Đôi lời: Không biết có phải đây là tác phẩm đầu tay trên con đường văn nghiệp của Dâm Mộng Tiên Sinh (Tâm Mộng Vô Ngân) hay không mà nếu như so với TGTT thì nó không có được cái hào hùng oanh liệt của những cuộc chiến hoành tráng và cũng không có được sự hấp dẫn qua những cuộc tình sóng gió lâm li, lời văn còn hay lan man rườm rà khiến người đọc cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng, nếu bỏ qua những tình tiết ấy, thì, đối với các Ưu's fan (Nghe nói Ưu gia là dân sài thành chính hiệu con gà tồ) đây lại là một tác phẩm đáng được trân trọng với những đoạn mô tả chi tiết cảnh phòng the và diễn tả được cái tinh thần của một lãng tử trên con đường chinh phục cái đẹp.
Ngay từ tên truyện - Diễm Ngộ Chi Lữ - chúng ta có thể thấy được rõ ràng đây là câu truyện về một lữ khách trên con đường săn lùng gái đẹp. Hắn không cần danh vọng giàu sang, chỉ đam mê tìm kiếm, trân trọng, nâng niu những mỹ nhân nhan sắc chim sa cá lặn. Tư tưởng hắn thể hiện rõ qua suy nghĩ "Đối với những mỹ nhân, đã không gặp thì thôi không nói làm gì, còn nếu có cơ hội gặp gỡ thì nhất định phải giành bằng được vào tay." Hy vọng đây cũng sẽ là châm ngôn cho huynh đệ Ưu's fan trong cuộc đời đầy rẫy gái đẹp này.
Tập 1. Ma Tinh Sơ Hiện
Chương 1. Thiên bảng tái hiện
Tiết Đoan ngọ năm nay không giống mọi năm. Nguyên nhân bởi vì năm nay là một năm rất đặc biệt. Đó là năm “Thiên địa phong vân, long phượng quần phương” sáu đại bảng đồng thời xuất hiện. Hôm nay vừa đúng là tiết đoan ngọ, nên cũng là ngày hiện bảng.
Cái gọi là “Thiên địa phong vân, long phượng quần phương” sáu đại bảng là chỉ “Thiên bảng”, “Địa bảng”, “Phong vân bảng”, “Long bảng”, “Phượng bảng”, “Quần phương phổ”. Trong sáu bảng này “Thiên bảng” là thần bí nhất, bởi vì sáu mươi năm “Thiên bảng” mới đổi mới một lần, hôm nay chính là ngày Thiên bảng tái hiện.
Lần đầu “Thiên bảng” xuất hiện là ở sáu mươi năm trước. Thời kỳ đó võ lâm sôi nổi chưa từng có, cao thủ nhiều như mây, đạt đến đỉnh cao hơn bao giờ hết; Lúc ấy, Thiên cơ cốc chủ - Thiên cơ thư sinh đã viết lên trên bảng năm vị cao thủ, chính là năm tuyệt thế cao thủ thời bấy giờ, có thể nói mỗi người là nhân vật thuộc cấp bậc tôn sư. Thế rồi bảng gốc được gọi là “Thiên bảng”, cũng là “Thiên bảng” lần đầu tiên. Năm đại cao thủ ghi trên Thiên bảng, cũng vì sự xuất hiện của nó mà nổi danh bốn biển, uy chấn bát hoang. Mặt khác, sau đó Thiên cơ cốc chủ tuyên bố với võ lâm, rằng cứ sáu mươi năm sửa đổi “Thiên bảng” một lần. Cho nên, “Thiên bảng” hôm nay đã là lần thứ hai rồi.
Sáu mươi năm trước, do “Thiên bảng” xuất hiện, “Địa bảng” liền xuất hiện theo, so với “Thiên bảng”, “Địa bảng” ký tải tổng cộng hai mươi võ lâm cao thủ, trừ năm cao thủ lợi hại nhất trên “Thiên bảng” ra. Song, sự khác biệt giữa “Thiên bảng” và “Địa bảng” cũng cực kỳ rõ, sự chênh lệch giữa hai bảng là rất lớn. Nếu xét về võ công thì võ công của người đệ nhất Địa bảng tối đa cũng chỉ xấp xỉ sáu bảy phần so với người đệ ngũ Thiên bảng mà thôi. “Địa bảng” xuất từ “Võ lâm thư viện”, “Võ lâm thư viện” hai mươi năm sửa bảng một lần, chỉ có hai mươi người, tuyệt không tăng thêm. Do độ khó của “Thiên bảng” cực cao, người bình thường tuyệt đối không có cách nào tiến vào được, vì vậy “Địa bảng” càng là giấc mơ mà người võ lâm mưu cầu. Vì “Địa bảng” hai mươi năm sửa đổi một lần, do đó năm nay đã là lần thứ ba rồi.
