TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 5 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 21

Chủ đề: Quần áo của Mr.Lookluck

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định Quần áo của Mr.Lookluck

    Hạng Tịch, một trong Trúc Lâm Thất Hiền đời Hán, một hôm uống rượu say cởi truồng lông nhông trong nhà. Khách đi qua, thấy vậy ghé vào bảo:

    - Này ông, ông có bị điên không mà cởi truồng tồng ngồng thế?

    Hạng Tịch bèn bảo:

    - Cái ông này, tôi vốn coi trời đất là nhà, nhà là quần áo. Sao ông lại chui vào quần áo tôi bảo tôi cởi truồng?

    -!!!

    Tích xưa ngôn ngữ nó khác, thôi thì người hiện đại nhớ loáng thoáng dịch lại theo ngôn ngữ hiện đại vậy. Bạn nào ghé thăm mong rằng thông cảm mà không ném đá.

    Hôm nay không vui, chả buồn, chỉ thấy sốt ruột muốn làm gì đó. Thôi thì trong lúc đợi chờ vào đây đăng ký xí chỗ, tối về rảnh góp vải cũ may tấm áo, quần thì khi nào xúng xính tiền nong sẽ đi may tiếp.

    ---QC---
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #2
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định

    Anh cứ ngỡ giờ mới vào thu, ấy vậy mà trời đã sang đông thật rồi em ạ! Nhưng hương vị thu như cứ phảng phất đâu đây, làm ngây ngất lòng người:

    Gió heo may đã về,
    Chiều tím loang vỉa hè
    Rồi gió hôn tóc thề
    Rồi mùa thu qua đi.

    Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thật tài khi giữ được hơi lạnh man mác của buổi chiều đầu đông cuối thu trong lời hát. Nhớ buổi sáng hôm nào thức dậy, nhìn nắng thu rắc vàng lên mặt sân, lên thềm nhà, lên cây lá,.. anh cứ ngỡ như mình đang ngồi đâu đó trên Trà Lầu - Tửu Quán, lặng lẽ chờ nắng lên đánh tan sương khói trên mặt hồ Tây. Không gian lạnh lẽo và hiu quạnh một mầu xám nhờ, có chăng chỉ là tiếng kê dọn bàn ghế, tiếng đi lại loẹt quẹt của người chủ mắt đờ ngái ngủ.. và rồi.. như chẳng hẹn trước, nắng lên, sương mờ như dãn ra để lộ mặt hồ run rẩy bởi vệt nước của một con thuyền đánh cá nào đó. 10 lần? 20 lần? hay bao nhiêu lần anh đã ngồi đây đợi nắng, chả thể nào nhớ được. Nhưng cái cảm giác không gian, thời gian ấy cứ len lỏi làm tê tê lòng người mãi.

    Nhìn những mùa thu đi
    Anh nghe sầu lên trong nắng.

    Thật vậy, trong bốn mùa, anh yêu nhất muà thu. Mùa đông lạnh lẽo quá, nó chỉ gợi nên sự chết chóc - anh nghĩ con người già nua, héo úa bởi mùa đông. Mùa hạ sôi động và nóng bỏng quá. Em sẽ hỏi thế còn mùa xuân? ừ mùa xuân cũng được, nhưng chỉ đầu xuân và cuối xuân là đẹp, quãng còn lại lạnh lẽo với đầy mưa phùn. Chả như mùa thu, hơi thu se lạnh và đằm thắm, nhẹ nhàng về lúc nào chẳng ai biết, rồi khi mùa đông sầm sập đến mới ngỡ ngàng, mới níu kéo thì đã muộn rồi. Chỉ những ai yêu thu mới biết sầu lên trong nắng, chợt vui đấy, mà lại chợt buồn, rồi lại chợt vui...

    Mùa thu còn là mùa của những kỷ niệm. Một tối nào đó ngồi thu mình nơi góc quán, rì rầm nói chuyện, liếc mắt mỉm cười qua hơi trà nóng, chợt thấy như ấm lên cả một góc phòng, đẩy hơi sương gió vào quá khứ. Lại có những đêm lang thang hưởng hơi gió lạnh, tạt nhẹ vào quán nhỏ ven đường, làm một cốc bự nước ngô luộc cùng mía, thở khà một tiếng mù hơi nước nóng, khoan khoái lạ thường. Bạn bè nhìn nhau cười bảo: mùa đông đang đến.

