Chương 10: Lĩnh vực hệ mộc
“Thức ăn đến rồi đầy...” Âm thanh vang lên khi một nữ nhân trung tuổi bưng theo một cái khay lớn. Ở trên đó đựng đầy các loại thức ăn còn nóng hổi. Mùi hương thơm ngào ngạt bốc lên: “Các bạn nhỏ mời dùng!” Sự thân thiện xuất hiện trên khuôn mặt nàng khi nàng đem thức ăn đặt ở trên bàn. Thái độ phục vụ của nàng xem ra khá tốt.
Mà lúc này thì đám học sinh cũng thay vì chú ý thức ăn, họ chú ý đến hai người nam nhân tầm trung tuổi kia. Đặc biệt Dante khi biết được đối phương là chính chủ trong câu chuyện của mình, hắn chỉ có cười trừ đưa ra lời mời: “Đại sư, viện trưởng... mời hai thầy ngồi!”
Một học viên trong nhóm hiểu ý lập tức chuyển ghế mình cho hai người giáo viên. Hiện giờ viện trưởng lại cả Đại Sư cùng với nhau như vậy thực sự làm cho đám người bất ngờ cũng hơi có sợ hãi lo lắng trong lòng. Đồng thời trong lòng bọn họ cũng có chút vinh dự. Hai người vậy mà không ngần ngại kéo lấy cái ghế sau đó ngồi xuống.
Tất cả ánh mắt đều tập trung trên hai người Đại Sư và viện trưởng nhưng ánh mắt hai người họ lại tập trung vào trên người Dante. Điều đó làm cho Dante hơi ái ngại, hắn xấu hổ mở miệng nhẹ giọng nói: “Đại Sư, viện trường... cái đó, vừa rồi ta có phải nói sai điều gì sao?”
“Không... không phải, người bạn nhỏ, ngươi đừng hiểu lầm!” Đại Sư bình tĩnh nhìn về phía cậu bé tóc trắng xấu xí này. Không nghĩ ra được cậu bé tóc trắng xấu xí này lại có chút kiến thức về võ hồn như thế. Bản thân Đại Sư thực sự tò mò vì lại có người có trái ngược hoàn toàn với ý kiến của mình: “Bạn học nhỏ, không biết ngươi nghe được những điều này từ đâu?”
“Nghe từ đâu!?” Dante hơi ngẩn ra từ lời mà Đại Sư đã nói, hắn lập tức trả lời: “Đại Sư, viện trưởng... ta nghe được mọi người tổng kết từ võ hồn cũng như đọc nhiều sách về võ hồn nên tổng kết ra được. Rõ ràng cùng thức tỉnh võ hồn, tiên thiên hồn lực cao thấp. Võ hồn tiên thiên hồn lực càng cao thì tu luyện càng nhanh, hồn hoàn cùng năm giống nhau nhưng võ hồn cao cấp có lực tấn công mạnh hơn so võ hồn cấp thấp. Cho dù võ hồn cấp thấp có cố gắng gấp mười lần so với võ hồn cao cấp đi nữa cũng khó mà đột phá hạn chế được. Điều này không phải nói rõ điều gì sao?”
“Không có hồn sư phế vật chỉ có võ hồn phế vật. Căn bản không phải hồn sư không cố gắng mà là võ hồn hạn chế. Chỉ cần ngươi là đứa con được trời đất ưu ái, võ hồn tuyệt thế thì chỉ cần tu luyện ít cũng thắng nhiều người. Giống như người sinh ra thì giàu có, người sinh ra thì nghèo khổ, có người thông minh, có người ngu dốt!” Vẻ mặt Dante không đổi sắc bình tĩnh đáp: “Nếu như không có ngoại lực như ăn được thứ gì đó thiên tài địa bảo, hoặc hấp thu đặc biệt hay võ hồn đột nhiên trong sinh tử mà đột biến. Sự thay đổi này khiến cho võ hồn càng hòa hợp với thiên địa hơn. Nếu không võ hồn bỏ đi cơ bản khó mà đột phá tự thân. Chúng giống như bị thiên địa này buộc lên một tầng khóa, khóa chặt lấy con đường hồn sư bước vào bước tiếp theo vậy.”