Bởi vì “Thiên bảng” và “Địa bảng” xuất hiện, khiến cho người võ lâm vì muốn được nổi danh trên bảng mà dốc sức luyện võ, phong trào tập võ rất hưng thịnh, khiến nhiều người đều khổ luyện võ công, cố gắng để một đêm thành danh. Kể từ đó, người võ lâm lớp lớp xuất hiện, cao thủ như mây, việc tranh giành “Địa bảng” cũng càng lúc càng khó khăn, rất nhiều cao thủ võ công xuất chúng, vì đủ loại quy tắc nên không thể tiến vào “Địa bảng”, tâm tro ý lạnh, chuyển sang tổ bang lập phái, muốn lấy cách thức khác để thành danh, nhằm đạt được mục đích. Bang phái trong võ lâm mọc lên như rừng, nhất thời không ít nhân vật phong vân, nổi danh không dưới cao thủ “Địa bảng”. Cũng chính khi đó, “Thiên tinh thư viện” liền lập ra “Phong vân bảng”, trên mặt ký tải ba mươi sáu nhân vật phong vân, ngoài những nhân vật nổi tiếng nhất nằm trên Thiên bảng và Địa bảng ra, đa số là nhân vật đầu não ở một số bang phái, hoặc là một số nhân vật trội nhất. “Phong vân bảng” khác với “Thiên bảng” và “Địa bảng”, bởi vì “Phong vân bảng” luôn luôn đổi mới, mỗi ngày đều có thể thay đổi, tùy theo tình thế biến ảo của võ lâm. Ngoài ba bảng vừa kể, ở hai mươi năm trước trong võ lâm lại xuất hiện ba bảng nữa, đó là “Long bảng”, “Phượng bảng” và “Quần phương phổ”. Trước tiên nói về “Long bảng”, bên trên ghi toàn là cao thủ trẻ tuổi. Hễ là thiếu niên cao thủ dưới ba mươi tuổi, đều có thể thành nhân vật trên “Long bảng”. Số người trên “Long bảng” có mười sáu, tất cả là nhân vật võ lâm kiệt xuất một đời, người nào có thể liệt danh trên “Long bảng”, thì người đó có vinh quang vô thượng, đó chính là cung điện trong tim vô số thiếu niên. Cứ mười năm “Long bảng” sửa đổi một lần, tức là mỗi mười năm, nhân vật trên bảng sẽ thay đổi toàn bộ, cũng có nghĩa là nhân vật trên “Long bảng” lần đầu tuyệt đối không thể xuất hiện trên “Long bảng”ở lần thứ hai. Mà cứ ba tháng thay mới một lần là chỉ, trên cơ bản nhân vật bài danh “Long bảng” là không thay đổi, nhưng trong ấy cá biệt có nhân vật mất tích hay chết đi hoặc là tình huống khác, khi phát sinh biến hóa, sự xắp xếp trên “Long bảng” cũng sẽ biến đổi tương ứng. Đó gọi là thế sự vô thường, lý nào há không thay đổi. “Long bảng” và “Phượng bảng” tương đối ứng với nhau, tình huống cũng như nhau, có điều một bên là thiếu niên, bên kia lại là thiếu nữ, mà số người cũng từ mười sáu trở thành mười. Cùng mười năm thay đổi một lần, ba tháng thay mới một lần. “Long bảng” và “Phượng bảng” cùng xuất từ “Bạch lộc thư viện”, năm nay đã là lần thứ ba.
Nói đến đây, không thể không nói một tý về “Bạch lộc thư viện”. Trong võ lâm lưu truyền câu nói, “Nhất cung nhị các tam cốc tứ viện” là chỉ mười địa phương trong võ lâm, trong đó bốn viện phân biệt ra là “Võ lâm thư viện”, “Bạch lộc thư viện”, “Thiên tinh thư viện” và “Phượng hoàng thư viện”. Bốn đại thư viện này gọi là bốn tổ chức tình báo trong võ lâm, đối với tình hình võ lâm cực kỳ rõ ràng. Từ “Võ lâm thư viện” - “Địa bảng”, “Thiên tinh thư viện” - “Phong vân bảng”, “Bạch lộc thư viện” - “Long phượng bảng” thì có thể nhìn ra, bọn họ hiểu rõ đại thế võ lâm như thế nào rồi. Đối với cách làm của ba đại thư viện, “Phượng hoàng thư viện” cũng không chịu rớt lại phía sau, sau khi “Long bảng” và “Phượng bảng” xuất hiện, “Phượng hoàng thư viện” cũng đã ghi một bảng, gọi là “Quần phương phổ”. Như vậy, trong sáu bảng của võ lâm, ngoại trừ “Thiên bảng” thì năm bảng kia đều xuất từ bốn đại thư viện.
