuộc dạo chơi, không hề đau đớn.

    "Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước." Trịnh đã dự cảm về chuyến đi của mình như thế, năm năm trước khi ông gửi thân về với cát bụi.

    Cho đến giờ, tôi vẫn tưởng đó là cuộc dạo chơi, cuộc ú tìm đùa vui, khi ông chia tay đời đúng 1-4, như một lần định mệnh nữa của tạo hóa. "Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người."

    *
    Tiểu Vũ
    nguồn :http://www.tuanvietnam.net/vn/nghexe...545/index.aspx

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  9. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    SOS 団
    Bài viết
    2,816
    Xu
    675

    Mặc định

    Việt Nam có bao nhiêu dòng nhạc? nhạc cổ, nhạc tiền chiến, nhạc trẻ v...v... nếu có thể tôi xin mạn phép thêm vào một dòng nhạc nữa, trầm lắng, u buồn, nhưng không kém phần nồng nàn, say đắm, nhạc Trịnh.

    mỗi lần nghe nhạc Trịnh, tôi thấy mang máng như mình đang đọc một công án Thiền. Cuộc đời này ngắn ngủi lắm, phù du lắm, vậy mà vừa mới cất tiếng khóc chào đời, ta đã phải mang lấy gánh nặng lên tấm thân yếu đuối này, "Trẻ thơ ơi, trẻ thơ ơi, tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người". Là một con người tài hoa, bao nhiêu người tri âm , tri kỷ, cố nhạc sỹ Trinh Công Sơn lại chọn cho mình một cuộc đời cô độc, những cuộc tình trong nhạc Trịnh phần nhiều là dang dở, dang dở ngay khi nó đạt đến đỉnh cao nhất, "Tình thắp cơn sầu, tình dìu qua hố sâu, tình vời lên núi cao. Rồi trong cơn yêu dấu, tình đày tình xa nhau". có thể vì thế người ta nói, những kẻ thất tình hay nghe nhạc Trịnh.

    Nhưng tôi không tin điều đó, tôi không tin rằng nhạc Trịnh là bi quan, là trốn tránh. dù cuộc sống có phù du thì hãy cứ yêu lấy nó, hãy sống nhiệt tình, không cần hừng hực cháy bỏng như mặt trời sớm mai, "Nhiều đêm thấy ta là thác đổ, tỉnh ra có khi còn nghe", âm thầm, nhưng mạnh mẽ như con sóng biển đêm. "Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ? Tôi là ai mà còn trần gian thế? Tôi là ai, là ai, là ai? Mà yêu quá đời này". tình yêu đến, tình đi, hãy mở lòng mình với mọi người vì "Tình yêu như đốt sáng con tim mù lòa", Hãy yêu nhau đi quên ngày u tối, dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới. Mặt đất đã cho ta những ngày vui với. Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời"

    Trinh Công Sơn hát về cuộc sống, về cái chết, một cách bình thản với sự vô tình của tạo hóa, như vô tâm, như cười cợt "Đường nào dìu tôi đi đến cơn say. Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời. Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy. Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi". con người chỉ là một hạt bụi nhỏ bé rồi "để một mai tôi về làm cát bụi", là một kẻ ở trọ, lang thang "Ơ hay là một vòng xinh. Tôi như người bỗng lênh đênh giữa đời".

    Người nhạc sỹ tài hoa đã ra đi cách đây đúng 8 năm, ngày 1/4/2001, như một trò đùa cợt trớ trêu của cuộc. Cũng tốt, để những người yêu nhạc Trịnh vẫn tin tưởng, ừ, một câu chuyện vui thôi mà, Trịnh Công Sơn vẫn còn đó, trong từng lời ca sâu lắng, vang vọng đến mai sau
    Hidden Content
    有希 ちゃん、大好きだよ。

    女の子って弱いね。だけど時々強いね。
    男の子って強いね。だけど時々弱いね。

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status