TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 52 của 52 Đầu tiênĐầu tiên ... 242505152
Kết quả 256 đến 260 của 260

Chủ đề: Thảo Thiên Đế (Đấu La Đại Lục)

  1. #256
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 256: Đồ sát Hạo Thiên tông

    Con mắt Đường Khiếu trợn tròn bàng hoàng nhìn về phía cảnh này. Hắn không thể tin được chỉ trong thời gian vài hô hấp ấy, đám người Hạo Thiên tông thương thương, chết chết đến cả hàng trăm người. Nghĩ đến đây Đường Khiếu vì vậy mà rách cả mí mắt gào lên: “Aaa... ngươi đáng chết!” Ngay lập tức hắn theo đó xách lên Hạo Thiên Chùy vọt thẳng về phía Dante.

    “Đối thủ ngươi...” Nhu Cốt Mị Thố lập tức mở miệng quát lạnh: “Là ta...” Giọng nói nàng theo đó lạnh lùng đến thấu xương.

    Mà Dante trong lúc này đã gầm lên: “Nếu các ngươi muốn đuổi giết ta vậy lần này chuẩn bị vì thế mà tận diệt đi!” Nhìn đám khói đen vì thế đang bốc lên âm thanh ghê rợn. Độc long thảo quả thực uy lực bá đạo tuyệt luân. Cơ hồ vài giây thì đám người đã bị kịch độc công tâm mà chết. Họ chết với khuôn mặt hoảng sợ vô cùng thế nhưng sau đó thân thể họ lập tức bắt đầu thối rữa hóa thành một đám bầy nhầy dưới mặt đất trông vô cùng tởm lợm.

    Lần này rõ ràng Dante không có ý định tha bọn họ. Một phân thân Nhu Cốt Mị Thố tại bên này trực tiếp túm lấy Tiểu Vũ cũng đã vọt tới xa. Trong khi các phân thân còn lại hết thảy mọi người đều hướng về phía đối thủ mấy lão già này. Nàng muốn kiếm chế mấy lão già này đem bọn họ không phân tâm được để Dante tàn sát toàn bộ Hạo Thiên tông.

    Cả đám người này vậy mà dám bắt nạt con gái của nàng, Nhu Cốt Mị Thố sao có thể để chúng được như ý. Biết được tin tức này, sát cơ nàng theo đó bùng nổ. Đồng thời nàng cũng đã có ý quyết muốn đem Hạo Thiên tông chém tận giết tuyệt. Đặc biệt không để một con cá nào lọt lưới rời đi cả.

    Vụt... vụt... Thân ảnh Nhu Cốt Mị Thố giống như ảo ảnh như ẩn như hiện. Tốc độ nàng thực sự quá nhanh theo đó nàng trực tiếp hướng về bốn phía tản ra. mỗi người đều lấy một vị phong hào đâu la làm mục tiêu. Chín thân ảnh cộng thêm bản thể có tổng cộng mười người, phân biệt một phân thân đi bảo vệ Tiểu Vũ, bản thể công kích Đường Khiếu, phần còn lại trực tiếp áp chế trưởng lão và mấy vị hồn đấu la.

    “Ngươi dám....” Mấy lão già mí mắt rách lên giận dữ gầm lên: “Mau dừng lại cho ta!” Thế nhưng trả lời hắn là một thân ảnh nháy mắt theo đó đã xuất hiện tại bên cạnh hắn. Bàn chân dài trắng nõn nàng lập tức vung lên.

    Phanh, phanh, phanh... Lão già thất thần nháy mắt đó Nhu Cốt Mị Thỏ bắt được yếu hại. Nàng liên tục đá ra liên hoàn tám lần với tốc độ như ảo ảnh. Dù phân thân nhưng có thể đạt được 100% thực lực giống bản thể, đặc biệt có thể sử dụng hết thảy kỹ năng hồn hoàn bản thể, nàng tuyệt đối có sức mạnh vượt qua lão già.

    Ụa... Nháy mắt đó lão già phun ra một ngụm máu tươi. Thế nhưng hắn có phần bất lực nhìn về phía Dante vẫn tiếp tục đồ sát đám người này. Tức khắc nào già giận dữ gầm lên một tiếng: “Đáng chết! Nổ... nổ cho ta...”

    Theo tiếng gầm lên lão già, nháy mắt đó hồn hoàn lão già theo đó nổ tung. Hồn hoàn thứ nhất nổ tung theo đó lần lượt thứ hai, thứ ba cùng thứ tư... Sức mạnh hắn tiếp tục lấy sức mạnh kinh khủng kéo lên. Nhanh chóng đem đẳng cấp hắn sang bằng cùng với Nhu Cốt Mị Thố.

    “Nổ hoàn...” Đường Khiếu lại lần nữa tiếp tục nổ hoàn. Thế nhưng mọi việc cũng trở nên vô dụng. Dante phát hiện được rằng trên tất cả người của Nhu Cốt Mị Thố. Hết thảy các nàng đều có một đặc điểm là trên người đều xuất hiện vô địch kim thân. Thật sự làm cho Dante ngạc nhiên vô cùng.

    Thời gian vẫn theo đó kéo dài nhưng vô địch kim thân không có dấu hiệu tản đi. Vô địch kim thân là hồn hoàn mười vạn năm thứ tám của Nhu Cốt Mị Thố. Nó mở ra vô địch kim thân, thời gian kéo dài một canh giờ. Nhược điểm thời gian làm lạnh yêu cầu một tháng. Nghĩa là trong một canh giờ, thực lực nàng sẽ đạt đến gần như vô địch.

    Vô địch kim thân, toàn thân bao phủ một lớp vòng phòng hộ sáng chói màu vàng kim. Sức mạnh trở thành phòng ngự mạnh mẽ. Ngăn cản hết thảy mọi loại công kích từ cấp bậc thần cấp trở xuống. Nói đúng hơn cho dù cực hạn đấu la gặp mặt nàng cũng bị nàng trực tiếp ngạnh cứng. Tuy nhiên nàng vẫn phải dấu đi nhược điểm này. Một khi dùng chiêu này xong cơ bản hồn hoàn thứ tám này của nàng coi như phế đi trong vòng một tháng.

    “Tiểu súc sinh...” Một số hồn đấu la cũng trực tiếp bị cắt nát kịch độc theo đó bộc phát, họ giận dữ gầm lên: “Ngươi là ma quỷ... ngươi sẽ chết không yên lành.” Tiếng gào hắn dường như mang theo lỗi tuyệt vọng và thống khổ. Tuy nhiên chẳng thay đổi được bất cứ thứ gì vì định mệnh hắn đã được định sẵn, hắn sẽ phải nằm lại ở nơi này.

    “Cút ra!” Đường Khiếu gầm lên một tiếng một tiếng. Hắn theo đó cực kỳ giận dữ điên cuồng nổ hoàn. Thế nhưng mọi cố gắng hắn đều là vô ích. Hắn không có cách nào phá vỡ vô địch kim thân của Nhu Cốt Mị Thố. Vẻ mặt hắn giống như tái xanh tái xám vặn ra cả máu. Vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn về phía đối phương.

    Bản thân Tiểu Vũ tại bên cạnh một phân thân Nhu Cốt Mị Thố ban đầu có phần kích động hua tay mua chấn: “Mẹ... ngươi thật lợi hại!” Thế nhưng song trong lúc này nàng lại dừng lại vì cảnh tượng trước mắt nàng thật sự quá làm cho nàng sợ hãi. Cảnh tượng này so với nàng nghĩ dù sống mười vạn năm nhưng nàng chưa thấy được cảnh tượng nào máu tanh như vậy.

    Dưới cơn mưa kiếm xanh biếc Dante bắn xuống, mưa độc theo đó trực tiếp ăn mòn tất cả không trung lầu các. Kèm theo đó từng tiếng kêu rên thảm thiết vang lên. Ngay cả một số trẻ nhỏ và phụ nữ đều không có cách nào trốn thoát. Nàng quả thật không đành lòng mà nhắm mắt lại. Bản thân càng theo đó trực tiếp nấp sau lưng Nhu Cốt Mị Thố.

    Thế nhưng Nhu Cốt Mị Thố lại trực tiếp vươn tay ra đem nàng kéo tới trước mặt. Khi mà Tiểu Vũ còn bàng hoàng, Nhu Cốt Mị Thố lạnh lùng nói: “Tiểu Vũ... con hãy nhìn xem. Quang cảnh như thế này không phải do con tạo ra sao?”