“Quần phương phổ” giống với năm bảng trước ở chỗ mười năm sửa đổi một lần, ba tháng thay mới một lần, năm nay cũng là lần thứ ba rồi. Chỗ khác của “Quần phương phổ” là nó lại phân ra “Thiên tiên phổ” và “Bách hoa phổ”, trong đó “Bách hoa phổ” và “Long bảng” giống nhau, cứ mười năm sửa đổi một lần, ba tháng thay mới một lần, chỉ có điều số người vẻn vẹn mười hai mà thôi. Còn “Thiên tiên phổ” thì khác, một khi lên bảng, quyết không sửa đổi, cũng hạn chế không thay mới, điểm này giống như “Thiên bảng”. Khác biệt lớn nhất với năm bảng kia là, “Thiên tiên phổ” cứ mười năm lại tăng thêm số người, nữ nhân có khả năng tiến vào tuyệt đối phải là nhân nhi mỹ lệ nhất thiên hạ. Nếu như không có người hợp cách để chọn lựa, “Thiên tiên phổ” liền hoãn lại một lần, quyết không lạm dụng cho đủ số. Cho nên kể từ lúc xuất hiện ở hai mươi năm trước, trong võ lâm đáo để chẳng có bao nhiêu người được xưng là tuyệt thế.
Từ lúc “Thiên bảng” xuất hiện sáu mươi năm trước, nơi “Thiên bảng xuất hiện” - Phượng hoa sơn đã trở thành thánh địa võ lâm, kể từ đó, năm bảng kia cũng tuyển trạch tại nơi đây. Như vậy, rất thuận tiện cho nhân sĩ võ lâm hiểu rõ tình hình võ lâm. Từ đây, mỗi lần đến ngày niêm yết bảng đều có vô số nhân sĩ võ lâm đến xem.
Phượng hoa sơn có một tấm thạch bích, cao mười trượng dài hơn ba mươi trượng, giống như là một tấm gương lớn, bóng loáng sạch sẽ. Đây chính là nơi sáu bảng công bố. Hôm nay trời quang mây tạnh, từ rất sớm, mấy trăm người võ lâm đã tụ tập trên Phượng hoa sơn, toàn là đến xem tình hình sáu bảng công bố. Những người này phần lớn là nhân viên tình báo của một số bang phái, đến đây để lấy tin tức mới nhất. Trong đó cũng có một số kẻ mới xuất đạo, đến xem náo nhiệt; còn có một số hảo hán võ lâm độc lai độc vãng, cũng đến nhìn cảnh tượng vui vẻ.
Trong đám đông một lam y thiếu niên hai ba hai bốn tuổi cũng đang xem thạch bích đó, nhân vì toàn bộ nhân vật trên lục đại bảng chỉ có một người đã dùng kim cương chỉ khắc lên thạch bích. Nên nhìn từ xa cũng có thể thấy rất rõ ràng. Nhìn kỹ lam y thiếu niên, chỉ thấy hắn chừng hai ba hai bốn tuổi, thần khí sung túc, vẻ mặt như ngọc luôn luôn hiện nét tươi cười, hiển nhiên có chút tà khí, nhưng lại có một thứ mị lực không thể nói ra. Lam y thiếu niên theo dòng người mà đi, lúc này hắn đang đứng trước thạch bích, tĩnh lặng chăm chú nhìn thạch bích. Ánh mắt thiếu niên như bị hấp dẫn liền dính chặt vào hai chữ “Thiên bảng” cao nhất trên thạch bích. Lúc này đứng cạnh lam y thiếu niên không nhiều, chỉ có vài người mà thôi. Bởi vì hầu như những người khác đều đang vây quanh “Phong vân bảng” và “Quần phương phổ” , không ít người đứng xung quanh “Long bảng” và “Phượng bảng”. “Thiên bảng” ngược lại vì thế mà rất thanh tĩnh. Lam y thiếu niên tĩnh lặng chăm chú nhìn thiên bảng, Nơi cao nhất là ngũ đại cao thủ lần thứ nhất của sáu mươi năm về trước. Bài danh như sau:
Thứ nhất: Đao hoàng – Bá Thiên.
Thứ hai: Kiếm hồn - Liễu Diệp.
Thứ ba: Vô song thư sinh - Tống Văn Kiệt.
Thứ tư: Thiên tâm thánh nữ - Sở Nhược.
Thứ năm: Phật môn thần tăng – Thiên nhất thần tăng.
Lam y thiếu niên ánh mắt nhẹ nhàng dừng lại ở trên bốn chữ lớn Đao hoàng – Bá Thiên, tựa hồ nhớ lại chuyện gì, lại giống như là lưu luyến điều chi, có lẽ là vị thiên hạ đệ nhất năm xưa này đang ám thị điều gì chăng, không ai biết được. Phía dưới một hàng chính là vừa mới khắc lên hôm nay, danh sách của những tuyệt thế cao thủ lần thứ hai, tĩnh lặng khắc trong đó, tựa hồ tuyên cáo với thiên hạ rằng, lần này đã sản sinh ra các bậc tông sư cao thủ rồi vậy, danh tự của bọn họ đã được khắc trên thạch bích đó.