Đại Sư và viện trưởng nhìn về phía nhau. Cả hai đều gật gù vài cái. Đồng thời trong lòng cũng kinh ngạc về trí tuệ và độ thông minh của cậu bé. Vậy mà Đại Sư lập tức lên tiếng hỏi: “Ý tưởng ngươi thật sự làm cho chúng ta mở rộng tầm mắt. Vậy ngươi nói xem, có cách nào để giải quyết được võ hồn bỏ đi không cách nào đột phá hạn chế hay không?”
“Đại Sư, viện trưởng...” Giống như ánh mắt tò mò mọi người tập trung về phía hắn, hắn chỉ có thể thở ra một hơi: “Ta vẫn chỉ là một đứa bé sáu tuổi! Viện trưởng và Đại Sư có phải hay không hỏi sai người. Câu này phải để ta hỏi hai vị mới đúng!”
“Khụ, khụ...” Viện trưởng và đại sư nhìn về phía nhau ho khàn vài cái. Viện trưởng lắc lắc đầu nói: “Ài... đến bây giờ trong hồn sư giới cũng không có cách nào giải quyết được võ hồn bỏ đi!”
Mép Dante hơi kéo ra, trong lòng thầm nghĩ: “Nói cũng như không nói! Trong ký ức mình thì có rất nhiều cách để có thể giải quyết võ hồn bỏ đi làm cho nó tăng cấp của mình. Đáng tiếc trong ký ức của mình lại chẳng sử dụng được mấy phương pháp an toàn. Riêng mấy phương pháp mạo hiểm đó với mình, thật sự quá khó sử dụng. Xem ra muốn võ hồn cỏ xanh mình mạnh lên thì đúng là gánh thì nặng mà đường thì xa.”
Sau khi bữa ăn kết thúc, Dante trở lại ký túc xá thứ bảy. Hắn có hai công việc đi làm đó là trồng cây cỏ mà hắn mang từ thôn Thảo Miếu. Sau khi hỏi đám người Vương Thánh thì ở phía sau lưng trường học có một ngọn núi có thể trồng được cây cỏ dại ở nơi đó. Ngoài ra hắn cũng cần phải đi mua chăn màn mới vì chăn màn của hắn đã bị Tiểu Vũ chiếm mất.
Ngọn núi sau trường là một ngọn núi cao lớn, thi thoảng cũng có học sinh tới nơi này tiến hành hẹn hò. Dante tìm một nơi rậm rạp và hẻo lãnh nhất đem cái cây cỏ đặc biệt của mình trồng xuống dưới. Sau khi trồng xong mấy thứ này thì Dante bắt đầu ngồi xuống khoanh chân tu luyện tự nhiên hô hấp pháp. Dựa theo dòng năng lượng trong cơ thể mình chuyển động mô phỏng giống như cây cỏ.
Nhất thời một thứ đặc biệt giống như Dante hòa làm một với thiên địa. Thân thể hắn phóng xuất ra một thứ giống như lực tràng. Ở lực tràng thì Dante cảm giác được cả người thư thái. Hắn giống như trở thành một thành viên trong những cây cối ở đây. Cây cối xung quanh hắn lúc này bắt đầu lấy tốc độ bằng mắt thường đang di chuyển và tăng trưởng.
“Lĩnh vực!” Thứ này chính là lĩnh vực mà Dante đã thành công học được. Rõ ràng võ hồn hắn là một cây cỏ nhỏ nhoi yếu ớt vậy mà có thể cùng với thiên địa hòa hợp làm một thế tạo ra lĩnh vực. Hoàn toàn trái với những quy tắc và suy luận mà Dante đã biết. Dante thầm nghĩ trong lòng: “Lĩnh vực mộc hệ, nếu như tăng cấp có thể đạt đến lĩnh vực sinh mệnh... đáng tiếc mình cũng chỉ có thể thôi thúc thực vật sinh trưởng. Có lẽ võ hồn cỏ xanh của mình yếu ớt nhất nhưng chính vì yếu ớt thường thường thì nó lại là sự khác biệt của mình. Nó càng dễ hòa hợp trở thành một phần của thiên địa. Có lẽ vì nó mình mới có thể lĩnh hội được lĩnh vực hệ mộc này!”
