Thế giới này vô cùng rộng lớn, đến mức mà chưa một ai có thể đi hết được từ nam chí bắc. Ở nơi đây có biển rộng, trời cao, có núi sâu, vực thẳm. Đất thì phân làm ba khu: Nội, Trung và Ngoài. Khoảng cách giữa mỗi nơi rộng lớn tới nỗi người ta không tiếc sử dụng hàng trăm vạn linh thạch cho truyền tống trận thay vì việc phi hành. Tuy nhiên không phải ai cũng có thể bỏ ra cái giá lớn tới vậy, cho nên trên thế gian vẫn còn nhiều giai thoại về những con đường tắt khác nhau. Có kẻ thì nói nó ngụ trên Yêu Quái Đạo - nơi ngự trị của vô số yêu ma quỷ quái; nhưng cũng có người tin rằng, con đường đó nằm ở ngoài khơi xa, nơi đại hải rộng chẳng biết bến bờ. Nhiều người đã ra đi nhưng không thấy ngày quay về. Vậy mới có thơ rằng:
"Phía bắc có đường đi chẳng nổi
Núi non trùng trùng yêu quái ngụ
Phía nam biển bạc sóng vô cùng
Thử hỏi qua đường biết làm sao?"
---
Có một vài lưu ý mà tui muốn mọi người biết trước.
- Nội dung tác phẩm khá nặng và trìu tượng, nên rất kén độc giả, không phải ai cũng hiểu được.
- Khi đọc cũng cần phải lưu ý các chi tiết để lắp ghép, ráp nối lại với nhau. Có rất nhiều thứ ta phải tự suy luận để ra vấn đề.
Đây là nơi mọi người có thể thoải mái ném đá, phàn nàn về những chỗ khó hiểu của câu truyện (nếu quan tâm). Tui rất vui lòng tiếp nhận mọi ý kiến. Nhưng tui cũng biết đau lòng đó, nên hãy lựa lời nha, đừng thật quá kẻo tui ôm gối khóc cả đêm đó! =__=
Y là một tập bao gồm nhiều câu chuyện khác nhau, ở những không gian khác nhau khiến ta cảm tưởng nó không liên quan gì tới nhau, nhưng khi đi hết ta sẽ vẽ lên được một bức tranh tràn đầy màu sắc.