Thứ nhất: Thiết chưởng càn khôn – Lưu Phong.
Thứ hai: Vân trung lão nhân – Ngưu Hạc.
Thứ ba: Quyền thần – Lý Bất Hối.
Thứ tư: Cửu hiện vân long - Diệp Long.
Thứ năm: Giáng long tuyệt kiếm – Lâm Tâm Dao.
Thứ sáu: Tam tuyệt thư sinh: Tô Phóng Văn.
Lần này thiên bảng có sáu người, so sánh với lần trước đã nhiều hơn một người. Lam y thiếu niên tĩnh lặng nhìn rất lâu, rồi chuyển thân đi về phía “Địa bảng”. Trên “Địa bảng” đã ký tải tiếp theo lần thứ nhất, đến nơi hiện ra bốn mươi tám cao thủ đỉnh nhất của lần thứ tư. Lam y thiếu niên nhìn lần lượt từ trên xuống dưới, đã mất không ít thời gian. Lúc này, số người trên Phượng Hoa sơn cũng giảm đi rất nhiều, không ít người sau khi ghi lại danh sách các bảng đã lập tức rời khỏi, nơi này, vốn có bốn ngàn năm trăm người, bây giờ giảm xuống chỉ còn trên trăm người. Lam y thiếu niên nhìn phía còn lại, “Phong vân bảng” đã phí của hắn rất nhiều thời gian, khi hắn đến trước “Phượng bảng”, ở đây đã không còn bao nhiêu người rồi. Lam y thiếu niên khóe miệng chứa đựng nét cười, ánh mắt nhẹ nhàng quét qua thạch bích, chỉ thấy phượng bảng lần này, tĩnh lặng khắc lên danh tự của mười người.
Thứ nhất: Thánh tâm ngọc nữ - Lý Vân La, đến từ “Thiên tâm các”, hai mươi tuổi.
Thứ hai: Thiên phượng tiên tử - Tần Nguyệt, hai mươi mốt tuổi, không rõ thân phận.
Thứ ba: Bách hoa tiên tử - Hoa Ngọc Như, Bách hoa chúa, hai mươi tuổi.
Thứ tư: Thúy ngọc hồ điệp - Đường Mộng, đến từ Đường môn, hai mươi bốn tuổi.
Thứ năm: Hoa sơn nhất phượng – Thu Nguyệt, mười tám tuổi.
Thứ sáu: Thượng Quan Yến, đến từ Thượng quan thế gia, mười chín tuổi.
Thứ bảy: Tư Đồ Phiêu Phiêu, đến từ Tư đồ thế gia, hai mươi ba tuổi. Thứ tám: Phượng hoàng tiên tử - Dư Mộng Dao, đến từ “Phượng hoàng thư viện”, hai mươi hai tuổi.
Thứ chín: Ngọc tiêu tiên tử - Miêu Nhược Lan, Phi yến môn chủ, hai mươi tư tuổi.
Thứ mười: Linh lung kiếm - Diệp Tinh, đến từ Giang nam Diệp gia, hai mươi tuổi.
Lam y thiếu niên nhẹ nhàng nhớ kỹ những danh tự này, dồn lại với hai lần trước ghi nhớ tên của hai mươi mốt người này trong đầu. Đảo mắt nhìn quanh hiện trường thấy còn lại vài người, thiếu niên thân hình nhẹ nhàng di chuyển, lại đến trước “Quần phương phổ”. Lam y thiếu niên tĩnh lặng chú ý nhìn kỹ những danh tự trên thạch bích. Thiếu niên cảm thấy vô cùng hứng thú, lần này “Bách hoa phổ” ký tải mười hai vị mỹ nhân, trong “Phượng bảng” đã chiếm hết tám vị. Chỉ thấy “Bách hoa phổ” ghi chép mười hai người, phân biệt ra là:
Thứ nhất: Bách hoa tiên tử - Hoa Ngọc Như
Thứ hai: Thiên phượng tiên tử - Tần Nguyệt.
Thứ ba: Ngọc tiêu tiên tử - Miêu Nhược Lan.
Thứ tư: Băng tuyết liên hoa - Bạch Liên Hoa.
Thứ năm: Thúy ngọc hồ điệp - Đường Mộng.
Thứ sáu: Hoa sơn nhất phượng – Thu Nguyệt.
Thứ bảy: Ngọc nữ kiếm – Lâm Phương.
Thứ tám: Linh lung kiếm - Diệp Tinh.