    Ôi, đông đến thật rồi, ấy vậy mà anh cứ ngỡ giờ mới vào thu.

    Hà nội, 11.11.01
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định

    Cho những ai tặng hoa ngày 09.03 như mình!

    Chuyện tổ ong vàng

    Năm ngoái, vào khoảng đầu tháng 6 có một đàn ong vàng kéo đến nhà làm tổ. Hôm đó là một ngày nghỉ, 9 giờ sáng, nắng vàng và gió nhẹ, cửa sổ sau nhà đang được mở cho Gấu tắm nắng. Một con ong vàng bay đến, ra vào vài lần rồi đậu lại nơi khung cửa. Rồi một con nữa, rồi một con nữa,.. tiếng vỗ cánh vè vè của chúng làm mình cảnh giác. Chả gì thì cũng đã bị ong đốt. Con đầu tiên bám vào khung cửa sổ, nằm im và từ vòi nhả ra chất nước đen đen bám vào thành gỗ, các con khác bắt đầu bò loạn xạ xung quanh..

    Gì thế này? Chúng mày muốn làm tổ ở đây chắc? Không được. Cái cánh cửa này tao phải đóng mở hàng ngày, đâu có lúc nào cũng open toang như bây giờ. Thôi, stop, biến. Mình nắm lấy cánh cửa và lúc lắc, con ong đầu tiên bị kẹp nhè nhẹ, nhưng nó không chịu bay đi. Mạnh hơn chút, rồi nhả ra.. có vẻ có hiệu quả. Con ong rơi xuống bậu cửa, cố gắng bò dậy, rũ đôi cánh và bò dọc lên thành cửa rồi thở. Nó chưa thể theo đàn bay ngay đi được.

    Đàn ong bay lòng vòng, rồi bám vào ô văng cửa sổ nhà tắm. OK. Chỗ đó thì chẳng sao. Sáu bảy con ong thay nhau nhả sáp, chả mấy chốc đã thành cái núm bé tí. Trông cứ như nụ bông hoa mười giờ lộn ngược. Cả nhà chỉ trỏ cho nhau xem, ai cũng thấy vui vui. Ong kén chỗ làm tổ lắm chứ bộ, này nhé, mưa không tạt vào, nắng không chiếu tới, gió không thổi thốc vào, phải thoáng, phải sáng,.. đất lành chim đậu, ong chọn chỗ này làm tổ, chắc là khí tốt lắm.

    Đàn ong lớn nhanh đến không ngờ. Mới này nào như đoá hoa tầm xuân, thoắt đã thành cái bát sen non lộn ngược. Buổi tối bây giờ phải đóng cửa sổ rồi mới bật đèn, có những hôm ong bay vào nhà, bám vào tường, bám lên màn, bay vè vè đập vào đèn tuýp rồi rơi xuống đất, rơi xuống khay gương.. bố đã bị ong đốt một lần. Cả nhà lo Gấu bị đốt, nhưng tuyệt chẳng có ai muốn đuổi đàn ong đi đâu cả. Có những buổi sẩm tối, mình mở cửa sổ rồi ngắm đàn ong: một con, hai con, mười con, hai mươi con,.. đông quá, dễ đến sáu bảy mươi con chứ chả ít. Những con ong vàng óng khoẻ mạnh, xúm xít treo mình ở dưới, bò lên trên nóc tổ, chen chúc bên nhau. Có những con ong liên tục bò quanh tổ, râu ria đánh loạn xạ, có những con liên lục nhả sáp vào chân đế, có vẻ như nó muốn gia cố cho tổ thêm vững chắc chăng? Đàn ong dường như tìm được nguồn thức ăn tốt, liên tục phát triển. Cái tổ đã to bằng cái bát úp. Những con ong non thường bò lên trên tổ, nằm im duỗi cánh. Có những con bây giờ không về tổ nữa, sáng sớm tinh mơ mình thấy có những con bám vào ngọn cau để ngủ. Chả biết chúng ăn gì? nhựa cây chăng? nhựa quả chăng? có những quả mướp bị ong thui đấy thôi? đàn ong phát triển nhanh quá.

    Có những ngày trời mưa, những giọt nước mưa bắn vào thành ô văng tung toé làm thành một bức tường nước li ti màu trắng bạc. Đàn ong một ít cố thủ ở nhà, bám vào cái tổ, phần lớn là kéo đi kiếm ăn hết. Thỉnh thoảng lại có con bay vù ra, vù về. Ra thì dễ rồi, cứ rơi mình xuống là qua được màn nước, nhưng về thì chẳng dễ tí nào. Đàn ong dường như kiếm ăn trên sân thượng nhà nào đó, nên khi về toàn lao từ trên xuống, đụng phải bức tường nước lại văng ra, rồi lại nhào vào, rồi lại văng ra. Có những con về tổ mấy lần không được, chán quá lại quay đi. Thích thế, hoá ra ong cũng có những con hậu đậu.

    Rồi cũng đến tàn thu, trời lạnh dần, đàn ong kéo nhau đi kiếm ăn ngày càng muộn hơn trước. Rồi những cơn gió lạnh đầu đông cũng đến. Mình đóng cửa ô văng tránh gió lùa, đàn ong kéo nhau bò lên trên, con nọ nép vào con kia giữ ấm. Những con ong bám phía dưới tổ ít dần, chắc chúng không chịu nổi gió lạnh. Đàn ong màu ngày càng sậm, ngả sang nâu chứ không còn vàng óng như hồi hè nữa. Lác đác ở trên mặt ô văng tầng 2 có xác ong chết. Rồi một đợt gió mùa, hai đợt gió mùa,.. đàn ong ngày càng thưa thớt. Những con còn lại vẫn đi kiếm ăn, dù có muộn nhưng về vẫn cho nhộng ăn, rôì bò lên trên dựa vào nhau tránh rét. Này ong ơi, cố lên, mùa đông sắp hết rồi, sang xuân hoa cỏ tốt tươi, tha hồ mà phát triển.

    Bẵng đi một dạo, mình không dám ngắm đàn ong nữa. Xuân lại về, mưa phùn bay lất phất, nhưng đã muộn quá rồi. Những cái kén cuối cùng đầu đã bị bục. Dường như những con ong non cuối cùng đã ăn không đủ no trong một thời gian dài, đến mức mà không còn đủ sức cuốn kén, hay không đủ sức xé kén? Sự thật như thế nào ấy nhỉ? Mấy con ong non còn mắc lại trong kén sao? Định gỡ xuống xem thử nhưng mọi người trong nhà lại gàn, bảo để đấy, biết đâu sang năm đàn ong lại kéo về. Ừ nhỉ, biết đâu, sang năm đàn ong lại kéo về, tổ ong lại nhộn nhịp như xưa.

    28.04.2006
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  7. #4
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định

    Lâu rồi không vào đây chơi!

    Mới viết 1 bài cho Japan Foundation, đăng trước ở đây xem có ai biết mình là ai không


    Đã bao giờ bạn nghĩ đến, có một sự kết hợp hoàn hảo giữa tình yêu và địch thủ? Đã bao giờ bạn mong chờ, chiến thắng mà không cần đấu tranh? Đã bao giờ bạn nghĩ ra, có một môn võ, luận cao thấp mà không cần thi đấu phân thắng bại? Nếu bạn cho rằng không thể, thì đó thực sự là một sai lầm! Bởi, quả thực là có tồn tại một môn võ như thế. Những điều trái ngược tưởng như không thể kết hợp hoàn hảo ấy, lại là thứ mà bạn có thể tìm được trong Aikido – Môn võ của tình yêu và nhịp điệu!

    Aikido được tổ sư Morihei Ueshiba thành lập từ giữa thế kỷ XX, cho dù là mới mẻ, nhưng nó nhanh chóng xác lập được vị thế ngay tại quê hương Nhật Bản trong thời đại của những anh hùng chuộng võ, thời của thế chiến. Và, như là một mầm sống của thông điệp hòa bình, nó nhanh chóng lan ra phát triển trên toàn thế giới. Với các kỹ thuật khóa và ném, lược bỏ đi những đòn triệt hạ đối phương, Aikido đã tự xây dựng cho mình một con đường kiểm soát trận đấu chông gai nhưng hoàn toàn mới mẻ: hòa hợp thay vì đối lập, dẫn dắt thay vì triệt hạ, kiểm soát hành động của bản thân, dẫn dắt hành vi của đối thủ,.. các kỹ thuật đã trở nên rườm rà, mất đi sát khí nhưng đổi lại là sự linh động và nhịp điệu trên nền tảng tình thương dành cho đối thủ.

    Phân tích vật lý một cách thuần túy, việc hòa hợp với đối thủ là một loạt các kỹ thuật để kết hợp trọng tâm giữa mình và đối thủ, mỗi chuyển động tiếp theo của bản thân sẽ tác động vào trọng tâm chung của khối kết hợp, và qua đó điều chỉnh chuyển động và hành vi của đối thủ. Cũng vẫn là thuần túy vật lý, chúng ta luôn tìm ra khối tâm chung của hai hay nhiều vật thể, cho dù nó có tiếp xúc hay không. Vì vậy, bất cứ một hành vi nào của bản thân cũng sẽ tác động đến chuyển động khối tâm, và ngược lại, điều này cũng đúng với địch thủ. Việc kiểm soát sự chuyển động của khối kết hợp này chính là thứ mà chúng ta hướng đến. Ở trình độ sơ cấp, sự kết hợp thuần túy về mặt thân thể này sẽ bắt đầu vào thời điểm hai thân thể tiếp xúc, và đó là những kỹ thuật cơ bản mà bất kỳ một ai học tập aikido đều phải luyện tập. Bản thân các kỹ thuật này lại được phân rã thành các chuyển động đơn giản hơn, gần gũi với cử động hàng ngày như vặn mình, vung tay, đứng lên, ngồi xuống, gập người, tiếp cận, xoay vòng, chuyển hướng.. những chuyển động này đã trở thành những bài khởi động không thể thiếu đặc trưng của Aikido. Từ đơn giản đến cơ bản, từ thấp đến cao, từ gần đến xa, tất cả đều đã được kết hợp trên một nguyên lý xuyên suốt hình thành nên hệ thống kỹ thuật Aikido.

    Song hành với việc luyện tập những kỹ thuật từ thấp đến cao này, ý thức về kiểm soát hành vi bản thân sao cho hòa hợp với đối thủ mà có tính đến nội lực bản thân được hình thành. Nó không chỉ mở ra những con đường thiết lập kỹ thuật chiến đấu phù hợp với bản thân, mà còn định hình nên lối suy nghĩ và ý thức chủ động kiểm soát hành vi của những người tập luyện. Bắt đầu từ nguyên lý Hiệp Khí, nó đã trở thành Đạo để hạt mầm tình yêu tỉnh thức và phát triển! Và trên con đường đó, có vô số những lợi ích bất ngờ mà Aikido mang lại ngoài sức khỏe, từ chuyện ý thức về bản thân mà tự tin trong công việc, từ nóng nảy trở nên biết kiểm soát bản thân, từ giao tiếp trong luyện tập tới giao tiếp với bạn khác giới, giao tiếp với những người không đồng lứa tuổi.. Những ví dụ như thế này có lẽ kể ra không xiết.

    Từ kiểm soát vật lý đến kiểm soát tinh thần, Aikido đã trở thành một con đường, một Dung pháp dành cho những ai yêu chuộng hòa bình muốn hoàn thiện bản thân luyện tập. Có lẽ, nó chính là lý do mà phần lớn những người tập Aikido là học sinh sinh viên, thầy giáo hay công chức. Đó cũng chính là còn đường mà tôi, người mới chập chững 7 năm tập aikido muốn tiếp bước và gắn bó. Con đường mà, những người gắn bó luyện tập lâu năm với Genki, một võ đường Aikido phong trào, muốn hướng đến.
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo

  8. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  9. #5
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định

    Gió âm thầm không nói, mà sao núi phải mòn???

    Gác bút đã lâu, tự nhiên giờ lại muốn viết blog
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
Trang 1 của 5 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status