    Vẻ mặt Tiểu Vũ có phần không tin tưởng được. Nàng có phần ngẩn người, miệng nàng theo đó hơi mở, bàn tay che miệng mình: “Mẹ...”

    “Mẹ... con còn dám gọi ta một tiếng như vậy?” Nhu Cốt Mị Thố lập tức giận dữ mở miệng quở mắng. Ngón tay nàng lạnh lùng chỉ về phía bốn phía xung quanh. Tất cả một mảnh hoang tàn dưới kiếm khí Dante. Song Nhu Cốt Mị Thố lại trong hoàn cảnh đó nở nụ cười lạnh lẽo: “Con hãy xem mình đã làm những gì đi! Tiểu Vũ, chẳng lẽ con đã quên những gì mà mẹ đã nói với con rồi hay sao?”

    “Mẹ...” Tiểu Vũ không biết nói thế nào có phần bàng hoàng: “Con...”

    “Xem ra ta đã quá nuông chiều con mới khiến con như vậy!” Nhu Cốt Mị Thổ giận dữ mở miệng mắng: “Ta luôn nói với con khi con còn chưa trưởng thành như vậy cường giả loài người rất có khả năng sẽ biết thân phận con là hồn thú hóa hình. Thế nhưng con thì sao? Lại dám cùng người ta đến học viện cao cấp đi học? Một khi có hồn đấu la, con còn không phải trở thành hồn hoàn và hồn cốt của người ta?”

    “Mẹ...” Đầu Tiểu Vũ cúi thấp xuống nàng lẩm bẩm nhỏ: “Không phải còn không có sao sao?”

    “Không có sao?” Mặt Nhu Cốt Mị Thố theo đó giận dữ mắng mỏ: “Ngươi có nghĩ hay không đến lý do họ không dám động vào ngươi? Còn không phải ngươi trở thành Thánh Nữ Thiên Đế Điện. Nếu ngươi không trở thành Thánh Nữ Thiên Đế Điện, họ sẽ bỏ qua tha cho ngươi một mạng sao? Đừng nói trước đó ngươi còn chưa trở thành Thiên Đế Điện.”

    Đầu Tiểu Vũ theo đó cúi càng thấp hơn, Nhu Cốt Mị Thố có vài phần giận dữ mở miệng hỏi tiếp: “Chiếc lược ta tặng cho ngươi, ngươi đem nó để đâu rồi!”

    “Mẹ...” Giọng nói Tiểu Vũ có chút nhỏ lại: “Ta tặng nó cho người ta rồi?”

    Con mắt Nhu Cốt Mị Thố biến thành sắc lạnh hỏi lại: “Ai? Có phải người tên Đường Tam gì đó?”

    Tức khắc Tiểu Vũ im lặng sau đó vội vã hỏi: “Mẹ... ngươi làm sao lại biết!”

    Ba! Một âm thanh theo đó trực tiếp phát ra, Tiểu Vũ không tin trực tiếp đưa tay che má của mình. Nàng bàng hoàng vì đây lại là một lần nữa mẹ nàng đánh nàng. Thế nhưng Nhu Cốt Mị Thố lại dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng: “Ta không phải đã nói với con rồi sao? Tiểu Vũ, con làm cho ta quá thất vọng. Ta không phải nói cho con biết nếu như có người nam nhân nào nguyện ý vì con mà chết, chỉ có người như vậy mới xứng đáng được con tặng lược cho sao?”

    “mẹ...” Tiểu Vũ vội vã phản bác: “Tam ca...”

    Ba! Lại một lần nữa âm thanh vang lên, Nhu Cốt Mị Thố không kiêng kị gì trực tiếp đưa tay vung lên vả thẳng mặt Tiểu Vũ lần nữa. Giọng nói nàng lạnh lẽo: “Tam ca... hắn đáng để cho ngươi làm như vậy sao? Tiểu Vũ, ngươi làm cho mẹ quá thất vọng rồi. Tam ca... Tam ca... vậy Tam ca ngươi bây giờ ở nơi nào? Nếu như hắn quan tâm ngươi, hắn đã không để ngươi đến nơi này. Hắn chẳng qua đang sử dụng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt ngươi mà thôi!”

    “Mẹ... không giống như ngươi nghĩ đâu!” Thấy mẹ mình muốn mắng Đường Tam, Tiểu Vũ vội vã lắc lắc đầu thay Đường Tam giải vây: “Tam ca không phải là người như vậy. Ngươi đừng hiểu lầm. Là ta tự nguyện cùng Tam ca...”

    Ba... Lại một âm thanh vang lên. Trên mặt Tiểu Vũ tại bên má khác lại xuất hiện một vết ấn bàn tay khá to.

    Tại lơ lửng trên không, Dante lạnh lùng nhìn về phía mấy lão già và Đường Khiếu cười hỏi: “Thế nào? Các ngươi có phải hay không rất hài lòng vì lễ vật này ta tặng cho ngươi...”

    Mấy lão già theo đó gầm lên: “Ngươi là súc sinh, ngươi không phải người, ngươi là ma quỷ... Họ đều là những người vô tội không có sức chống cự, ngươi vậy mà cũng nhẫn tâm sát hại. Ngươi có phải là người không vậy?”

    “Ha...” Dante lập tức cười nhạo mở miệng nói: “Nói điều này sao không nói đến lúc khi mà các ngươi sai phái một phong hào đấu la đến giết một đứa trẻ mười hai tuổi. Sao các ngươi cũng không nhắc đến lúc đó các ngươi có phải là người không?”

    “Súc sinh...” Đường Khiếu lại bị Nhu Cốt Mị Thố đẩy lui, hắn giận dữ gầm lên: “Có giỏi cùng ta trực tiếp đối mặt như một người nam nhân với một người nam nhân...”

    “Hừ...” Dante cười lạnh mở miệng nói: “Thắng thế đang ở bên ta. Ta vì sao phải lấy điểm yếu mình đi đánh với ngươi đây. Trực diện với ngươi, ngươi là phong hào đấu la, nắm giữ khí võ hồn cường công đệ nhất Hạo Thiên Chùy càng nắm giữ bí kíp nổ hoàn. Ngươi để ta trực diện với ngươi, ta ngu như vậy. Nam nhân? Ta bất quá chỉ là một đứa bé chưa thành niên mà thôi. Ngươi vậy mà cũng ra tay được? Quả thật sống trên người chó!”

    Ngón tay Dante chỉ thẳng về phía Đường Khiếu, Đường Khiếu giận dữ công tâm dưới độc tố phản phệ: “Phốc...” Hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Ngón tay chỉ thẳng Dante giận dữ mắng: “Ngươi...”

    “Đúng là phế vật, mới chỉ nói như vậy đã trực tiếp hộc máu!” Dante giễu cợt mở miệng nói. Hắn nở nụ cười: “Bất quá ai bảo ta người tốt đây...” Mở ra hai tay Dante càng cười châm biếm hơn: “Đối với một người sắp chết, ta vẫn có thể thỏa mãn một chút nguyện vọng của ngươi. Có phải ta là người tốt hay không đây?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    ---QC---
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content


  2. #257
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 257: Đồng quy vu tận

    Nhu Cốt Mị Thố giật mình vì những lời này mà Dante nói ra. Đặc biệt Dante hai tay đặt ở sau lưng, chân đạp phi kiếm màu xanh phóng tới hướng về phía Đường Khiếu đi đến. Nàng lập tức mở miệng nói: “Dante... Hắn là một tuyệt thế phong hào đấu la. Ngươi mới chỉ là hồn vương mà thôi!”

    Dante nở nụ cười mở miệng đáp: “Cô Nhu... có một số việc ta muốn chứng thực. Ta đi con đường hồn sư khác với mọi người. Ta đi là con đường của Thiên Đế, cùng giai vô địch vượt cấp khiêu chiến. Đế đạo vô địch, nhất thảo già thiên... Bại có thể nhưng tâm không thể bại. Không vì đối phương là phong hào đấu la mà ta sợ hãi chiến đấu với hắn được.” Nói xong thân thể Dante run rẩy vì hưng phần: “Đến đây...” Bàn tay hắn đưa ra, cây cỏ ranh lắc lư trong tay hắn phát ra quang mạnh mẽ vô song.

    Mọi người đối với chuyện này thật sự bất ngờ, thế nhưng Đường Khiếu theo đó cắn chặt hộc ra một chữ: “Tốt!” Bàn tay hắn cầm trong tay hạo thiên chùy, hồn hoàn trên người cơ thể hắn theo đó nổ ra. Càng nổ càng lớn cuối cùng càng hóa thành năng lượng mạnh mẽ rót vào trong cơ thể Đường Khiếu.

    Vút... Đường Khiếu bắn nhanh như một viên đạn bay thẳng về phía Dante với tốc độ vô cùng nhanh. Bàn tay hắn trực tiếp vung vẩy cây chùy mạnh mẽ trực tiếp đánh về phía Dante. Dante với mặt không đổi sắc, cây cỏ xnah trong tay hắn theo đó vẫy động liên hồi. Kiếm khí theo đó điên cuồng bắn ra.

    Vụt, vụt... Hàng vạn đạo kiếm khí màu xanh biếc giống như mưa bắn về phía Đường Khiếu. Nó mang theo sức mạnh phá giáp đánh về phía Đường Khiếu. Tức khắc Đường Khiếu lập tức vung vẩy chiếc chùy trước người mình: “Đinh, đinh, đinh...” Ánh sáng lóe ra và kiếm khí bị đập nát bởi chiếc chùy phát ra ánh sáng ngập trời.

    “Aa...” Đường Khiếu gầm lên một tiếng. Theo đó chiếc chùy phát ra ánh sáng mạnh mẽ vô song. Sấm sét điên cuồng bao bọc chiếc chùy khổng lồ phát ra âm thanh dữ dội vô song. Dante đứng trước mặt hắn vậy mà không nhúc nhích chút nào trực tiếp vươn tay vê tạo ra một hình vòng tròn.

    Ong, ong... Kèm theo đó bao phủ xung quanh cơ thể Dante lại lần nữa tạo ra vòng phòng hộ trực tiếp sáng chói. Chiếc chùy theo đó trực tiếp mạnh mẽ đập xuống. Nháy mắt đó hai người trực tiếp va đập về phía nhau.

    Oanh... Tiếng đinh tai nhức óc vang lên. Ánh sáng lòe theo đó phát ra. Nó làm cho tất cả mọi người không nhịn được mà che mắt của mình. Kèm theo đó là một thân ảnh dữ dội bắn ra khỏi đoàn ánh sáng đó.

    Oa... Thiếu niên trực tiếp bị đập bay ra khỏi đoàn ánh sáng đó. Rõ ràng vừa rồi ngạnh kháng thực sự làm cho hắn theo đó trực tiếp bị thương nặng. Thân thể hắn rách nát, máu tươi theo làn da bắn phụt ra phía ngoài. Đôi tay càng theo đó thõng thoài xuống dưới.

    Phịch... Một cánh tay rơi rụng xuống mặt đất. Thế nhưng toàn thân cánh tay này cũng đã có màu đen xì. Cuối cùng nó còn đang bốc ra khói đen đậm đặc. Tại ở trên cao, thân thể người nam nhân trung tuổi lơ lửng với cánh tay đứt. Một tay khác hắn cầm chùy, vẻ mặt tím đen nhưng ánh mắt đã tràn đầy lạnh như băng.

    Phụt... Máu tươi từ cánh tay theo đó phụt ra thế nhưng người nam nhân trung tuổi chẳng nhiều để ý. Hồn lực theo đó trào ra lập tức phong bế vết thương trên cánh tay hắn. Một tay hắn cầm trong tay chiếc chùy còn lại, miệng gầm lên: “Bạo!” Theo một tiếng quát lạnh bạo như vậy tức khắc hồn hoàn hắn của hắn theo đó lần lượt nổ tung.

    Bành, bành... từng đoàn hồn hoàn màu đen nhánh theo đó nổ nát. Ngay cả hồn hoàn thứ chính cũng nổ nát trực tiếp hướng về phía hắn rót vào năng lượng khiến tu vi hắn theo đó nhanh chóng bùng lên một đẳng cấp mới tạm thời. Thực lực hắn lúc này so với 97 cấp cao hơn và so với 98 cấp thì lại yếu hơn.

    “Aa...” Theo một tiếng gầm lên dữ dội, Đường Khiếu tốc độ nhanh như một cơn gió lao tới. Từ trên không trung theo đó trực tiếp đập một cái chùy xuống. Âm thanh dữ dội vang lên: “Oanh!” Rõ ràng âm thanh này không phải đập vào mặt đất mà đập vào không khí làm cho không khí phát ra từng tiếng nổ lớn.

    Thế nhưng Đường Khiếu không có dừng lại mà trực tiếp đập không khí: “Oanh, oanh, oanh....” Âm thanh dữ dội theo đó phát ra. Dante lập tức biết được thứ này vội vã hô lên: “Loạn Phi Phong Chùy Pháp của Hạo Thiên tông sao?”

    Con mắt Dante lập tức lóe ra ánh sáng vô cùng sắc bén. Đôi mắt hắn phát ra ánh sáng đỏ rực. Theo đó hắn càng khóa chặt lại thân thể Đường Khiếu. Cây cỏ xanh hắn lần nữa vẫy động. Lần này so với lần trước thanh thế có phần giống như yếu hơn.

    Đinh, đinh... Âm thanh dữ dội phát ra. Kiếm khí theo đó trực tiếp uy lực giống như yếu hơn. Nó bị vòng phòng hộ khi Đường Khiếu đánh ra loạn phi phong chùy pháp đánh bay. Thế nhưng điều thần kỳ là những kiếm khí này bị đập bay nháy mắt đó xoay người lại tiếp tục đánh về phía Đường Khiếu.

    Phanh, phanh... Đoàn kiếm khí trực tiếp bị đập vỡ nát thành từng mảnh khí nhỏ màu xanh biếc. Thế nhưng đoàn khí màu xanh này vậy mà không chút nào dừng lại. Nháy mắt đó nó lần nữa trực tiếp quay đầu lại tấn công về phía Đường Khiếu.

    Xẹt, xẹt... Thân thể Đường Khiếu lần này trực tiếp không khống chế được. Vài đoàn kiếm khí đâm xuyên qua đem máu màu đen của hắn nháy mắt theo đó sắc bén đâm xuyên phá. Cảm giác đau nhức thấu xương truyền tới. Thế nhưng Đường Khiếu nháy mắt theo đó trực tiếp cắn chặt hàm răng đem chiếc chùy ném ra: “Vút....”

    Chiếc chùy xoay tròn bắn tới Dante với tốc độ xé gió. Dante thì không chút sợ hãi chút nào trực tiếp bao phủ cơ thể xung quanh một đoàn sấm sét nhỏ. Nháy mắt đó hắn vì vậy mà có thể bẻ cong không thời gian. Cuối cùng hắn trực tiếp vọt qua sang một bên.

    Vù, vù... Thế nhưng chiếc chùy lại nháy mắt xoay tròn theo một đường vòng cung trực tiếp đánh về phía Dante. Dante rõ ràng biết rằng đây là định vị truy tung. Xem ra Đường Khiếu cho dù bị thương nặng cũng muốn đem Dante giết chết.

    Hai mắt Dante theo đó nháy mắt nheo lại. Ánh mắt cũng trở nên lạnh như băng hết sức lạnh lẽo vô cùng. Đôi tay Dante đặt ở trước ngực, hai tay chụm lại, cây cỏ xanh theo đó đặt ở trước ngực hắn. Khóe miệng Dante phát ra cười lạnh: “Nhân Kiếm Hợp Nhất!”

    Nháy mắt đó toàn thân Dante phát ra ánh sáng màu xanh biếc. Hắn giống như biến thành một thanh kiếm. Phanh... Một âm thanh dữ dội phát ra giống như bản thân Dante phá vỡ bức tường không khí. Theo đó thân thể hắn bắn thẳng về phía Đường Khiếu giống như một mũi tên được bắn vút đi với tốc độ kinh khủng.

    Muốn giết Dante, hắn làm sao cho đối phương có thể dễ dàng như vậy được. Nháy mắt đó đại chùy cũng đuổi theo Dante nhưng Dante càng nhanh hơn một bước trực tiếp bắn về phía Đường Khiếu. Lần này hắn không chỉ có thể tổn thương Đường Khiếu còn có thể tránh thoát được đòn đánh truy tung này.

    Nếu như Đường Khiếu muốn tránh thoát chiêu này vậy hắn chỉ có thể đem hạo thiên chùy thu hồi sau đó trực tiếp lần nữa triệu hồi ra võ hồn. Thế nhưng trong thời gian tích tắc đó cũng đủ Dante đem đối phương đánh cho trọng thương. Huồng chi Đường Khiếu còn đang trong tình trạng trúng độc.

    Phập... Thế nhưng làm cho Dante hoàn toàn không nghĩ tới. Đối phương lại không chút nào tránh né. Thân thể Dante hóa kiếm trực tiếp đâm thẳng về phía Đường Khiếu. Kiếm khí càng đâm xuyên qua cơ thể Đường Khiếu: “Oa...” Miệng Đường Khiếu trực tiếp phun ra một ngụm máu đen.

    Tuy nhiên Đường Khiếu không rên lên mà chỉ cắn răng phát ra âm thanh nhè nhẹ: “Hừ...” Theo đó bán tay hắn vươn ra trực tiếp túm lấy. Cho dù bên tay đứt hắn cũng cố muốn tóm chặt lấy cơ thể Dante. Giống như hắn dùng hết toàn thân sức lực bình sinh của mình ôm thật chặt lấy Dante để Dante không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

    “Ngươi...” Dante lập tức mở miệng giận dữ thế nhưng hắn chỉ thấy được đôi mắt tràn ngập tử ý của Đường Khiếu. Cơ bản đối phương chắc chắn không có ý định buông ra hắn. Trong khi đó chiếc chùy xé gió đã bay về phía bên này.

    Hai hàm răng Nhu Cốt Mị Thố cắn chặt. Nàng muốn vọt tới đối phương dùng vô địch kim thân thay Dante chắn đòn tấn công này. Đáng tiếc mọi thứ giống như còn đã muộn. Hạo Thiên Chùy theo đó trực tiếp đập mạnh vào cơ thể hai người phát ra âm thanh dữ dội vô cùng: “Oanh...”

    Âm thanh đinh tai nhức óc phát ra, kèm theo đó là một đoàn bầy nhầy giống như sương máu bị đập bay ra phía ngoài. Nhu Cốt Mị Thố vì vậy vọt tới hô lên: “Không...” Nàng thực sự lo lắng cho Dante. Phải biết Dante chính là hy vọng sống của hồn thú. Hắn tuyệt đối không thể có chuyện gì.

    “haha...” Đám lão già phấn khích nói: “Chết tốt lắm... chết rồi lắm!”

    Thế nhưng ngay sau đó hắn đã thấy được một phân thân Nhu Cốt Mị Thố lập tức vọt lên. Hồn hoàn thứ chín của nàng trực tiếp phát ra. Nháy mắt đó bàn chân nàng trực tiếp đưa lên. Nó giống như theo đó một tàn ảnh xuất hiện. Tiếng dữ dội phát ra: “Oanh...” Lão già trực tiếp vậy mà bị đá bay. Thân thể càng bị đã nát biến thành một đám xương máu bắn tung tóe khắp nơi.

    “Dante ca...” Tiểu Vũ không thể tin nhìn cảnh này theo đó hô lên một tiếng. Tuyệt thế đấu la nổ hoàn dùng toàn lực công kích, dùng cả bản thân mình làm mồi nhử. Sợ rằng Dante đã cùng đối phương đồng quy vu tận.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  3. #258
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 258: Đường Tam thành con tin

    Cạch, cạch... Từng miếng hồn cốt từ trên không trung rơi xuống, nó va đập vào mặt đất phát ra từng tiếng âm thanh trầm thấp. Dưới ánh sáng mặt trời, những miếng hồn cốt theo đó trực tiếp phát ra ánh sáng lập lòe và bắt mắt.

    “Ha...” Bất chợt một âm thanh vang lên giễu cợt, âm thanh có vài phần mệt mỏi đáp lại: “Ta đã làm các ngươi thất vọng rồi!”

    Con mắt Tiểu Vũ và Nhu Cốt Mị Thố không thể tin được nhìn về phía cảnh trước mặt này. Dante vậy mà vẫn còn sống. Tiểu Vũ càng đưa tay lên che miệng hô lên thành tiếng: “Dante ca...” Song ngược lại đám người Hạo Thiên Tông như nhìn thấy ma quỷ.

    Mấy lão già run run giọng sợ hãi mở miệng đáp: “Ngươi có thể làm sao còn sống được?”

    Bộ dáng Dante trong lúc này gần như trần truồng. Toàn bộ hồn cốt tạo thành áo giáp bao bọc cơ thể mình hoàn toàn vỡ nát. Làn da rách nát thấy được cả xương và máu thịt có phần be bét. Thế nhưng chúng giống như đang bốc ra hơi nước nhè nhẹ. Kèm theo đó thịt cơ nhúc thích lấy tốc độ mắt thường nhanh chóng khôi phục lại.

    Đôi mắt Dante có phần ngưng trọng, từng tiếng thở dốc từ miệng mình phát ra: “Hô hô...” Âm thanh gấp rút mà lại nặng nề. Nghĩ đến đây trong lòng Dante vẫn tràn đầy sợ hãi. Tại trong lúc đó Đường Khiếu lấy toàn bộ sức lực bản thân mình muốn đem Dante giữ chặt lấy. Cho dù bản thân hắn mất mạng cũng không tiếc nên hắn ra sức ôm lấy Dante.

    Nháy mắt đó, Dante cũng sử xuất ra toàn thân lực lượng. Hắn trực tiếp mở ra lĩnh vực sấm sét. Sấm sét trực tiếp đem Đường Khiết giật choáng. Trong thời gian choáng váng một chút ấy, Dante chớp lấy thời cơ nhanh như chớp muốn vòng qua Đường Khiếu nhưng Đường Khiếu lập tức tỉnh lại trực tiếp lần nữa muốn bắt chặt lấy Dante, hắn muốn cùng Dante đồng quy vu tận.

    Thế nhưng Dante há có thể để hắn như ý. Ngay lập tức Dante đem hắn ôm xoay lại trực tiếp một tay khác cầm lấy hai cây cửu tâm hải đường trực tiếp nhét vào miệng. Một bông hoa nhét vào miệng hắn, một bông hoa nhét vào miệng của Đường Khiếu.

    Đồng thời lúc đó, Dante mở ra vòng phòng ngự cùng với sấm sét tạo ra AT lực tràng. Cuối cùng càng mở thêm lĩnh vực sinh mệnh phủ lên người mình. Chiếc chùy theo đó mạnh mẽ đánh lên người của hai người.

    Oanh... Âm thanh dữ dội phát ra, toàn bộ chiếc chùy theo đó nện nát cơ thể Đường Khiếu. Cho dù Đường Khiếu đã ăn vào cửu tâm hải đường, dược lực nhanh chóng chữa trị cơ thể nhưng theo đó cũng khó ngăn cản chùy này. Lập tức Đường Khiếu bị đập nát, hắn chết dưới chính hạo thiên chùy của hắn.

    Hạo Thiên Chùy mặc dù đã đập chết Đường Khiếu, nó mất đi chủ nhân nhưng nó vẫn còn chưa có tan biến hết. Hồn lực trên thân nó vẫn còn nên nó trực tiếp đánh thẳng về phía Dante. Dưới sức mạnh AT lực tràng, Hạo Thiên Chùy lập tức bị suy yếu. Sau đó cuối cùng đáng lên trên vòng phòng ngự của Dante trực tiếp lại bị suy yếu lần nữa.

    Phanh... Cơ thể Dante cũng bị đại chùy hung hăng đập nát. Toàn thân hắn cảm giác được bộ giáp bao phủ cơ thể mình do hồn cốt tạo ra bị phá nát. Xương cốt cũng theo đó xuất hiện rạn nứt từng cây. Quả thật nếu không phải bộ hồn cốt mang theo khả năng khôi phục và trị thương cực mạnh. Hắn có lẽ cũng đã chết. Đương nhiên nó cũng có một phần thân thể hắn chuyển biến thành thần thể cùng với hoa cửu tâm hai đường.

    “Thật nực cười...” Dante châm chọc hộc ra một câu, ánh mắt càng mang theo giễu cợt nói: “Tông chủ các ngươi thật không đáng. Hắn vì các ngươi chết mà không hối thế nhưng các ngươi chẳng lo lắng lấy hắn một chút nào lại vui mừng khi hắn chết sao? Haha...”

    “Nổ hoàn...” Tiếng gầm lên dữ dội phát ra từ miệng nữ phong hào đấu la. Theo tiếng gầm của nàng, toàn bộ hồn hoàn nàng lần lượt trực tiếp theo đó nổ vỡ vụn. Năng lượng dồn vào cơ thể nàng nháy mắt đó theo đó thực lực nàng cất bước trực tiếp đạt đến cấp bậc 96 so Đường Khiếu chỉ kém hơn một chút. Thân hình nàng lập tức vọt lên. Song một thân ảnh nhẹ nhàng đứng chắn trước mặt nàng. Vì vậy nàng giận dữ mở miệng nói: “Tránh ra...”

    Đứng trước mặt nàng không ai khác Nhu Cốt Mị Thố. Lời nàng giận dữ vô cùng quát lên thế nhưng Nhu Cốt Mị Thố há có thể để nàng được như ý. Cơ bản vẫn đứng sừng sững trước mặt nàng. Ngay lập tức theo đó nàng trực tiếp đưa chùy lên đập thẳng về phía Nhu Cốt Mị Thố.

    Phanh, phanh... Đáng tiếc chiếc chùy này đập vào vòng phòng hộ phát ra âm thanh dữ dội và rền vang lại chẳng mang chút hiệu quả nào. Thế nhưng theo đó Nhu Cốt Mị Thố cũng trực tiếp phát ra ánh sáng màu đỏ ở đôi mắt. Nháy mắt đó Nữ Phong Hào Đấu La trực tiếp thất thần.

    Phanh, phanh, phanh... Đôi chân dài thẳng Nhu Cốt Mị Thố biến thành cực nhanh. Nàng nháy mắt đó giống như tàn ảnh xuất hiện tung ra những cú đá cực kỳ mạnh mẽ mà lại hữu lực. Cơ thể nữ phong hào đấu la giống như một quả bóng theo đó trực tiếp bị đã vỡ nát.

    “Kết hạo thiên chùy trận...” Một lão già theo đó trực tiếp phát ra một tiếng gầm lớn. Nháy mắt đó đám người trực tiếp kết thành trận pháp đứng theo một quy tắc nhất định. Tuy nhiên lần này không có nhiều hạo thiên chùy đập ra mà tất cả trực tiếp theo đó dồn năng lượng vào trên một lão già.

    Vụt, vụt... Nhu Cốt Mị Thố sao có thể để đối phương được như ý. Nàng lập tức vọt tới muốn ngăn cản đối phương. Thế nhưng trong lúc này chiếc chùy trong tay lão già cũng theo đó trực tiếp biến lớn trở nên khổng lồ vô cùng.

    “Hạo Thiên Chùy truy phong chùy, Đi!” Tiếng gầm lão già phát ra. Hồn lực dồn vào cơ thể nào ra toàn bộ theo đó bộc phát kèm theo đó lão còn trực tiếp nổ hoàn. Năng lượng trên người lão điên cuồng tiến vào trong chiếc chùy của lão. Hồn lực quá nhiều khiến cho cảnh tượng có phần hơi ghê rợn xuất hiện.

    Phanh, phanh, phanh... Máu thịt lão già theo đỡ vỡ nát ra. Hồn lực quá cuồng bạo dẫn đến từng đợt làn da vỡ nát. Máu tươi theo đó trực tiếp nố nát bắn ra phía ngoài. Nhu Cốt Mị Thố theo đó trực tiếp vọt lên. Đôi chân nàng vung lên tung ra một cú đá mạnh mẽ vô cùng.

    Oanh, oanh... Mặc dù Nhu Cốt Mị Thố có thể không lo lắng gì bị tổn thương. Tuy nhiên lực lượng này không làm nàng bị thương nhưng nó lại có thể đánh lui nàng lại. Từng phân thân cũng theo đó bị đẩy lui. Mà hạo thiên chùy khổng lồ kia vọt thẳng về phía Dante với tốc độ nhanh chóng.

    “Hừ...” Theo tiếng quát lạnh của Dante. Hai tay hắn lần nữa tụ lại. Cây cỏ xanh trong tay hắn phát ra ánh sáng rực rỡ vô song. Xung quanh cơ thể hắn lập tức xuất hiện hàng vạn đạo kiếm khí tụ tập. Trên bàn tay hắn càng xuất hiện từng đoàn sấm sét lượn lờ. Ánh mắt hắn híp lại nhìn về phía chiếc chùy đang đi tới.

    “Đi!” Theo một tiếng quát cực lớn. Thanh kiếm màu xanh khổng lồ bắn đi với tốc độ phá vỡ bức tường âm thanh tạo ra một tiếng bạo: “Phanh!” Hai tay Dante theo đó cũng trực tiếp bị bắn lẩy về phái sau. Thân hình Dante cũng bị đẩy lùi lại. Trên hai tay làn da rách nát, máu thịt càng có phần be bét, máu đỏ tươi theo đó bắn ra bên ngoài.

    Oanh... Nháy mắt đó đại kiếm cùng với Hạo Thiên Chùy khổng lồ va đập vào với nhau phát ra âm thanh dữ dội rền vang. Âm thanh này mang theo chát chúa vô cùng. Hạo Thiên Chùy theo đó bị đánh bay, ánh sáng rực rỡ trên Hạo Thiên Chùy vì vậy mà biến thành ảm đạm vô cùng. Kèm theo đó đại kiếm màu xanh đó cũng vỡ nát thành từng mảnh.

    Vút, vút... Đoàn kiếm khí màu xanh vỡ nát nhưng nó không có ngừng lại. Nó lập tức biến thành một cơn mưa kiếm khí đánh về phía đoàn người lão già. Hắn không sợ tổn thương đến Nhu Cốt Mị Thố vì nàng còn đang trong tình trạng phòng ngự vô địch.

    “A... a...” Tiếng hét thảm vang lên vô số. Quả thực làm cho người ta da đầu tê dài. Số lượng lớn hồn thánh và hồn đấu la theo đó bị kiếm khí giảo sát. Thực lực Dante thực sự quá đáng sợ. Đặc biệt phân thân của Nhu Cốt Mị Thố liên tục triền đấu với đám phong hào đấu la. Nàng dùng phương thức thương đổi thương nhưng ai bảo nàng vẫn trong trạng thái vô địch đây. Những phong hào đấu la còn lại hoàn toàn không có cách nào phòng ngự được. Họ chỉ có thể cứng rắn ăn nguyên kiếm khí đâm xuyên thấu thể mà qua.

    “Ngươi là ma quỷ...”, “ngươi chết không yên lành!” Tiếng tiếng gào thét mắng chửi liên tục phát ra. Thế nhưng Dante hoàn toàn không để ý cái gì là sống là chết. Hắn tại ngày hôm nay muốn để cho Hạo Thiên tông xóa sổ khỏi lục địa Mu này.

    “Mau dừng lại cho ta!” Đột nhiên một tiếng gầm lên làm cho mọi người chú ý tới. Dante cũng theo đó nhíu mày liếc mắt nhìn về phía đối phương. Tức khắc hắn nở nụ cười, bàn tay tung ra lại tiếp túc muốn tấn công. Kiếm khí như mưa đánh về phía đám người hồn sư của Hạo Thiên tông. Rõ ràng không có ý định dừng tay tức khắc âm thanh lại lần nữa gầm lên: “Nếu ngươi không dừng tay, ta giết chết hắn!”

    “Tam ca...” Nhìn người thanh niên mang theo một người thiếu niên với quần áo bẩn thỉu, con mắt Tiểu Vũ lập tức trừng lớn. Đặc biệt thấy được một tay hắn nắm theo Đường Tam, một tay cầm chùy đặt ở trên đầu Đường Tam có thể bất cứ lúc nào cũng sẽ đem Đường Tam giết chết. Vẻ mặt Tiểu Vũ hoảng hốt: “Dante ca... ngươi mau dừng tay. Mau dừng tay lại, Tam ca đang trong tay bọn họ.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  4. #259
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 259: Điều kiện thả Đường Tam

    Bộ dáng chật vật Đường Tam có thể làm cho người ta tặc lưỡi. Quả thật thảm không nỡ nhìn. Bình thường Đường Tam cũng sẽ không trật vật như vậy. Chẳng qua Đường Tam cảm giác được mình quá vô dụng. Bản thân hắn càng liên lụy Tiểu Vũ, hắn chỉ có thể trợn to con mắt mà bất lực nhìn về phía Tiểu Vũ. Thấy được Tiểu Vũ bị người kéo đi, bị mặc người xử trí mà hắn bất lực không thể làm gì khác.

    Đối với bản thân mình, Đường Tam hận chính hắn, hận bản thân hắn vô dụng, hận bản thân hắn không đủ sức mạnh. Nếu không tính mạng Tiểu Vũ sẽ không nằm trong tay người khác. Tính mạng Tiểu Vũ sẽ không mặc người đắn đo. Nhìn cảnh Tiểu Vũ bị đưa đi, Đường Tam cảm giác được lòng đau như cắt. Hắn cảm giác được mình cực kỳ vô dụng. Nếu như chết có thể đổi được tỉ lệ sống sót cho Tiểu Vũ dù chỉ một chút thôi thì hắn cũng sẽ nguyện ý mà không do dự chút nào.

    Hiện tại, Đường Tam bị người nắm lấy làm con tin. Hắn lại cảm giác được nỗi khuất nhục trong lòng. Kiếp trước Đường Tam luôn thờ phụng một điều nói sĩ có thể chết nhưng không thể nhục. Trước mặt Tiểu Vũ, hắn tình nguyện chết chứ tuyệt đối sẽ không nguyện ý làm con tin mặc cho người bài bố.

    “Tiểu Vũ...” Đường Tam không biết phải làm gì trực tiếp cắn răng mở miệng lớn tiếng hô lên: ”Em đừng để ý đến ta...”

    “Không, Tam ca...” Tiểu Vũ lập tức mở miệng nói. Đôi mắt to mở lớn, hai mắt xuất hiện ướt át, từng giọt lệ nóng bắt đầu xuất hiện: “Dante ca... Cầu ngươi... cầu ngươi cứu lấy Tam ca...” Dường như bàn tay nàng nắm chặt lại, hai mắt ướt át sợ rằng thiếu chút nữa sẽ cúi đầu xuống thậm chí quỳ xuống.

    Dante theo đó hơi nhắm mắt lại một cái thật lâu. Trong lòng lúc này, trai tim dường như hơi có thắt lại. Hắn cảm giác được mình làm việc này không đáng. Bản thân càng nguyện ý mạo hiểm vì Tiểu Vũ tới nơi này thế nhưng nàng vì Đường Tam mà cầu xin hắn. Chỉ cần thiếu chút nữa, hắn theo đó sẽ trực tiếp đem Hạo Thiên tông diệt tộc nhưng bây giờ nàng cúi đầu chẳng khác nào muốn hắn thả cho Hạo Thiên tông một con ngựa.

    Càng nghĩ Dante càng buồn bực. Ánh mắt hắn tức khắc quay ra nhìn về phía đối phương. Chỉ thấy người nam nhân hơi co rụt lại. Thân mình hơi lùi về phía sau, hắn đẩy ra Đường Tam ở phía trước. Đại chùy càng hướng về phía Đường Tam sát gần hơn. Một khi Dante hành động thiếu suy nghĩ, hắn sẽ trực tiếp đem đầu Đường Tam đập nát.

    Ba... Một cái tát trời giáng nháy mắt đó đánh vào Tiểu Vũ. Nàng không thể tin tưởng mở ra đôi mắt của mình nhìn về phía Nhu Cốt Mị Thố. Nàng hoàn toàn không tin được Nhu Cốt Mị Thố lại trực tiếp tung ra một cú tát đánh thẳng mặt mình như vậy. Trong khi Tiểu Vũ ngơ ngác nhìn về phía Nhu Cốt Mị Thố thì Nhu Cốt Mị Thố đã mở miệng nói: “Tiểu Vũ, mẹ đã nói với ngươi như thế nào? Ta đã nói với ngươi chỉ tặng chiếc lược đó cho người nam nhân nào có thể nguyện ý vì ngươi mà chết. Bây giờ thì sao?”

    “Mẹ...” Tiểu Vũ hoàn toàn rơi vào trạng thái bàng hoàng. Nàng không nghĩ tới ngày hôm nay lại như vậy. Bình thường mẹ nàng luôn yêu thương, luôn đối tốt với nàng, chưa từng bao giờ đánh nàng. Bây giờ thì sao? Tiểu Vũ khó có thể tin tưởng đối phương lại hoàn toàn không yêu thương nàng. Đôi mắt Tiểu Vũ theo đó trở nên nhạt nhòa, hai dòng nước mắt chảy ra. Nàng không biết tại sao mẹ mình lại đối xử với mình như vậy: “Tam ca không phải như vậy! Ta tin tưởng Tam ca, hắn có thể vì ta mà chết. Hắn cũng đã nói nếu như có người nào muốn giết ta, nhất định phải bước qua xác hắn. Tam ca...”

    “Đủ!” Nhu Cốt Mị Thố đã có phần hít thở không thông. Bộ ngực cao lớn của nàng liên tục phập phùng. Nàng quả thực giận tím mặt. Không chọn ai lại chọn Đường Tam, một tên súc sinh vong ơn bội nghĩa. Nàng cũng được nghe những lời từ Chu Trúc Thanh kể lại, Đường Tam chính là kẻ vong ơn phụ nghĩa. Càng là kẻ thù của Dante, người sẽ cứu vớt hồn thú nên nàng đặc biệt nặng về thành kiến. Có lẽ chính bản thân nàng đang có thành kiến mà nàng không nhận ra. Nàng giận dữ mắng: “Ngươi nói hắn có thể vì người mà hy sinh tính mạng của mình?”

    Đôi tai thỏ Tiểu Vũ theo đó hơi cụp xuống thế nhưng nàng theo đó cũng vì vậy mà khe khẽ gật đầu. Song đầu nàng hơi cúi thấp xuống, ánh mắt không dám nhìn về phía Nhu Cốt Mị Thố thế nhưng con mắt len lén nhìn về phía Đường Tam. Tức khắc Nhu Cốt Mị Thố nở nụ cười lạnh lùng lập tức mở miệng nói: “Tốt! Ngươi là Đường Tam đúng không?” Con mắt biến thành sắc bén trừng thẳng Đường Tam nói: “Ngươi nói ngươi có thể vì Tiểu Vũ mà chết. Vậy ngươi đi chết đi. Chỉ cần ngươi đi chết sẽ không liên lụy đến Tiểu Vũ.”

    “mẹ...” Tiểu Vũ bàng hoàng sợ hãi vội vã hô lên: “Ngươi sao có thể?”

    “Câm miệng!” Tiếng quát lạnh từ miệng Nhu Cốt Mị Thố phát ra. Nàng giận dữ trừng mắt nhìn về phia Tiểu Vũ một cái. Nhất thời Tiểu Vũ như quả cầu xì da hoàn toàn không biết làm gì, Nhu Cốt Mị Thố lập tức mở miệng đáp: “ngươi không phải nói ngươi có thể vì Tiểu Vũ mà chết sao? bây giờ Tiểu Vũ vì ngươi mà bị liên lụy! Nàng còn thiếu chút nữa chết nếu như không có ngươi nàng cũng không gặp phải nguy hiểm. Để tránh ngươi không liên lụy Tiểu Vũ càng không để nàng về sau vì ngươi mà rơi vào nguy hiểm, ngươi nên tự sát đi? Sao hả? Ngươi không phải đã nói ngươi có thể vì Tiểu Vũ mà chết sao? Sao ngươi không tự sát đi! Hay ngươi chỉ có thể nói những lời ngon ngọn để dỗ dàng con gái ta. Nếu như ngươi bây giờ trực tiếp tự sát, ta còn tin tưởng ngươi có lòng thành, thực lòng yêu Tiểu Vũ. Ngươi dám sao?”

    Con mắt Dante lập lòe ra ánh sáng. Nếu như Đường Tam bây giờ dám tự sát, cho dù có lý do gì như Tiểu Vũ cầu xin hoặc thanh niên kia ngăn cản, Dante cũng sẽ trực tiếp chơ mắt nhìn Đường Tam chết thậm chí hắn sẽ trực tiếp ra tay để cho Đường Tam giải thoát. Cho dù sao này có bị Tiểu Vũ hận đi nữa. Hắn tuyệt đối không muốn kẻ thù vì vậy mà vui vẻ sống tiếp trưởng thành. Thế nhưng ai bảo hắn là ngụy quân tử đây? Dante chỉ có thể thở ra một hơi dài thầm nghĩ: “Mình đến cũng là thế nào? Mình là ngụy quân tử sao? Ài... có lẽ vậy! Đến cùng vẫn không ra tay quả quyết được...”

    “Sao hả?” Thấy được bàn tay Đường Tam nắm chặt gân xanh càng nổi lên nhưng Nhu Cốt Mị Thố lại nở nụ cười châm chọc: “Ngươi không làm được? Vậy ra những lời ngươi nói đều là không khí sao? Thật lực cười. Bây giờ ngươi có thể đi chết rồi! Ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi. Đúng... không có ai ngăn cản ngươi! Sao ngươi không đi chết đi?”

    Hơi thở Đường Tam gấp gáp vô cùng, hai tay nắm chặt lại, hàm răng càng cắn chặt như muốn bật ra máu thế nhưng hắn không có mở miệng nói chuyện. Tiểu Vũ chỉ có thể lớn tiếng mở miêng nói: “Dante ca... cầu... cầu ngươi cứu Tam ca...”

    “Sao hả không dám chết?” Nhu Cốt Mị Thố lập tức cười nhạo một tiếng đáp: “Nam nhân a! Đều là như vậy! Lừa dối nữ nhân đều có một bộ thế nhưng khi đến lúc xảy ra chuyện rồi thì lại hành động chẳng khác gì một thứ mềm như nước mũi. Thật sự làm cho ta cảm giác buồn cười...” Nàng lạnh lùng quét mặt nhìn Tiểu Vũ: “Tiểu Vũ, ngươi bây giờ nhìn rõ ràng mặt đối phương rồi chứ?”

    “mẹ...” Tiểu Vũ có chút không thể tin tưởng được nhưng nàng vẫn tin vào những gì mình nghĩ, nàng lập tức nói: “Tam ca không phải người như vậy...” Nàng quay ra nhìn về phía Dante mà cầu khẩn: “Dante ca... cầu... cầu ngươi... cứu cứu Tam ca đi! Được không?”

    Ba... Nhu Cốt Mị Thố đưa tay lên vỗ vào mặt Tiểu Vũ một cái tát mạnh mẽ làm cho mặt Tiểu Vũ sưng lên khá lớn. Nàng quay ra nhìn thấy được Dante nhắm mắt lại, thân hình hơi lắc lư. Nghĩ tới đây Nhu Cốt Mị Thố càng theo đó giận dữ lớn tiếng nói: “Ngươi còn dám nói! Hắn chẳng vì ngươi mà dám chết dù chỉ một chút thôi! Bây giờ ngươi vẫn tin tưởng hắn có thể vì ngươi mà chết sao? Ngươi làm cho ta quá thật vọng rồi, Tiểu Vũ. Hà...” Nói đến đây nàng thở dài ra một hơi: “Xem ra ta cùng mọi người đã quá nuông chiều ngươi rồi, Tiểu Vũ...”

    Đường Tam trong lúc này đang liên tục giao chiến với ý nghĩ của mình. Hắn thực sự không cam lòng. Nếu như hắn không chết thực sự có lỗi với Tiểu Vũ. Chính bản thân hắn khiến cho Tiểu Vũ rơi vào trạng thái nguy hiểm. Nếu như không vì hắn, Tiểu Vũ sẽ không khăng khăng cùng hắn đến Hạo Thiên tông và rơi vào tình trạng lưỡng nan như vậy. Thế nhưng nếu như hắn chết, ai sẽ trả thù cho cha hắn đây, ai sẽ cứu lấy cha hắn đây? Hắn chết đi có thể bảo vệ Tiểu Vũ, hắn nguyện ý. Thế nhưng hắn thực sự không cam lòng khi mẹ hắn còn chưa có sống lại, hắn còn chưa trả thù cho cha hắn.

    Dường như Nhu Cốt Mị Thố còn muốn mở miệng nói chuyện, Dante đã mở miệng nói: “Đủ rồi, cô Nhu! Tiểu Vũ, nàng không có sai?” Nhu Cốt Mị Thố ngơ ngẩn trong khi Tiểu Vũ lại vui mừng vô cùng. Dante mở miệng nói tiếp: “Tình yêu không nói lý như vậy. Nếu như ta là Tiểu Vũ và Đường Tam là Chu Trúc Thanh ta cũng làm như vậy. Ở đây không có đúng sai nói đến chỉ có đáng hay không? Có lẽ trong mắt cô Nhu, Tiểu Vũ làm vậy không đáng nhưng trong mắt Tiểu Vũ, nàng cho rằng đây là đáng giá!”

    Buồn bã đáp một tiếng, Dante hộc ra một hơi sau đó nói: “Thả ra Đường Tam, chuyện cụ ta sẽ bỏ qua cho. Sau này chúng ta nước giếng không phạm nước sông!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  5. #260
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 260: Tha cho Hạo Thiên tông?

    Người Hao Thiên tông đã cùng đường bí lối, họ không còn có bất cứ sự lựa chọn nào ngoài dùng Đường Tam làm con tin. Điều nực cười nhất ở đây, Đường Tam vốn là người Hạo Thiên tông. Trong tay còn mang theo võ hồn Hạo Thiên Chùy của bọn họ. Thật sự đúng là điều nực cười. Càng làm cho người ta cảm thán thay thói đời nếu không muốn nói đây là sự thực.

    Lời Dante nói ra như vậy nhưng đừng nghĩ rằng đám người này sẽ tin. Đám người này đã thối nát tận xương tủy rồi, muốn để chúng tin tưởng lời Dante chẳng khác nào khó hơn lên trời. Chỉ thấy người thanh niên nhìn sang ba phong hào đấu la còn lại.

    Hiện giờ Hạo Thiên tông cũng chỉ có còn ba phong hào đấu la còn lại. Họ nhìn về phía nhau, vẻ mặt có căm giận có sợ hãi. Một lão già trong đó lập tức mở miệng nói: “Ta không tin tưởng được lời ngươi nói. Nếu như chúng ta thả ra Đường Tam, ngươi đổi ý đem Hạo Thiên tông chúng ta diệt thì sao?”

    “Nực cười...” Đột nhiên Dante phá lên cười sau đó càng âm trầm giễu cợt nói: “Chính các ngươi đuổi giết ta trước sau đó không đánh lại càng dùng con tin uy hiếp. Đến bây giờ ngay cả con em đệ tử tông môn các ngươi, các ngươi cũng dùng làm con tin?” Bàn tay Dante phất ra, vẻ mặt tràn đầy khinh thường: “Ta không có thối nát đến như vậy. Ta cũng có hạn mức của mình được chứ?”

    Mấy người còn sống sót lại của Hạo Thiên tông nhìn về phía nhau. Vẻ mặt của họ xấu hổ vô cùng, mấy phong hào đấu la lập tức trao đổi cho nhau ánh mắt. Cuối cùng nữ phong hào đấu la càng theo đó lắc lắc đầu nói: “Xin lỗi! Chúng ta không có cách nào đem an nguy Hạo Thiên tông ra đánh cược được!”

    “Ha...” Nhếch miệng một cái, Dante châm chọc đáp: “Xem ra đám người Hạo Thiên tông các ngươi tim đã quá đen rồi nên nghĩ ai cũng có tim đen như các ngươi. Đừng vơ đúa cả nắm như vậy. Thiên hạ không thiếu những kẻ để tiện như các ngươi nhưng cũng không thiếu người giữ vững chữ tín. Ta nói được thì làm được. Chỉ cần các ngươi thả ra Đường Tam, ta lập tức xoay người rời đi. Ân oán giữa Hạo Thiên tông và ta từ đây chấm dứt. Chỉ cần sau này Hạo Thiên tông các ngươi không muốn tìm ta phiền phức, ta tuyệt không thèm để ý đến Hạo Thiên tông...” Ngón tay hắn chỉ thẳng về phía đám người Hạo Thiên tông đáp: “Một đám hèn nhát, lấn yếu sợ mạnh, mềm như nước mũi ấy... ta còn chưa thèm để mắt vào. Nếu như năm xưa Đường Thần, lão tổ của các ngươi thì ta còn để mắt đến. Coi như một đời anh kiết... các ngươi...” Đầu hắn theo đó lắc lắc khinh thường.

    Ngôn ngữ Dante tràn đầy châm chọc thế nhưng đều là sự thật. Chính vì như vậy mà trên mặt đám người đều lộ ra hổ thẹn vô cùng. Song đồng thời đám người cũng dùng hai mắt phún lửa nhìn về phía Dante. Một trưởng lão trong đám người đã không nhịn được lớn tiếng mở miệng mắng: “Đánh rắm! Ngươi không đứng ở vị thế chúng ta làm sao biết chúng ta khổ? Hạo Thiên tông không có cách nào đánh thắng được Võ Hồn Điện. Thực lực Võ Hồn Điện không yếu kém hơn Hạo Thiên tông chúng ta, càng nắm giữ cực hạn phong hào đấu la Thiên Đạo Lưu. Hắn chính là cực hạn đấu la 99 cấp càng sánh ngang với tông chủ Đường Thần. Được mệnh danh không trung vô địch, ngươi nói xem chúng ta thắng như thế nào? Đối đấu với Võ Hồn Điện, Hạo Thiên tông cũng chỉ có một con đường chết!”

    “Theo ngươi nói như vậy thì!” Nụ cười lạnh xuất hiện trên mặt Dante: “Sao các ngươi không trực tiếp giải tán Hạo Thiên tông đi rồi đầu nhập vào Võ Hồn Điện làm chó cho Võ Hồn Điện đi như vậy cũng sẽ không cần sợ bị người tìm đến phiền toái...”

    Nhìn bộ mặt đầy giễu cợt Dante, lão già giận dữ mở miệng mắng: “Nếu không phải ngươi thì Võ Hồn Điện cũng sẽ không tìm chúng ta phiền phức...”

    “Buồn cười.... Ta chưa từng thấy trên đời nào chuyện cười lớn như vậy!” Dante gầm lên giận dữ quát: “Càng chưa từng bao giờ thấy được một đám ti tiện đổi trắng thay đen như vậy. Các ngươi không có đầu óc đúng hay không? Võ Hồn Điện tìm các ngươi gây sự thực sự do ta sao? Còn không phải tìm một cái cớ muốn đánh phủ đầu các ngươi. Nếu như đối phương có thực lực như vậy vì sao không trực tiếp diệt Hạo Thiên tông các ngươi luôn.”

    “Diệt Hạo Thiên tông các ngươi có lẽ sẽ để cho các tông môn khác kiêng kị thế nhưng con trai Thiên Đạo Lưu, giáo hoàng tiền nhiệm Thiên Tầm Tật bị người Hạo Thiên tông các ngươi hại chết. Điều này đủ để Hạo Thiên tông các ngươi chết trăm lần. Võ Hồn Điện đem Hạo Thiên tông các ngươi diệt, cũng không có ai dám nói gì. Thế nhưng vì sao các ngươi đến bây giờ còn chưa bị diệt. Các ngươi không động đầu óc hay sao?”

    “Bọn họ còn không phải e ngại lão tổ Đường Thần các ngươi. Nếu như các ngươi tỏ ra mạnh mẽ một chút, càng tỏ ra cứng rắn một chút. Đồng thời càng hô hào lên cho thấy các ngươi vẫn có chỗ dựa. Để đám người Võ Hồn Điện cho rằng bất cứ lúc nào Đường Thần cũng có thể trở về. Võ Hồn Điện còn dám làm loạn sao?”

    “Chỉ cần Đường Thần còn sống, Thiên Đạo Lưu dám ra tay sao? Một khi Võ Hồn Điện diệt Hạo Thiên tông nếu Đường Thần trở về Võ Hồn Điện sợ rằng sau đó cũng theo trôn cùng. Thiên Đạo Lưu hắn dám đánh cược sao? Giáo hoàng đương nhiệm, thậm chí đoàn trưởng lão Võ Hồn Điện, họ dám đánh cược sao? Các ngươi mềm như đám nước mũi nên đám người mới cho rằng Đường Thần gặp vấn đề, đám người đó không đánh các ngươi thì đánh ai?”

    Cả đám đều đúng theo đó trực tiếp nghi ngờ. Quả thực giống như lời Dante nói, chẳng lẽ họ đã làm sai? Nhu Cốt Mị Thố trong lúc này lập tức cười nhạo giễu cợt nói: “Một đám ngu hơn lợn, ngay cả tinh tinh cũng không hơn các ngươi!”

    Mặt mũi đám người đỏ bừng vì xấu hổ cũng vì giận dữ. Họ lập tức giận dữ mở miệng mắng: “Ngươi thì biết cái gì? Đây chẳng qua là ngươi phỏng đoán thôi!”

    Ngươi sẽ mãi mãi không lay tỉnh một kẻ giả vờ ngủ. Biết chẳng thể nói gì với đám người này, Dante trực tiếp phất tay nói: “Thả ra Đường Tam, ta thả Hạo Thiên tông các ngươi một con ngựa.”

    “Không được!” Mấy người lập tức lắc lắc đầu. Nữ phong hào đấu la càng mở miệng đáp: “Ngươi để cho nàng trở thành con tin chúng ta. Chúng ta thả ra Đường Tam...” Ngón tay nàng chỉ thẳng về phía Tiểu Vũ. Nàng cho rằng vị trí Tiểu Vũ quan trọng hơn Đường Tam rất nhiều.

    “Được...” Tiểu Vũ lập tức vội vã nói: “Chỉ cần các ngươi thả ra Tam ca, ta nguyện ý trở thành con tin...”

    “Tiểu Vũ... không cần!” Đường Tam lập tức lớn tiếng nói: “Em đinh đi! Để mặc ta...”

    “Không...” Đầu Tiểu Vũ theo đó lắc lắc liên hồi. Nàng vội vã nói: “Tam ca... ta không thể...”

    Ba! Một cái tát cực mạnh lúc này khiến cho đầu Tiểu Vũ bị đánh lệch. Miệng nàng trực tiếp phụt ra một ngụm máu. Đường Tam thấy vậy hô lên thành tiếng: “Tiểu Vũ...” Con mắt hắn cũng theo đó đỏ bừng lên.

    Vẻ mặt Tiểu Vũ bàng hoàng, nàng thấy vẻ mặt dữ tợn của mẹ mình. Trong khi Nhu Cốt Mị Thố còn nói cái gì đó thì Dante đã mở miệng nói: “Cô Nhu... cũng đủ rồi! Tiểu Vũ còn nhỏ rất ngốc. Nàng không suy nghĩ chín chắn, ngươi cũng đừng để ý!” Nói ra câu này chính Dante cũng không tin. Tuổi Tiểu Vũ có thể làm bà cố nội của hắn. Dante tiếp tục nói: “Thả ra Đường Tam, ta lập tức rời đi!”

    “Ngươi thề đi!” Người nữ nhân phong hào đấu la biết rằng co không thể nào được, nàng lập tức nói: “Ta muốn ngươi thề sau này tuyệt đối không được tìm Hạo Thiên tông chúng ta trả thù. Lấy con đường trở thành hồn sư, lấy tính mạng thân nhân của ngươi ra thề. Ngươi cũng không thể để thuộc hạ dưới tay ngươi hay đồng bạn ra tay với Hạo Thiên tông chúng ta. Đồng thời ngươi cũng phải thề không chơi trò chơi văn tự trong lời thề! Lấy thần linh ở trên bầu trời tiến hành thề...”

    Lời thề này hai bên cũng có chút tính chất ước thúc. Nó sẽ ảnh hưởng đến con đường hồn sư sau này. Mặc dù nữ nhân nói như vậy nhưng hai lão già lập tức nói: “Lão Nhị... chúng ta sao có thể tin lời thề của hắn được chứ?”

    “Đủ!” Nữ phong hào đấu la hộc ra một hơi: “Vậy chúng ta có cách nào sao? Chúng ta chỉ có thể đánh cược một lần. Chúng ta đã làm lựa chọn sai quá nhiều lần rồi. Chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa. Ta tin tưởng hắn sẽ giữ lời hứa. Nếu hắn không giữ lời hứa vậy chúng ta liều mạng cũng phải để một trong ba phong hào đấu la chúng ta chạy trốn. Đến lúc đó, hắn sẽ gặp phải một phong hào đấu la biến thành sát thủ. Hắn có thể không lo thế nhưng người nhà và thân nhân của hắn, con cái hắn đây? Sau này hắn cũng phải kết hôn sinh con đẻ cái. Hắn không lo an nguy của mình vậy an nguy con cái hắn thì sao?”

    “Được ta thề!” Hai hàm răng Dante cắn chặt, bàn tay đưa lên trực tiếp mở lời thề. Sau khi lời thề kết thúc hắn nhìn về phía đám người lạnh lùng đáp: “Thả người!”

    “Thả người đi!” Nữ phong hào đấu la hướng về phía người thanh niên nói. Người thanh niên tức khắc nhìn về phía hai lão già thấy được hai lão thở dài gật đầu. Lúc này hắn mới buông ra Đường Tam. Không phải nói hắn cầm lấy Đường Tam trực tiếp đem Đường Tam ném ra xa.

    “Phanh...” Đường Tam theo đó trực tiếp ngã một cú chó ăn cứt. Mặt hắn dúi dụi vào trên mặt đất mà ma sát. Trong khi đó Tiểu Vũ lập tức chạy tới hô lên: “Tam ca...”

    “Cô Nhu...” Dante thở ra một hơi thật dài liếc mắt nhìn về phía đám người Hạo Thiên tông sau đó quay người rời đi: “Mang theo Tiểu Vũ còn hắn, chúng ta rời đi!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Mấy hôm nưa ta phải đi khám mắt mổ cận chấc có cả tuần không viết được chương quá. Các đạo hữu thông cảm
    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

    ---QC---


Trang 52 của 52 Đầu tiênĐầu tiên ... 242505152

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status