Thứ chín: Thượng quan thế gia - Thượng Quan Yến.
Thứ mười: Tư đồ thế gia – Tư Đồ Phiêu Phiêu.
Thứ mười một: Mai côi đao – Mai Hương.
Thứ mười hai: Ngọc quan âm - Diệu Duyên.
Lam y thiếu niên sau khi nhìn hết “Bách hoa phổ”, mục quang dừng lại trên “Thiên tiên phổ”. “Thiên tiên phổ” và “Bách hoa phổ” không giống nhau, “bách hoa phổ” tổng cộng ghi chép ba mươi sáu vị tuyệt sắc mỹ nhân, cứ mười năm một lần, năm nay chính là lần thứ ba. Nhưng “Thiên tiên phổ” cho đến bây giờ, trên bề mặt chỉ có tám danh tự, cũng nên nói là, từ hai mươi năm trước, cho đến hiện tại, chân chính được gọi là tuyệt thế vẻn vẹn chỉ có tám vị. Lam y thiếu niên trong thời điểm này, nụ cười trên vẻ mặt càng đậm, có một thứ tà dị nói không nên lời. “Thiên tiên phổ” bắt đầu biên soạn từ hai mươi năm trước, ở hai mươi năm trước, trên bề mặt chỉ có ba danh tự.
Người thứ nhất: Huyết mẫu đơn - Ngọc Vô Hạ.
Người thứ hai: Y thánh - Liễu Vô Song.
Người thứ ba: Lãnh nguyệt tiên tử - Triệu Thanh Âm.
Tiếp phía dưới là người của mười năm trước, vỏn vẹn hai người.
Thứ nhất: Thiên hạ đệ nhất tài nữ - Trầm Ngọc Thanh.
Thứ hai: Băng nguyên chi hoa – Hàn Nguyệt.
Nhưng năm nay có ba người trên bảng, phân biệt ra là:
Thứ nhất: Giáng long tuyệt kiếm – Lâm Tâm Dao.
Thứ hai: Thánh tâm ngọc nữ - Lý Vân La.
Thứ ba: Phượng hoàng tiên tử - Dư Mộng Dao.
Lam y thiếu niên nhớ kỹ danh tự của tám người này. Trong tám người trừ “Giáng long tuyệt kiếm” – Lâm Tâm Dao và Thiên hạ đệ nhất tài nữ - Trầm Ngọc Thanh ra, sáu người còn lại tất cả là nhân vật trên “Phượng bảng”. Rõ ràng đều không đơn giản. Tuy nhiên trong lòng lam y thiếu niên lại đang nghĩ, tương lai phải kiếm cơ hội lấy tám người này về làm vợ, đó là chủ ý hay, sắc tâm đến là không nhỏ. Nghĩ đến đây, trên mặt lộ ra nụ cười có chút tà dị. Sợ rằng thiên hạ cũng tìm không ra người thứ hai có chí khí như vậy.
Lúc gần đi, thiếu niên lại nhìn “Bách hoa phổ” một cái, thầm nhủ những người này cũng không tệ, gặp gỡ cũng phải cưới về làm vợ. Thân hình nhẹ nhàng di chuyển, bóng người màu lam bồng bềnh đi xa, suốt không gian còn lưu lại tiếng cười đắc ý, chầm chậm tan nhẹ trong gió, dần dần bay xa.
----- Bài viết này được lanhlung thêm vào sau 3 phút và 7 giây -----
Chương 2. Hắc Ngọc Ma Liên
Ánh mặt trời sau giờ ngọ chiếu sáng, xuyên qua cành lá đầy đủ tươi tốt, như vô số đạo quang kiếm chọc vào rừng cây rậm rạp âm u, làm cho khu rừng vốn âm ám này như được liếm bằng một tia sáng đẹp đẽ.
Một thân ảnh màu lam nhạt, ở nơi sâu trong Tần lĩnh ít gặp dấu chân người, nhanh chóng chuyển động. Người này không phải ai xa lạ, chính là lam y thiếu niên xem bảng ở Phượng hoàng sơn hai ngày trước. Lam y thiếu niên nhìn giống như chậm chạp, trên thực tế lại rất mau lẹ, xuyên qua không gian cực nhanh, quần áo không lay động, cả người trên dưới đều như nhau; Người bình thường hành tẩu nhanh như vậy, cả áo và tóc đều bị thổi bay, chỉ lam y thiếu niên này là không như vậy.
Cách giải thích duy nhất là võ công của lam y thiếu niên này cực kỳ cao thâm, sớm đã luyện thành hộ thân chân khí, nhưng giống như hắn thế này, thi triển chân khí hộ thân hành tẩu nhanh như thoi đưa thậm chí không có vẻ mệt chút nào, vậy thì công phu của thiếu niên này đạt đến loại trình độ nào, thật khó có thể hình dung được. Thông thường người ta tu luyện thành hộ thân chân khí, phải đến lúc khẩn yếu quan đầu mới đồng ý thi triển, còn bình thường không khinh ý lộ ra, vả lại để luyện thành hộ thân chân khí là vô cùng khó khăn, vì vậy không có người nào chịu lãng phí chân khí cả.
Không chỉ thế lúc lam y thiếu niên này động tay nhấc chân, lại cực kỳ tự nhiên, nhìn không thấy phí sức lực cũng không lúng túng chút nào. Giữa lúc lam y thiếu niên lấp loáng cử động, chân không chạm đất, cách mặt đất khoảng chừng ba tấc, nếu như không chú ý, thì tuyệt đối không thể nhìn ra, thật là khó tưởng tượng, thiếu niên này khinh công tuyệt cao như thế, lăng không mà đi như giẫm trên đất bằng. Niên kỷ như vậy, không rõ hắn làm thế nào để luyện thành một thân võ công như thế, sư phụ của hắn lại là cao nhân phương nào.
Lại nói lam y thiếu niên chuyển động nhàn nhã tự nhiên ở trong núi, không lâu sau thì đến một sơn cốc. Thiếu niên đưa mắt nhìn quanh, sơn cốc này hai bên là vách núi cao chót vót, không có một ngọn cỏ. Từ trước ra sau tạo thành hình dạng một cái hồ lô dài và hẹp, giữa cốc cổ mộc che trời, các loại các dạng hoa dại mọc khắp nơi tùy ý có thể trông thấy, một cơn gió nhẹ thổi qua, mùi hương hoa nồng nàn tràn ngập trong không khí. Lam y thiếu niên dừng lại ở một ngọn cây đại thụ cao trên sáu bảy trượng, mắt dõi nhìn về nơi xa, phía trước khắp nơi là một màu xanh biếc.
Thiếu niên thu hồi mục quang, thân ảnh lấp loáng vọt về hướng tây. Người ở giữa không trung, chợt nghe một thanh âm kỳ quái từ trong sơn cốc truyền lại. Lam y thiếu niên trong lòng thoáng động, thân thể đang ở giữa không trung lăng không lộn trở lại, hướng vào trong sơn cốc bay tới.
Ở phía đầu lớn nhất của sơn cốc, có một cái ao to chừng mười thước. Nước trong ao màu xanh biếc, trông có vẻ rất sâu, cạnh ao có một khối đá to nhỏ sáu thước, khối đá đó có chút kỳ quái, toàn bộ hình dạng màu đen, như một loại hắc ngọc, im lìm tỏa sáng. Cái này vẫn chưa tính, càng kỳ lạ là trên đá mọc lên một đóa hoa, mà lại là một đóa hoa sen màu đen. Sự tình quái lạ này, e rằng chưa có người nào gặp qua cả.
Lam y thiếu niên rơi xuống cách ao nhỏ ngoài hai trượng, chăm chú nhìn đóa hoa kỳ lạ, ngoại trừ đóa hoa quái lạ, có vẻ kỳ quái này. Chỉ thấy một con tiểu xà dài ba tấc, toàn thân màu hồng nhạt, trên lưng một tia hồng tuyến đỏ như máu xuyên suốt từ đầu đến đuôi, vô cùng mỹ lệ, lúc này đang mở to mắt, nhả lưỡi ra, dựng thân ngoài đóa hoa sen màu đen sáu thước, tĩnh lặng nhìn nó.
Ở một mé khác với tiểu xà, một con nhện lông xanh thân thể to lớn, cũng đang yên lặng nhìn đóa liên hoa đen đó. Con nhện này kích thước gần một trượng, trông cực kỳ độc ác, vô cùng đáng sợ. Con nhện cách hắc liên một trượng, một mặt nhìn hắc liên, mặt khác chú thị con hắc sắc tiểu xà, xem ra cũng có vẻ chiếu cố tiểu xà.
Lam y thiếu niên cũng nhìn sơ hai con vật kỳ lạ đó, trong lòng suy nghĩ: “Nhìn tiểu xà hồng hồng, rất khả ái, lát nữa có cơ hội, trợ giúp nó một tay, xem có thể thu phục được nó hay không. Quan trọng nhất là có khả năng thu phục được nó, hắc hắc, thực là một bảo bối tốt. Con nhện lớn lông xanh đó, xem ra ác độc, nhất định là đến sinh chuyện với ta, ta nên bắt nó phế đi. ”
Nghĩ đến đây, ánh mắt thiếu niên lại chuyển đến đóa hắc liên, nhẹ nhàng cười nói: “Xem liên hoa này, lại có chút giống truyền thuyết ‘Thạch trung liên’, chỉ là chưa nghe nói qua ‘Thạch trung liên’ có màu đen, truyền thuyết kể rằng uống ‘Thạch trung liên’ công lực khả dĩ tăng lên một giáp, bằng thêm sáu mươi năm công lực, đúng là vật tốt . Đợi lúc liên hoa đó chín, trong lúc hai con vật kia đang tranh đoạt, ta nên nhân cơ hội đến lấy uống ngay, đến đó rồi mới tính thu phục tiểu xà. hắc hắc, quyết định như vậy đi.”
Lam y thiếu niên tĩnh lặng chăm chú nhìn hắc liên, trên mặt lộ ra nét cười tà ý, nhìn dáng vẻ khiến người tốt không an tâm chút nào. Gió bắt đầu thổi nhè nhẹ, không gian bắt đầu tản phát ra mùi hương nhàn nhạt, hương vị ấy dần dần từ nhạt chuyển thành đậm, tràn ngập trong cả sơn cốc.
Hồng sắc tiểu xà bắt đầu di chuyển chầm chậm về phía hắc liên, phía đối diện nhện lông đen cũng đến gần từng bước. Hiển nhiên đóa hắc liên ngàn năm khó gặp nhất định đã chín tới, càng đến gần hương vị lại càng nồng nên có thể đoán là ra đến nơi rồi. Lam y thiếu niên cũng quán chú toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn đóa hắc liên, chuẩn bị tùy thời cướp đoạt.
Đột nhiên, hồng quang lóe lên, tiểu xà đã phát động. Đồng thời nhện lông xanh ở phía đối diện cũng lấp loáng chạy tới không thể phân biệt được con nào trước con nào sau. Trong mồm một luồng khí thể màu xanh nhằm hướng tiểu xà vọt tới. Cùng lúc đó, trong miệng tiểu xà cũng bắn ra một tia khói hồng, đánh thẳng về phía kẻ địch nhện lông xanh phía đối diện.
Cùng thời gian đó lam y thiếu niên ở bên cạnh cũng phát động, chỉ thấy lam y thiếu niên tay phải một chiêu hướng vào bên trong, hắc liên trong đá đó, cứ như thể lăng không bay về phía lam y thiếu niên. Chiêu “Lăng không thủ vật” thật cao minh, khoảng cách hai trượng, lấy vật vào tay dễ dàng, người như thế tìm khắp thiên hạ cũng không được bao nhiêu.
Do lam y thiếu niên xuất thủ, khiến cho tiểu xà và nhện đều đồng thời mất không. Sau khi rơi xuống đất hai con vật liền cùng lúc bắn về phía lam y thiếu niên, định cướp đoạt hắc liên trong tay hắn. Lam y thiếu niên chú ý nhìn hai con vật, trên mặt phù hiện ra vẻ cười có một chút đắc ý. Nhẹ nhàng cầm hắc liên trong tay đưa vào miệng.
Hồng sắc tiểu xà thấy thế, trong tiểu nhãn thoáng qua cảm giác mất mát. Nhưng nhện lông xanh thấy vậy, trong ánh mắt lại lộ ra nét hung tàn, mồm trương lên, một luồng độc khí màu xanh bắn thẳng tới lam y thiếu niên, muốn giết chết hắn.
Lam y thiếu niên chú ý đón luồng độc khí đang bay đến, trong mắt thoáng qua một tia tà dị. Tay phải trong chốc lát trở nên đỏ rực, một chưởng đánh mạnh giữa luồng độc khí xanh. Tức thì chỉ thấy một đạo chưởng phong màu đỏ và luồng khí độc màu xanh gặp nhau tại không trung, phát ra thanh âm thiêu đốt cỏ cây. Đan độc chi khí của nhện lông xanh, toàn bộ bị “Tam muội chân hỏa” của lam y thiếu niên thiêu hủy. Thân thể đang vọt tới cũng bị chưởng phong mạnh mẽ đánh bay đi.
Tiểu hồng xà đang tiến đến thấy vậy, thân thể giữa không trung lập tức gập lại, nhắm hướng nam bay đi. Mà nhện lông xanh tựa hồ cũng hiểu được sự lợi hại của lam y thiếu niên, bèn hạ xuống khu đất phía sau, căng thẳng nhìn chòng chọc lam y thiếu niên từ trên xuống dưới, rồi cũng nhanh chóng đảo thân chạy trốn.
Lam y thiếu niên thoáng nhìn nhện lông xanh bỏ chạy, rồi cũng không thèm để ý. Chuyển thân về phía hồng quang truy đuổi, có lẽ là không muốn để nó trốn thoát. Mặt trời đã khuất sau núi, thân ảnh màu lam giữa không trung trở nên nhạt nhòa, rồi sau đó tiêu thất. Lúc xuất hiện lại, lam y thiếu niên đã cách ngoài ba dặm, trong tay hắn có một cái lồng khí màu trắng lớn mười tấc, phát tán ra hàn khí nồng đậm. Trong lồng khí màu trắng, một bóng hồng nhạt đang giãy giụa nhè nhẹ ở giữa, nhìn xem, thì ra là con hồng sắc tiểu xà đó.
Lam y thiếu niên mỉm cười chăm chú nhìn con vật nhỏ bé trong tay, biết rằng con vật nhỏ này, trông như là bé nhỏ, kỳ thực đã qua tu luyện trên ngàn năm rồi. Chưa để nó nếm đủ khổ đầu, nó còn ngang ngược chưa chịu thần phục. Mà tính rắn sợ lạnh, khí vô cùng lạnh này chính là khắc tinh của loài rắn. Nhìn trong tay, hồng xà đó đã không giãy giụa nữa rồi, tỏ ra đau đớn đáng thương, hai mắt trông ngóng lam y thiếu niên, lộ ra thần sắc cầu xin tha thứ.
Lam y thiếu niên nhìn tiểu xà nói: “Vật nhỏ không phải sợ, hiểu được sự lợi hại của ta rồi chứ, muốn sống cũng có thể được, bất quá từ nay về sau, ngươi phải nghe lời ta, biết chưa, bằng không hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi.” Tiểu hồng xà tựa hồ nghe hiểu lời của hắn, không ngừng điểm đầu, muốn trả lời đồng ý, trong mắt cố gắng lộ ra vẻ cầu xin.
Lam y thiếu niên thấy dáng vẻ như thế, cười nói: “Coi ngươi cũng ngoan ngoãn, nên tha cho ngươi. Xem dáng điệu này của ngươi, rất làm cho người ta vui vẻ, ta đặt cho ngươi một cái tên gọi là tiểu hồng, ghi nhớ sau này tên ngươi là tiểu hồng, còn ta là chủ của ngươi. Biết chưa?” Nói xong thu hồi lồng khí màu trắng trong tay.
Tiểu hồng xà nằm im lặng trong lòng bàn tay, thần tình yếu ớt nhìn hắn, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm vào tay hắn. Giống như đang lấy lòng hắn vậy. Lam y thiếu niên cười nói: “Tốt lắm, sau này ngươi phải nghe lời, ta sẽ không xử phạt ngươi giống hôm nay, nếu như không nghe lời, ngươi nên cẩn thận.” Nói xong, thân ảnh lóe lên, bóng người đã biến mất.
Lại nói lam y thiếu niên hôm nay gặp phải ba vật, đều không phải là vật tầm thường . Trước tiên nói đến nhện lông xanh, đó là một loại dị chủng kịch độc hiếm thấy vô cùng, tu luyện đã có vài trăm năm rồi. Bình thường không thể gặp được.
Còn hồng sắc tiểu xà này, tuy nhỏ như vậy, nhưng lại không giống những con rắn thông thường khác, đáng tiếc lam y thiếu niên không nhận thức được. Sợi hồng tuyến trên lưng xuyên suốt toàn thân tiểu xà, chính là đặc trưng nổi bật nhất của nó, tiểu xà này là “Hồng tuyến xà” cực kỳ khó gặp trên thế gian. Coi hồng tuyến thì biết ý nghĩa, người nào có thể thu phục được nó, thì người đó nhất định cả đời có duyên phận với nữ nhân. Lam y thiếu niên này cũng may mắn, nhất thời động lòng hiếu kỳ, đã vô ý thu phục “Hồng tuyến xà”. Có lẽ đây chính là ý trời!
Hơn nữa lam y thiếu niên ăn vào đóa hắc liên đó, nó đích xác xem như là một loại “Thạch trung liên”. Chẳng qua hắc liên này và “Thạch trung liên” trong truyền thuyết có sự khác biệt rất lớn. Hắc liên cũng như “Thạch trung liên” có thể tăng công lực thêm một giáp. Nhưng có chỗ không giống, hắc liên này chính là một loại “Thạch trung liên” cực kỳ tà dị, gọi là “Hắc ngọc ma liên”. Nó sinh trưởng ở trên hắc ngọc, trải qua ngàn năm, không ngừng hấp thu tinh hoa tà ác của hắc ngọc, mà màu sắc càng đen thêm, nếu như ai ăn vào, dĩ nhiên có thể tăng công lực lên một giáp, nhưng mà khí tà ác ẩn hàm trong hắc liên đó cũng tùy theo chân khí nổi lên, vận hành theo kinh mạch toàn thân, khiến người trở nên tà dị. Mặt khác dễ dàng làm cho tính cách người đó biến thành hắc ám.
Lam y thiếu niên đã được “Hồng tuyến xà” lại còn ăn vào “Hắc ngọc ma liên”, hắn sẽ biến đổi thành hình dạng thế nào? Ai biết được, có lẽ ...