“Theo như những gì mình biết được, mặc dù thế giới này võ hồn có chút khác biệt so với thế giới của mình. Hồn sư được chia làm chiến hồn sư cùng khí hồn sư hai loại, tại hai loại còn được chia làm thực vật hệ, khống chế hệ, chiến đấu hệ, trị liệu hệ và còn vài loại khác. Thế giới này thì hệ trị liệu và hệ phụ trợ lại không có lực tấn công nào nếu không muốn nói là yếu ớt. Thế nhưng ở thế giới trước của mình, hệ trị liệu cùng với hệ phụ trợ lại cực kỳ hữu ích, so với các hệ khác đều mạnh hơn rất nhiều. Nguyên nhân vì hệ này tự phụ trợ cho bản thân mình trong khi hệ này còn có thể tu luyện ngoài võ hồn ra còn tu luyện hệ khác. Nhất là hệ phụ trợ có khả năng tăng phúc bản thân, chiến lực mạnh đến đáng sợ.”
“Thực lực hồn sư cùng hồn hoàn, hồn lực có liên quan mật thiết tới nhau, cùng nhau hỗ trợ phát triển. Thế giới trước võ hồn có thể thức tỉnh thần thông, đồng thời theo tu vi của hồn sư tăng thì thần thông cũng theo đó trở nên mạnh hơn. Song thế giới này lại bị hạn chế quá mạnh. Nguyên nhân vì hồn sư khi đột phá nhất định phải hấp thu hồn hoàn thông qua săn giết hồn thú mới được.”
“Cấp bậc hồn hoàn dựa trên màu sắc của nó. Hồn hoàn từ 10 năm đến 99 năm có màu trắng, từ 100 đến 999 năm có màu vàng, 1000 năm đến 9999 năm có màu tím, 1 vạn đến 9 vạn 999 năm có màu đen và cao nhất là hồn hoàn 10 vạn năm có màu đỏ. Vì hồn thú không thể bị bắt nuôi nhốt giống như thú vậy hoặc mang chúng trở về để cho hồn sư săn giết. Nếu làm như vậy hồn thú sẽ tự bạo vì chúng có kiêu ngạo của bản thân. Nhưng hồn sư vốn có trí tuệ không thấp, họ có thể thông qua phương thức tổ đội, hồn sư có thể dễ dàng hơn trong việc giết chết hồn thú.”
“Đáng tiếc mỗi cấp bậc hồn sư hấp thu hồn hoàn đều có giới hạn. Hồn hoàn đầu tiên chỉ khoảng hơn 400 năm, hồn hoàn thứ hai chỉ khoảng hơn 700 năm, hồn hoàn thứ ba dưới 1800 năm... Muốn hấp thu hồn hoàn cũng có hạn độ nếu không có hạn độ thì người người đều lấy vạn năm hồn hoàn làm tiêu chuẩn. Giống như thần thông vậy mới đầu cũng cực thấp thế nhưng sau đó mạnh dần và so với các loại sát phạt kỹ cao cấp chỉ mạnh hơn chứ không kém. Đó là điều mà thần thông võ hồn mang lại. Đáng tiếc hồn hoàn lại bị năm hạn chế, đến bây giờ còn chưa thấy có người có thể gia tăng năm hồn hoàn. Tại trong sách mà cha để lại đều không có ghi chép!”
“Ân...” Không biết đi tu luyện qua bao lâu cho đến khi mặt trời xuống núi, Dante đang trong trạng thái tu luyện lĩnh vực hệ mộc cảm nhận thiên địa nhưng cây cối khi thiếu đi mặt trời thì tính hoạt hóa cũng thấp. Chính vì vậy mà hắn cũng biết được mặt trời xuống núi, đôi mắt hắn từ từ mở ra: “Nhanh như vậy sao? Tu luyện đúng là không có năm tháng. Chỉ mới ngồi xuống thôi đã trời tối rồi sao!?”
Đang chuyển động thân thể thì Dante cảm giác được tà áo của mình giống như có người kéo vậy. Hắn quay đầu hơi hô lên một tiếng: “Hử!?” Thấy được cây kiếm cỏ lại cao hơn một chút, nó trực tiếp đâm xuyên quần áo đem tà áo hắn níu giữ lấy. Bàn tay Dante không chút sợ hãi đưa lên nhẹ nhàng vuốt ve lá cây rồi cười nói: “Yên tâm đi, ngày ngày ta đều sẽ đến đây thăm ngươi!”
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile